
CHO EM MƯỢN BỜ VAI ANH LẦN NỮA
Tác giả: Kết Kết
Ngày cập nhật: 22:34 17/12/2015
Lượt xem: 134569
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/569 lượt.
Vĩ Thẩm Tước đứng trước chiếc cổng lớn ở cục cảnh sát, ánh mắt ngỡ ngàng không dứt. Trước mắt Thẩm Tước là một tòa nhà cao lớn, nổi bật dưới ánh sáng mặt trời mông lung chiếu rọi vào làn kính thủy tinh trong suốt. Cục cảnh sát ngay giữa thành phố Hổ Phách, là niềm tự hào duy nhất của cả thành phố với an ninh chặt chẽ, cùng với quân đội cảnh sát phát triển hùng mạnh.
Lại nghe nói, cục cảnh sát tập trung những viên cảnh sát cùng thám tử cực kì nghiêm khắc và thông minh. Họ là những người có chỉ số IQ cao cùng với phong thái làm việc vô cùng …đặc biệt. Người ta đồn, những người có chỉ số IQ cao có một đặc điểm. Là rất kì quái! IQ còn có nghĩa là…Iêu Quái !
…
Thẩm Tước bước vào bên trong sảnh cục cảnh sát, chỉ chạm một bước xuống nền, đã khiến cô phải rùng mình. Nền sảnh được lát thủy tinh, sạch loáng không tì vết, đương nhiên điều này khiến Thẩm Tước cảm thấy lạnh hơn lúc nào. Ngay giữa sảnh cục cảnh sát là hoa văn của quân đội vô cùng tinh tế, sắc xảo.
“_Phòng Tiếp Khách, mời các viên cảnh sát làm nhiệm vụ mới của phòng. Tiếp đón nồng hậu bác sĩ Vĩ. Hiện bác sĩ Vĩ đã đến, các viên cảnh sát nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Xin nhắc lại…”
Một giọng nói vang lên từ loa phát thanh gắn ở khắp ngóc ngách cục cảnh sát, lại nhắc đến hai lần, Thẩm Tước rủa thầm cô phát thanh viên đó. Chỉ vì giọng nói vang lanh lảnh của cô phát thanh viên mà Thẩm Tước trở thành tâm điểm nhìn của mọi người hiện đang ở sảnh.
“_Bác sĩ Vĩ đó sao?”
“_Hôm trước, tôi có nghe nói cô ta tới nhận việc.”
“_Tôi chỉ biết bác sĩ Vĩ rất nổi tiếng trong nghành y học.”
“_Cô ta giỏi như vậy, sao lại được chuyển đến làm việc ở cục cảnh sát?”
Từng lời nói thầm thì của mỗi người họ đâm từng nhát vào lòng tự tôn của cô. Ánh mắt tò mò như hình viên đạn của những người trong cục đang nhắm đến Thẩm Tước.
Dĩ nhiên, vì Thẩm Tước rất nổi bật và dễ nhận dạng là bác sĩ. Thẩm Tước mặc trên mình bộ đồ bác sĩ trắng toát không tì vết. Bên trong là áo sơ mi trắng, quần dài cũng màu trắng sọc đen ở hai bên đùi. Hai tay cầm một tập tài liệu nặng nề. Mái tóc dài hơn vai đôi chút, uốn xoắn ở phần đuôi tóc cùng với tóc mái được cột lên. Trông Thẩm Tước đẹp hơn là những nữ viên cảnh sát trên mình bộ đồ xanh của cảnh sát cùng chiếc mũ đội trên đầu che đi phần tóc búi lên cao.
Trước mắt Thẩm Tước là một đoàn người khá đông đang theo hàng đến gần cô. Một người đàn ông trẻ tuổi bước đến đầu tiên, bắt tay với Thẩm Tước giới thiệu:
“_Xin chào bác sĩ Vĩ. Tôi là trợ lý Viên Phả Ách Xá của đội 1 phòng Tiếp Khách. Rất hân hạnh được gặp cô!”
“_Tôi là bác sĩ Vĩ Thẩm Tước. Rất vui khi được đến cục và chào hỏi mọi người.”
Thẩm Tước cũng bắt tay lại với Ách Xá, tươi cười giới thiệu lại.
“_Chúng tôi đều được nhận nhiệm vụ tiếp đãi bác sĩ và hướng dẫn cô. Bây giờ, vẫn còn sớm. Mọi người sẽ giới thiệu tên với cô.”
Ách Xá đón lấy tập tài liệu trên tay Thẩm Tước rồi nhẹ nhàng để trên chiếc xe đẩy, ra hiệu một viên cảnh sát đẩy đi. Sau đó là từng viên cảnh sát đến bắt tay làm quen với Thẩm Tước, giới thiệu tên cùng chức vụ.
“Xin chào bác sĩ Vĩ. Tôi là Bách Các. Viên cảnh sát đội 2 phòng Tiếp Khách.”
“Tôi là Vương Tổng. Rất hân hạnh được gặp cô, bác sĩ Vĩ.”
…
Thẩm Tước khẽ cười tủm tỉm, những viên cảnh sát này không khắt khe, khó gần như cô biết. Mà là họ vô cùng thân thiện và hài hước không kém phần kì quái.
Không lâu sau, một vị viên cảnh sát thoạt nhìn là đã ngoài tuổi trung niên, hình như là viên cảnh sát cấp cao nhất, trên mình mặc bộ quân phục xanh, ngực trái đính những huân chương cùng quân đội hiệu. Hai bên vai là vạt dải vàng đính 3 ngôi sao chứng tỏ rằng ông là người có cấp cao nhất trong phòng Tiếp Khách.
“_Bác sĩ Vĩ, rất vui khi được đón tiếp cô. Tôi là trung tá Liễu Đồng cấp cao phòng Tiếp Khách.”
Trung tá Liễu chắp tay trước mắt, chào theo quân đội, vô cùng uy nghiêm và phong thái không kém phần trang nhã.
“_Rất vui được gặp trung tá. Được điều đến đây làm việc là vô cùng vinh hạnh. Liệu tôi có thể được thăm quan nơi đây và biết rõ hơn về nơi làm việc của tôi không?” – Thẩm Tước cũng làm động tác giống trung tá, rồi cười cười khẽ liếc xung quanh cục cảnh sát.
“_Đó là nhiệm vụ của phòng Tiếp Khách chúng tôi. Sẽ có một người trong đội sẽ chịu trách nhiệm giúp cô thăm quan nơi đây.”
Trung tá Liễu nói rồi, một viên cảnh sát trong đoàn người bước đến gần Thẩm Tước. Anh ta cũng chắp tay chào trung tá trước, sau đó đến Thẩm Tước.
“_Tôi là viên cảnh sát Liêu Thanh. Sẽ là người giúp bác sĩ Vĩ thăm quan cục cảnh sát. Chúng ta có nhiều thời gian, tôi sẽ giúp cô biết rõ mọi thông tin cũng như nơi làm việc của cô và giúp cô làm quen với các cấp cao của chúng tôi.”
Liêu Thanh bắt tay với Thẩm Tước, phong thái vô cùng nhàn nhã. Anh ta trông rất trẻ, thoạt nhìn rất đẹp trai. Liêu Thanh có thân hình cao ráo, bờ vai rộng, người hơi g