
Tác giả: Thuấn Gian Khuynh Thành
Ngày cập nhật: 23:58 15/12/2015
Lượt xem: 1341835
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1835 lượt.
n ứng nhanh thế nào thì cũng phải bó tay thôi, chỉ thấy Nám Nám vượt
qua xà, bay qua hàng rào sinh viên, lao thẳng, ngã lăn ra con đường gạch cạnh
xà...
Mọi động tác chỉ diễn ra trong nháy mắt...
Cuối cùng thì Nám Nám cũng đã biết vì sao bánh pizza của Ý trước khi làm xong
đều phải làm một động tác cuối cùng là tung lên, bởi vì như vậy thì bề mặt bánh
sẽ xốp và mềm hơn. Rất nhanh, chỉ một tiếng “bịch” đã kết thúc cuộc so tài ngắn
ngủi giữa Nám Nám và Ninh Hạo Nhiên, đồng thời kích thích cho đám học trò tha
hồ thỏa sức tưởng tượng, bay bổng vô tư.
Ừ, căn cứ theo khoảng cách bay thì thành tích môn nhảy xa của cô Dương chắc
chắn cũng không tồi chút nào đâu...
Nám Nám nhấc một chân
lên, đạp cửa phòng ngủ ra, chân chấm chân phẩy rẽ sang bên giường mình, không
thèm để ý phía sau bà mẹ đang đuổi theo và Oa Oa đang trong phòng, giật mình
ngã ngửa người ra kêu “ôi trời, ôi trời ơi”, nét mặt trông có vẻ rất chi là đau
đớn, ít nhất thì đã xảy ra một chuyện to lớn đối với Nám Nám, đó là bị gãy chân
và tay.
“Em mới làm giáo viên Thể dục có hai mươi bảy ngày mà đã bị ngã thành ra thế
này rồi à?”. Oa Oa kích động, có phần xem thường Nám Nám chỉ được cái tứ chi
phát triển, chỉ biết động chân động tay mà không biết động não, xét cho cùng,
cũng chỉ là chỉ số IQ có hơi thấp một chút mà sao lại để bị ngã thành ra thế
này được? Trong thời buổi khủng hoảng kinh tế bây giờ, kiếm tiền thật không dễ
chút nào, ai ngã thì được, chứ sao lại để mình bị ngã bao giờ...
“Sao con biết nó bị ngã?”. Mạc Sầu hỏi con gái.
“Mẹ nhìn cái mặt tím bầm của nó thì biết”. Oa Oa vừa nói hết câu giải thích, bà
liền nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ, lại vừa thấy hổ thẹn vì bản thân không đáng
làm một người mẹ.
“Sau khi bị ngã thì nó gọi cho con đầu tiên, đây là nguyên nhân chính mà con
biết là nó bị ngã”. Oa Oa chậm rãi khẳng định tiếp.
Đứa con đáng chết này... Biết sống thế nào đây? Mạc Sầu đưa tay vuốt tóc Nám
Nám đầy vẻ quan tâm: “Nám Nám, con không sao chứ?”
“Nó không sao. Nghe nói nó vừa bị ngã thì có thầy giáo gọi điện thoại cho phòng
y tế của trường rồi, lúc bác sĩ của phòng y tế trường chạy đến hiện trường xảy
ra vụ án thì tình hình còn căng thẳng lắm. Bác sĩ kiểm tra kĩ lưỡng từ trên
xuống dưới, từ đầu đến chân đều nói nó không sao. Nó da thô thịt dày như thế,
người ta làm cho bị ngã mà một giọt máu cũng không chảy ra cho hợp tình hợp
cảnh, để bác sĩ đưa cho có hai túi thuốc đỏ rồi đi luôn. Mẹ nghĩ nó có thể xảy
ra chuyện to tát thế nào được?”. Oa Oa nói như thể không hề bận tâm một chút
nào.
Mặc dù Oa Oa nói Nám Nám không sao, nhưng Nám Nám cứ nằm đó rên rỉ “ui da... ui
da...” mãi, bà mẹ xót cô con gái vội vàng dịu dàng hỏi: “Ngoan nào... Con gái,
thế con đau chỗ nào mà sao cứ kêu ca rên rỉ mãi thế?”
Nám Nám nhăn mặt mếu máo ngồi dậy, hai hàng lệ chảy tuôn ra từ trong khóe mắt:
“Mẹ ơi, thực ra, con, con đang đau trong lòng mẹ ạ.”
“Đau lòng vì cái gì?”. Oa Oa và mẹ cảm thấy vô cùng khó hiểu trước câu trả lời
của Nám Nám, cùng nghển cổ lên hỏi.
“Cái dế giày con vừa dán mất ba mươi đồng, lúc ngã lại bị rơi mất rồi.”
“…”
Nám Nám cảm thấy nghề nghiệp, kế sinh nhai của mình không thể vì một cú ngã ở
vai mà bị tiêu hủy được, vì vậy sáng thứ Hai tỉnh dậy cứ nằng nặc đòi đi dạy.
Oa Oa miệng nhai bánh bao nhân thịt, tay ôm hộp sữa đậu nành, tay cầm quyển
tuần báo vừa chăm chú xem vừa khảng khái phấn chấn hứa với ông bố và bà mẹ đang
vô cùng lo lắng cho sự an nguy của Nám Nám rằng nhất định con sẽ bảo vệ em con
đến trường an toàn.
Hai người xuống xe bus, lảo đảo tập tễnh đến trường. Oa Oa nghĩ lại chuyện hôm
qua ợ hơi ngay trưức mặt sếp Lang mà lòng thấy đau buồn vô tận.
Nám Nám tập tễnh khoác vai Oa Oa, nghe cô trút nỗi bất bình trong lòng: “Chị
thấy đàn ông đều là một lũ chó sói cả, lòng dạ thật đen tối độc ác!”
Ừ, không sai chút nào, người đen tối độc ác như Ninh Hạo Nhiên quả là chúa của
những tên vua độc ác! Nám Nám hoàn toàn đồng tình với cách phân tích thẳng vào
vấn đề của Oa Oa.
“Họ mà đã muốn hại người ta rồi thì sẽ tìm đủ mọi cách biến hóa khôn lường, hết
chiêu này đến chiêu khác, quả thật khiến người ta có đề phòng cũng không chống
lại được”. Oa Oa vừa nghĩ đến hai đĩa thịt vừa ăn hôm qua, khóe mắt lại bắt đầu
tuôn trào những giọt lệ, thật sự chỉ muốn cắn chết cái gã gọi là Lang Hách Viễn
ấy.
Nám Nám cúi đầu nhìn chiếc giày mẹ mới đem đi sửa dưới chân, ngậm ngùi gật đầu,
hai dòng nước mắt chảy dài, quả đúng như vậy, câu này quả thật nói đúng với tầm
trạng của cô.
Oa Oa nhìn thấy bộ dạng uất ức đáng thương của Nám Nám đằng sau liền vỗ vai an
ủi: “Em yên tâm, em sẽ không bao giờ gặp phải loại người như vậy đâu, cho dù
ngộ nhỡ sau này không may mắn gặp phải đi chăng nữa thì chị sẽ giải quyết cho.”
Nám Nám nhìn cái cổ tay khẳng khiu như thanh củi khô của Oa Oa còn nhỏ bé hơn