
Tác giả: Hân Như
Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015
Lượt xem: 1341547
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1547 lượt.
keo, máu từ vết thương trên
đầu không ngừng chảy ra. Bên kia Thiên Anh cũng đã cởi được miệng bao
tải, bên trong cũng là một cô gái bị trói chân tay, miệng bịt chặt nhưng cô gái ấy chưa bất tỉnh nên giãy giụa rất dữ dội. Thiên Anh liếc mắt
nhìn tình trạng của cô gái trong tay Nguyên, chỉ kịp giật băng keo ra
khỏi miệng của cô gái này cho cô thở rồi bước sang chỗ Nguyên.
-Mau đặt cô ta xuống tớ xem chút. Còn thở không?
-Còn nhưng yếu lắm.- Nguyên đã giật băng keo ra từ nãy, bây giờ mới đặt tay lên mũi cô gái nghe hơi thở.
-Mau đưa cả hai tới bệnh viện trước đã.
Cô gái bất tỉnh này có vẻ nguy kịch hơn, vì nước biển đã tràn vào phổi
rồi. Lại còn vết thương ở trên đầu nữa.- Thiên Anh lo lắng gấp rút nói.
-Được. Giúp tớ đưa cô ấy lên xuồng.- Nguyên gật đầu.
Sau khi để cô gái bất tỉnh kia nằm yên
ổn trên xuồng, Thiên Anh quay lại cắt dây trói chân tay cho cô gái còn
lại, lúc này đã tỉnh hẳn, nhưng mặt mũi vẫn tái mét, sợ không nói được
câu gì.
-Cô đưa tay đây, tôi đưa cô về bệnh viện đã.
Nghe Thiên Anh giục, cô ta cũng không
chậm chạp khi phát hiện ra tình trạng khẩn cấp của người kia. Thiên Anh
cho xuồng về bến rồi gọi xe cứu thương. 30 phút sau Thiên Anh và Nguyên
đã đưa được cả hai cô gái đến bệnh viện lớn nhất đảo.
Ngồi nghỉ tại phòng chờ, lúc này cả hai
mới hoàn hồn trở lại. Mọi việc xảy ra quá nhanh và bất ngờ khiến cả hai
đều cảm thấy choáng váng hết đầu óc. Cô gái áo trắng bị thương ở đầu đã
được đưa tới phòng cấp cứu, còn cô gái bị thương nhẹ hơn thì đã được
khám tổng quát và đang truyền nước biển tại một phòng khác.
-Gọi cho bên công an chưa?- Nguyên ngả đầu ra phía sau ghế mệt mỏi hỏi.
-Gọi rồi. Họ sẽ đến đây ngay.
-Ừm… Một vụ giết người đúng không?
-Ừ…- Thiên Anh gật đầu- Nơi đó không
phải là nơi tổ chức tham quan cho khách du lịch. Chắc chắn có kẻ muốn
giết người diệt khẩu nên mới tìm đến nơi hoang vắng như thế. Hơn nữa
chúng không chỉ có một người đâu.
-Nếu hôm nay mình không ở đó thì chắc
chắn chẳng biết được chuyện này.- Nguyên rùng mình khi nghĩ đến chuyện
suýt nữa thì mình đã chọn một nơi có đến hai cái xác để ngủ trưa.
-Cậu về khách sạn thay quần áo trước đi. Lúc nào cần lên trụ sở công an lấy lời khai tớ sẽ gọi. Tớ phải ở đây
đợi bên công an họ đến đã.
-Vậy tớ về trước nhé! Lúc nào cần tớ thì gọi.- Nguyên gật đầu uể oải đứng dậy, vỗ lên vai Thiên Anh rồi đi ra
phía cổng bệnh viện.
Cô gái "có vấn đề"
-Hả, trốn mất rồi?- Nguyên bật dậy hỏi.
-Ừm…- Tiếng Thiên Anh vang lên ở đầu dây bên kia- Lúc tớ mang đồ ăn đến thì y tá nói cô ta đã biến mất, không biết đi đâu.
-Thế còn cái cô bị thương ở đầu thì sao?
-Vẫn chưa tỉnh lại. Bây giờ cậu mang xe đến đón tớ, tớ với cậu đến trụ sở công an luôn.
-Ủa, từ hôm qua đến giờ cậu vẫn ở bệnh viện hả?
-Ừ. Đến ngay nhé!
-Đợi một lát.
Nguyên cúp máy rồi vùng dậy. Từ hôm qua, sau khi ở bệnh viện về, tắm rửa xong là anh lăn ra ngủ một mạch đến tận khi Thiên Anh gọi mới dậy. Đã hơn 7h sáng. Nghĩ lại mọi chuyện hôm qua, nhất là khi chạm vào người ở trong bao tải, Thiên Nguyên rùng mình một
cái rồi bước vào nhà tắm.
Khi hai người đến trụ sở công an thì cũng đã hơn 9h sáng. Vừa thấy Thiên Anh, người được phân công gặp anh đã cười:
-Bác sĩ Bạch đây rồi. Anh đợi cậu từ sáng tới giờ.
-Anh phụ trách vụ này sao anh Trung?- Thiên Anh cũng bắt tay anh ta, hỏi lại.
-Ừ, sáng nay anh nhận lệnh từ sếp điều tra vụ này. Thế nào, đây chính là người đi cùng cậu hôm qua à? Hai người là anh em hả?
-Đây là em họ của em. Chắc anh cũng biết việc một trong hai người hôm qua đã tỉnh lại và bỏ đi mất.
Trung rót nước cho hai người rồi gật đầu:
-Sáng nay anh mới nhận được tin thôi.
Cũng tại bên anh sơ xuất quá để bệnh nhân bỏ đi lúc nào cũng không biết. Còn cô gái kia chưa tỉnh phải không?
-Vết thương ở đầu ảnh hưởng khiến cô ấy
hôn mê sâu, cũng không biết khi nào mới có thể tỉnh lại. Nhưng tình hình có vẻ khả quan, chắc sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng.
-Chút nữa hai cậu điền vào tờ khai, tường thuật lại vụ việc giúp anh để anh làm báo cáo nhé!
-Không vấn đề gì? Nhưng bên anh đã tìm ra manh mối gì chưa?
-Chiều hôm qua bọn anh đã đến hiện
trường, mang tang vật về trụ sở cũng như rà soát lại nơi được cho là khu vực gây án.- Trung rút ra một bộ hồ sơ, rõ ràng là mới lập từ chiều
qua.
-Khu vực núi phía trên thuộc địa phận
được bảo vệ nghiêm ngặt nên bình thường sẽ không có khách du lịch. Chỉ
có các anh trong ban kiểm lâm đi tuần tra, và nếu có thì là dân săn bắt
trộm động vật trên núi.
-Bọn anh đã kiểm tra kĩ tang chứng vụ
án. Hai bao tải này rất bình thường, có thể mua ở bất cứ chợ nào. Dây
thừng cũng vậy. Còn tại hiện trường vụ án, có nhiều dấu chân khả nghi.
Vì trước đó có mưa nên dấu giày để lại trên đá kh