
Tác giả: lolila
Ngày cập nhật: 23:56 15/12/2015
Lượt xem: 1341516
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1516 lượt.
ng chưa bao giờ...
-Vậy là đúng à!_ông nhìn nó. Hàng long mày vẻ không hài lòng cho
lắm...Chưa bao giờ nó thấy ông có vẻ mặt như vậy với nó. Nó sợ...
-Vâng!_Nó gật đầu. Như một đứa trẻ con ăn kẹo buổi tối bị mẹ bắt được.
-..._Ông nhìn cái dáng vẻ của nó. Chỉ buồn buồn rồi lắc đầu.
-..._Nó cúi đầu vân vê vạt áo.
.
.
.
Nó thấy nghẹt thở khi ông không nói gì. Nhưng nó vẫn có nhiều điều
muốn hỏi ông. Hỏi ông xem ông nghĩ cậu ấy có tốt không? Cậu ấy là người
nó yêu? Kể cho ông nghe tự dưng từ đầu nó cảm thấy ghét cậu tự dưng lại
đi yêu cậu...vvv...Nói chung là nó muốn nói với ông nhiều lắm. Chắc kể
cả ngày cũng không hết được. Nhưng nó không giám...Răng nó cắn chặt môi
dưới, hai tay xoắn vào nhau...
-Con vẫn nhớ câu chuyện nàng tiên cá chứ?_Cuối cùng bố nó cũng lên
tiếng. Nhưng sao chuyện của nó lại liên quan đến chuyện nàng tiên cá.
Nó trố mắt nhìn ông thoáng ngạc nhiên. Nhưng rồi khẽ gật đầu!
-Câu chuyện đó không phải tự dưng bố kể cho con nghe đâu mà nó có
liên quan đến một người. Một người rất quan trọng mà con cần phải
biết...
Sao hôm nay bố lại muốn gay cho nó nhiều bất ngờ thế nhỉ. Nó há hốc. Không nói gì. Chỉ chờ ông nói tiếp.
-Nàng tiên cá đó là câu chuyện của một cô gái có ngoài đời thật...
-...
-Cô gái lớn lên và sống gắn liền với biển cả. Trong vùng biển này, vẻ đẹp của cô đằm thắm mà hiền hoà như mặt biển vậy, cô đẹp đến mức kì lạ
làm cho các chàng trai quanh xóm hay những người xung quanh phải trầm
trồ, thầm mến mộ. Nhưng tới tuổi 20 cô gái vẫn chưa biết yêu là gì, cô
vẫn ngây thơ, hoang dại như một đứa trẻ...Cho đến một ngày có bão lớn,
một chiếc thuyền lớn của những người khách du lịch bị bão đánh lật và
trôi vào bờ, những người khác thì không biết có còn sống không mà người
ta chỉ biết có một chàng trai trẻ được một cô gái cứu sống khi chàng bị
bất động và trôi theo sóng biển. Cô gái đã cứu sống chàng trai chính là
cô gái xinh đẹp đó. Thật sự cô cũng không biết người mình cứu là một
người con trai. Cô đem chàng trai về nhà nhờ đến sự giúp đỡ của anh trai cô chàng trai kia đã dần dần tỉnh lại. Chàng trai đó có khuôn mặt khôi
ngô, thông minh trắng trẻo, có nét gì đó thu hút người khác khi nhìn vào ánh mắt của anh ta. Và cô gái ngây thơ cũng vậy. Cô ấy đã đem lòng thầm thương chàng trai được cô cứu vớt từng ngày từng ngày... ...
-...
-Anh trai của cô gái nhận ra sự khác lạ của một đứa con gái mới lớn
chưa biết yêu là gì nơi em gái của mình. Và anh đã nhắc nhủ em gái mình
là không nên yêu chàng trai đó. Bời vì nơi chàng trai này có một cái gì
đó rất khác với người thường và người thường như họ không thể nghĩ đến
được. Nhưng cô gái chỉ có vẻ ậm ừ rồi lại dấu tình cảm của mình vào tận
đáy lòng và từng ngày chăm sóc cho người con trai đó...Cũng như vậy mà
thứ tình cảm mà cô kìm nén cũng lớn dần lớn dần cho đến khi cô không thể chế ngự được nó...Và về phần người con trai đó cũng có một cảm giác như vậy...để rồi họ quyết định để lại sự phản đối của người anh trai và ra
đi. Họ lên thành phố lập nghiệp...Họ sống với nhau suốt tám năm hạnh
phúc và họ có một đứa con trai rất bụ bẫm. Thời gian cũng dần dần trôi
qua người anh trai không còn phản đối việc của hai người đó nữa, khi
thấy em gái mình hạnh phúc trong suốt mấy năm đó. Cho đến một ngày chàng trai kia nói với cô gái là anh ta phải đi để giải quyết một vài vấn đề
gia đình...Cô gái chỉ mỉm cười chào từ biệt anh...
-..._Nó hồi hộp gần như nghẹt thở.
-Cô gái ở nhà chờ đợi chàng trai...Thời gian cứ trôi qua mà vẫn không thấy chàng trai trở về...Và đến một ngày cô gái quyết định phải đi tìm
chàng trai. Cô gái gửi lại ngưòi con trai cho anh trai rồi cô đi. Và khi cô trở về. Người anh trai thấy trong đáy mắt cô sự cầm cự gượng người.
Nhưng anh trai cô vẫn không hỏi có chuyện gì sảy ra...Nhưng trong lòng
anh vẫn có nỗi lo lắng không thể nói nên lời. Rồi khi anh nghe tin dữ...
-..._Tim nó ngừng đập.
-Cô gái đã tự tự bên cạnh đứa con trai tám tuổi...Cô ra đi không để
lại lí do nào cả, chỉ để lại đứa con trai ngồi bên thành giường nhìn mẹ
với chiếc ga máu mà bật khóc...
Đến đây...Nó thấy giọng của ông như nẹn cả lại. Đôi mắt giật
giật...Như đang cố kìm nén...Nó thấy nước mắt nó tự dưng đã rơi xuống gò má bao giờ. Cay xè...
-Sau này khi chàng trai trở về người anh trai mới vỡ lẽ. Vì muốn bảo
vệ người con gái anh yêu và người con trai mà anh ta đã chấp nhận chuyện của gia đình. Đính hôn với một cô gái mà chưa đầy một tháng đã huỷ
hôn...Người anh trai như muốn giết chết đi kẻ đã làm cho em gái mình đau khổ....nhưng thấy vẻ mặt của chàng trai như vậy anh không biết mình nên làm gì rồi anh quay lưng bước đi...Sau đó mấy tháng người anh trai đã
bảo vợ mình đống giả làm người giúp việc để thay ông chăm sóc cậu cháu
trai tám tuổi. Nếu không muốn cậu bé trai biết lí do mà mẹ mình phải tự
vẫn thì chỉ còn mỗi cách đó...
-Vậy..._Hai bàn tay nó bám víu vào nhau. C