Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Thuấn Gian Khuynh Thành

Ngày cập nhật: 23:58 15/12/2015

Lượt xem: 1341834

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1834 lượt.

tối hôm nay sẽ có mưa kèm theo sấm chớp nên giờ lên lớp của Nám Nám phải
chuyển sang tuần sau. Cả buổi chiều cô không có việc gì làm, ngồi ở bàn ngẩn
người ra.

Lúc Ninh Hạo Nhiên vừa bước vào cửa văn phòng bộ môn Thể dục, cô Từ đột nhiên
ra vẻ nhớ là chưa khóa bình ga ở nhà, vội vội vàng vàng đứng dậy tạo không gian
riêng cho đôi nam nữ có tình ý với nhau trong truyền thuyết được tự nhiên bên
nhau.

“Hai người cứ làm việc của mình nhé!”. Cô bước đến cửa phòng, vỗ vai Ninh Hạo
Nhiên, ánh mắt tràn đầy sự cổ vũ.

“Cô cũng vậy ạ”. Ninh Hạo Nhiên nhìn cô Từ, ánh mắt như thể chẳng biết làm thế
nào được.

“Cứ bận một chút là tốt rồi”. Cô Từ lại vỗ vai anh, ánh mắt vô cùng kiên định,
chúm miệng cười.

“Chỉ sợ cứ bận rồi lại càng bận thôi”. Ninh Hạo Nhiên lắc đầu cười một cách đau
khổ, tiễn biệt cô Từ, vừa ngoảnh đầu lại đã nhìn thấy bộ dạng sống dở chết dở
của Nám Nám, không nhịn được cau mày hỏi: “Cô vẫn còn đau à?”

“Đau hay không chẳng liên quan gì đến thầy Ninh cả, dù sao thì thầy cũng không
tặng tôi Bạch dược Vân Nam trị liệu chỉ số IQ mà”. Nám Nám nhỏ nhen đương nhiên
là vẫn nhớ những lời cay độc mà Ninh Hạo Nhiên nói bên hố cát nên không có chút
động lòng nào trước sự quan tâm của anh cả.

Thực ra, lũ bạn xấu của Nám Nám nếu đã định làm tổn thương người khác thì còn
cay độc gấp vài chục lần so với Ninh Hạo Nhiên, thậm chí vài trăm lần ấy chứ.
Nhưng không hiểu sao cô lại cứ chỉ nhớ những câu anh ta châm chọc cô, một câu
cũng không thể nào quên được. Nói cho cùng, những người kia đều là anh em của
cô, muốn làm tổn thương thế nào cũng được, cùng lắm thì ăn miếng trả miếng,
nhưng anh ta thì là gì của cô cơ chứ, anh ta dựa vào cái gì mà chế giễu cô?

Hiển nhiên là Ninh Hạo Nhiên đã quá quen với việc Nám Nám chấp nhặt từng li
từng tí nên chẳng hề đáp trả gì, chỉ ngồi vào bàn của mình và bắt đầu làm việc.
Cho dù Nám Nám có giận dỗi thế nào thì cũng chẳng còn đối thủ nữa, cô hậm hực
vứt cuốn vở, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt thư giãn.

Bỗng nhiên, một tiếng ho phá vỡ bầu không khí yên lặng trong văn phòng, Nám Nám
mở mắt liếc nhìn, thấy anh đang ngồi ngay ngắn thì quay người lại, tiếp tục
nhắm mắt, nhưng chẳng lâu sau lại bị một trận ho nữa đánh thức. Mặc dù cô vẫn
còn giận anh nhưng bản chất cô vốn lương thiện, thế là cô mở mắt, mở miệng lạnh
lùng quăng ra vài tiếng: “Uống nước, uống thuốc vào!”

“Vâng, tôi biết rồi”. Miệng thì nói thế nhưng Ninh Hạo Nhiên vẫn không động đậy
gì.

Cả đời này Nám Nám không chịu được cảnh người ta cứ ngược đãi sức khỏe bản
thân, ngược đãi sức khỏe tức là ngược đãi cô, có chết thì chi bằng cố sống còn
hơn, việc gì mà phải làm khổ mình như thế? Vì vậy, cô đẩy mạnh ghế ra, bước đến
chỗ máy nước, rót một cốc nước nóng, đặt cạch một cái xuống bàn, trước mặt Ninh
Hạo Nhiên, ra vẻ độ lượng: “Anh uống di!”

Anh chưa kịp trả lời thì đã có người bên ngoài gõ cửa, Nám Nám ngẩng đầu lên
thì thấy một nữ sinh vừa thi xong đứng thập thò ở ngưỡng cửa, đang do dự, rụt rè
ngó vào trong.

“Em vào đi, em đến để hỏi điểm thi môn nhảy xa đúng không? Tạm thời vẫn chưa có
đâu”. Nám Nám lớn tiếng trả lời.

“Không ạ, em đến có việc khác ạ”. Cô sinh viên đó xoay xoay ngón tay, mấp máy
cái miệng nhỏ xinh, lắc đầu biểu thị không phải là vì mục đích mà Nám Nám nói.

Vậy thì là gì? Nám Nám chau mày.

Chỉ thấy cô bé bẽn lẽn bước đến trước bàn Ninh Hạo Nhiên, mò mẫm mãi mới lôi từ
trong túi ra một lọ thuốc đen sì sì.

“Thầy Ninh, lúc nãy khi thi Thể dục, em nghe thấy thầy bị ho, đây là si rô trị
ho Sơn Trà, lúc em bị ho, mẹ em mua cho đấy, nhưng em vẫn chưa uống đâu ạ. Họ
nói dùng rất tốt, thầy mau uống đi!”

Cằm Nám Nám trong khoảnh khắc bỗng rơi xuống bàn làm việc, tay bất đầu dùng hết
sức nắm chặt tờ báo vô tri vô giác trên bàn.

Bọn trẻ con này thật là... để anh ta dạy bọn chúng thì có gì tốt cơ chứ? Nhìn
trong trường có biết bao nam sinh đẹp trai trẻ trung, theo đuổi ai mà chẳng
được, tại sao lại chọn một kẻ vô lương tâm, vô đạo đức như Ninh Hạo Nhiên vậy?
Nếu thích mẫu người già dặn một chút thì các bộ môn khác cũng không ít thầy
giáo đấy thôi. Xét về chiều cao, Ninh Hạo Nhiên không sánh được với trưởng bộ
môn bóng rổ; xét về dáng người, anh ta không bằng thiếu soái Trương của đội bơi
biệt hiệu “Ian Thorpe của Trung Quốc”; xét về tướng mạo, vẫn còn kém thầy giáo
của bộ môn khiêu vũ thể thao, nhưng tại sao cô bé này lại có cảm tình đặc biệt
với Ninh Hạo Nhiên đến thế cơ chứ? Lẽ nào bình thường lúc không lên lớp, Ninh
Hạo Nhiên còn thả câu dụ dỗ các nữ sinh? Đây chẳng phải là trong lòng đã có mầm
mống chà đạp lên tương lai của Tổ quốc sau này hay sao? Thật là mất hết đạo đức
của người thầy rồi![Ian
Thorpe: Vận động viên người Australia từng giành huy chương vàng Olympic và
giải vô địch thế giới.'>


Nám Nám càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng nổi cáu lên, nhưng trên mặt vẫn làm
ra vẻ rất thấu hiểu, miệng tuôn ra những lời ngọt nhạt: “Chắc em cũng biết c