
Tác giả: Thuấn Gian Khuynh Thành
Ngày cập nhật: 23:58 15/12/2015
Lượt xem: 1341821
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1821 lượt.
ông
tác chăm sóc y tế ở trường ta vô cùng tốt, lúc nãy, y tá ở phòng y tế trường đã
đưa cho thầy Ninh thuốc trị ho rồi, tạm thời bây giờ không dùng hết nhiều như
vậy. Lọ thuốc này em cứ mang về đi, giáo viên chúng tôi cũng không tiện nhận đồ
của các em, thầy Ninh sẽ sớm khỏe lại thôi.”
“Nhưng em thấy bệnh tình của thầy Ninh chẳng có tiến triển gì cả. Hay là lọ
thuốc đó không phải là thuốc chính hãng? Lọ thuốc này của em là Niệm Từ Am [Tên công ty
thuốc nổi tiếng ở Trung Quốc'> đấy”.
Giọng nói ngọt ngào đáng yêu của cô sinh viên ấy khiến người ta nghe thấy mà da
thịt tê tê dại dại, ngứa từ gót chân ngứa lên đến đỉnh đầu.
Bà ơi là bà, tôi còn là Đồng Nhân Đường[Tên công ty thuốc nổi tiếng ở Trung Quốc'> đây này! Nám Nám quả thật rất muốn mở miệng ra chửi
một câu, nhưng may là vẫn ý thức được lúc này mình là ai và mình đang ở đâu, cô
nhẫn nhịn một hồi rồi mới lộ ra nụ cười hung ác: “Em cần phải biết là còn có
rất nhiều nữ sinh khác cũng tặng thầy Ninh những thứ còn tốt hơn nữa cơ, thầy
ấy giấu đi không cho chúng ta biết đấy thôi.”
Ninh Hạo Nhiên nhếch đuôi lông mày lên, nhưng không phản bác lại những lời nói
dối mà Nám Nám vừa thuận mồm nói ra, chỉ cúi đầu lấy cốc nước nóng cô vừa mang
đến ngậm một ngụm, không nhịn được nhếch mép cười tủm một mình.
Nám Nám với khuôn mặt đáng ghét và cô sinh viên đáng thương đang chờ sự hồi đáp
của Ninh Hạo Nhiên đứng đối mặt nhau, trong phút chốc hai ánh mắt như hai con
dao găm, lia vèo vèo vào đối phương, thật khó mà tách ra được. Đúng lúc này thì
Ninh Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, cười nhạt đáp: “Đúng vậy, còn có người tặng thầy
nước sôi trị bách bệnh đây, tôi cũng rất lấy làm cảm kích.”
Cô sinh viên kia nghe thấy có người nhanh chân đến trước một bước, khuôn mặt
hồng hào bỗng trở nên đau khổ, Nám Nám nhân cơ hội này vừa đẩy vừa tiễn, nhanh
chóng đưa cô sinh viên ra khỏi văn phòng, lại an ủi vài câu như một bà mẹ chồng
cáo già. Sau khi đã chắc chắn rằng cô sinh viên dó không có ý định quay lại
nữa, Nám Nám mới quay vào phòng, đứng trước mặt Ninh Hạo Nhiên, đang dịnh lạnh
lùng nói kháy anh ta vài câu, nhưng chợt thoáng thấy lọ thuốc trị ho ấy lại tức
điên lên, liền giằng cốc nước từ trong tay anh ta, vứt vèo một cái vào thùng
rác, cười híp mắt dẩy lọ thuốc đến trước mặt Ninh Hạo Nhiên, rành rọt từng chữ,
từng tiếng một tuôn ra: “Mời - thầy - Ninh - uống - thuốc!”
Ninh Hạo Nhiên càng lúc càng cười to hơn, không hề chấp nhặt thái độ của cô,
ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang đỏ ửng lên vì giận dữ.
Nám Nám bị anh ta cười, có phần chột dạ, nhìn anh ta với ánh mắt đề phòng, chỉ
sợ mình lại trúng kế, lập tức lùi lại vài ba bước, nghi hoặc trở về bàn làm
việc của mình rồi lại liếc nhìn nụ cười kì lạ vẫn còn trên mặt Ninh Hạo Nhiên
mà không hiểu tại sao.
Vì vậy, cô đẩy mạnh cái ghế, giận dữ lục các thứ trên bàn làm việc ầm ĩ cả lên,
lúc chuông điện thoại reo, cô suýt chút nữa có ý định đá nó đi.
Nhưng thật là nhanh, cô nghe điện thoại rồi lập tức cười vui vẻ: “Sao, cùng ăn
cơm à... Nhưng hôm nay tôi có chuẩn bị gì đâu, tối nay được không... Ngủ ở nhà
ông? Như thế không tốt đâu... Hay là thế này, tối nay chúng ta đi đặt phòng...
Được, cứ thế nhé!”
Trong lúc Nám Nám trả lời điện thoại, sổ ghi điểm trước mặt Ninh Hạo Nhiên đã
biến thành mớ giấy vụn. Anh không nghe thấy tiếng người đầu dây bên kia nói nên
mới dằn vặt tức tối đến vậy.
Thực ra, đây mới là chính xác những lời người đầu dây bên kia nói trong điện
thoại: “Bọn tôi định ra ngoài đánh chiến đội CS[Game bắn súng'>, bà
cũng đến chơi cho vui đi, thằng Đôn béo mời cơm. Không chuẩn bị gì cũng không
lo đâu, cùng lắm bọn tôi mang thêm cho bà cái máy xách tay nữa chứ gi... Buổi
tối ngủ ở nhà tôi chứ sao, bà cũng có phải là chưa ngủ bao giờ đâu... Đặt phòng
à, tìm chỗ có mạng không dây ý, tập thể chiến đội bọn tôi sẽ đến đó... ừ, cứ
thế đi, bà phải đến nhanh đấy nhá! Mọi người đều đang đợi bà đấy!”
Nám Nám nhìn nét mặt sa sầm của Ninh Hạo Nhiên, cười đắc ý: anh tưởng anh có nữ
sinh theo đuổi mà tôi lại không có các anh em, bạn bè sao? Tôi cũng tốt duyên
lắm chứ bộ!
Ninh Hạo Nhiên nhìn vẻ mặt thách thức của Nám Nám, để lộ ra nụ cười đen tối:
không ngờ cô ta lại dám bàn chuyện đi đặt phòng khách sạn với người ta ngay
trước mặt mình, hổ không ra oai thì cô cho tôi là mèo Kitty sao?
Thế rồi anh sải vài bước dài, vòng qua chiếc ghế và bước đến, hai cánh tay tóm
chặt lấy cổ áo cô, ngay sau đó, chỉ trong một giây, cô đã bị anh ghì chặt vào
lòng, hai cánh tay anh siết chặt lấy cô không cho nhúc nhích.
Nám Nám cảm thấy xương mình cứ như sắp bị cánh tay to khoẻ của Ninh Hạo Nhiên
bóp vụn ra nên dù đang bị anh ghì chặt trong ngực vẫn cố hét lên: “Kẻ sĩ có thể
giết người chứ không thể làm nhục người, dùng thủ đoạn bóp chết người ta bằng
cánh tay thật không vinh quang tí nào cả!”
Ninh Hạo Nhiên đã bị người con gái trong lòng chọc tức đến nghẹn cổ, đầu óc
không còn tỉnh táo nữa. An