
Tiểu Thư Đanh Đá Và Công Tử Nóng Tính
Tác giả: lolila
Ngày cập nhật: 23:56 15/12/2015
Lượt xem: 1341418
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1418 lượt.
n vừa nghe thấy gì đó, giọng ngọt ngào gọi tên một người quen quen, và sau đó cúng được đáp trả bàng cái giọng ngọt ngào nghe cũng quen
quen nốt. Hắn biết âm thanh ấy phát ra từ đâu. SAU LƯNG HẮN. Hắn từ từ
quay đầu ra sau, đừng nói là hắn đang đoán trúng...
-Trần phương Di!_Hắn trợn tròn mắt khi ở phía bàn thu ngân là một cô
gái nhỏ nhắn với bộ áo quần đồng phục của quán đang săn tay áo vừa đẩy
cánh của thay đồ bước ra,...Bất ngờ hơn...Phía sau cô gái đó, là một
chàng trai cùng mặt một loại đồng phục. Cô gái đang cúi đầu chào mấy
ngwoif phục vụ trong quán.
Bây giừo hắn đã hiểu chuyện gì đang sảy ra. NHỏ rắc rối đang đi làm
thêm. Nhưng ...Tại sao phải làm thêm...nhóc thiếu tiền à...
Kể từ cái buổi chiều nào đó hắn theo dõi nhỏ rắc rối và đã gặt hái được cái thành quả là "nhỏ rắc rối đang đi làm thêm"...Từ đó thì trong đầu hắn luôn lượn lờ mấy câu hỏi kiều như:" nhỏ đi làm thêm làm gì?" hay đại loại "nhỏ cần tiền à" . Hắn không nghĩ là nhỏ thiếu tiền đến mức phải đi làm thêm...
Và rồi mấy ngày gần đây hắn quyết định đi theo sau nhỏ. Hắn tỏ ra như khong biết gì. Vào các buổi chiều lịch trình đi làm của nhỏ, hắn thường giả vờ ngủ vùi trong phòng để rồi khi nghe tiếng đống cổng và tiéng chiếc chân chống của xe đạp kêu lên ''lất cất" . Hắn lại với lấy chiếc túi và chiếc mũ chạy vội xuống gara lôi ra con xe SH quen thuộc rồi phóng vút đi theo sau lưng nhỏ.
Hắn tới quán. Ngồi vào đúng cái chỗ mà lần đầu hắn ngồi, được hắn đánh giá là địa hình lí tưởng. Ngẫm ngĩ lại không có lí do nào bắt hắn phải đi theo nhỏ cả. Chỉ có một lí do duy nhất được hắn đưa ra. Là do bác giúp việc nhà hắn quá tốt. tốt đến độ hắn tự nói với bản thân phải ra tay giúp đỡ bác ấy chấm hết.
Hắn ngồi lì ở quán từ lúc nhỏ bắt đầu công việc cho tới hết giờ làm việc của nhỏ rồi lại rú xe về nhà thật nhanh trước nhỏ. Nhỏ cứ đi đi về về như vậy và hắn cũng vậy.
Tối hôm nay hắn không ngủ được, hắn thấy trằn trọc, khó chịu. lại nhớ về chuyện của chiều nay, làm hắn chỉ muốn sôi máu. Hắn muốn đấm hắn chiều nay một cái và muốn đấm cậu con trai bế nhỏ một cái.
2h chiều, tại quán có cái tên khó hiểu: D.H.
Hắn cảm thấy ngứa ngáy trong người khi cảm giác có người đang nhìn hắn. Hắn lại ngồi ở vị trí hết sức quen thuộc. hình như hắn đã trở thành khách quen ở đây mất rồi, cũng tại đi theo nhỏ. da hắn cứ như là nổi lên khi bắt gặp ánh mắt tha thiết của chị gái nhân viên mà hắn gặp ngày đầu tiên đến đây. Trời ơi! trông thật khủng khiếp. hắn thật sự không giám nghĩ đến điều đó, cứ nghĩ đến là trong cổ hộng của hắn như có một chất chua chua chực trào ra. Mỗi khi đến đây hắn đều cảm thấy như vậy . Cảm giác giống như bị tra tấn. Hắn đúng là một thằng hâm nên mới đên cái quán quái dị này.
Hắn đảo mắt nhìn xung quanh quán, hắn đang cố tìm cái hình dáng nhỏ bé quen thuộc của con nhóc rắc rối.
Hắn trong thấy nhỏ, cái hình dáng nhỏ nhắn với bộ đồ nhân viên thắt nơ ở cổ làm cho nhỏ có vẻ đáng yêu đôi chút. Chỉ đáng yêu một chút xíu thôi nhé. Bởi vì thường ngày nhỏ chẳng đáng yêu chút nào cả.(=> Đúng là lí sự cùn)
Trên tay nhỏ là một khay thức ăn và đồ uống chồng chất, trong rất nặng. Chiều nay khách đông nên nhỏ bưng bê hơn hẳn ngày thường là chuyện thường tình có điều hắn quan tâm hiện giờ là đôi cánh tay nhỏ bé kia có bưng nổi đống đồ đó một cách an toàn không. hắn cứ ngồi vậy quan sát nhỏ. cho đến khi...
-Xin lỗi! quý khách tránh ra một chút ạ!
-...
-...
-haha...
-Á!...
Đoàng đoàng...
Tiếng nhỏ hét lên lơ lững trong khong gian. Tiếng những chiếc li vỡ nghe rào rào. Những mảnh li vỡ văn lên không trung, hất vào không gian xung quanh nó...
Mọi người xung quanh chạy tới bu quanh lấy cô gái nhỏ nhắn xì xào:
-Á! Máu...
-Máu...
-Có ai đưa cô ấy đến bệnh viện không???
-gọi xe cấp cứu nhanh lên, Chân cô ấy chảy máu nhiều qua...
Tim hắn như ngừng đập , mọi giác quan cảm xúc không còn nữa. hắn ngồi bất động trên ghế không cử động, mắt nhìn trăm trăm vào dòng người động nhẹt trong quán.
"Cô ấy bị thương"...hắn nhớ tới hình ảnh mấy mãnh vụn li bắn tung toé vào không gian thì giật thót mình. Theo quán tính hắn đứng bật giậy. Chạy thật nhanh đến chỗ đám đông và lất ngươì vào phia trong đám đông đó.
Cô gái bị thương ngồi trên vũn máu, chân của cô bị cái vật sắc nhọn trong suốt cứa vào, chiếc váy dính máu ướt đẫm.
Hắn thấy chống mặt...Hắn đứng bất động nhìn cô gái đang ngồi đó. Hắn biết hắn không thể tới gần cô vì "Hắn sợ máu" và tất cả những gì liên quan đến nó. Đầu hắn đau đau...Ki ức xưa được hắn quên lãng trong một ngõ nghếch nào đó bỗng bay tuột về... Hình ảnh của người phụ nữ đang nằm trên chiếc giường trải ga trắng xoá quen thuộc. Bà nhắm mắt như ngủ cả một vũn máu làm cho tấm ga trắng toát trở nên ghê sợ. Có cậu bé ngồi cạnh khóc thút thít, không giám nói gì, chỉ