Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cát bụi thời gian - Full

Cát bụi thời gian - Full

Tác giả: Sidney Sheldon

Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015

Lượt xem: 1341930

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1930 lượt.

g bỗng trở nên vàng vọt.– Chúng đã phản bội ta. - Ông rên rỉ. - Tất cả bọn chúng đã phản bội ta.Thằng Giovanni Buscetta. Món nợ lớn quá, Lucia, ta biến hắn thành kẻ giàu có, vậy mà hắn làm ta thế này đây. Còn thằng Patas. Ta như cha nó. Ôi, cái thế giới này ở đâu ra vậy” Ôi, cái điều khủng khiếp này ở đâu ra vậy” Chúng cũng là người Sicily như ta mà.Lucia cầm tay cha trầm trầm nói:– Con cũng là người Sicily, thưa cha. Mối thù của cha sẽ được trả, xin thề trước cha, bằng cả cuộc đời con.– Đời cha thế là hết:– Ông nói. - Nhưng đời con vẫn ở cả phía trước. Cha có một tài khoản ở Zurich. Tại nhà băng Leu. Rất nhiều tiền, con tiêu suốt đời không hết. Ông thì thầm vào tai cô những con số. - Hãy rời bỏ nước Ý đáng nguyền rủa này. Hãy lấy tiền ấy mà hưởng thụ nghe con.Lucia ôm chặt ông.– Cha!– Nếu khi nào cần một người bạn, con có thể tin tưởng Dominic Durell. Ông ta có một căn nhà ở Pháp tại Beziers, gần biên giới Tây Ban Nha.– Con sẽ nhớ.– Hãy hứa với cha con sẽ rời bỏ nước Ý!– Vâng, thưa cha. Nhưng con phải làm vài việc đã.Ấp ủ khát vọng trả thù là một việc, tìm ra cách để thực hiện nó là việc khác.Cô đơn độc, mà việc đó lại chẳng dễ dàng gì.Lucia nhớ đến một thành ngữ Ý:Ruban il mestiele Mình phải nghĩ xem họ làm thế nào.Vài tuần sau, Lucia Carmine xuất hiện tại nhà ông chánh án Giovanni Buscetta. Chính ông ta mở cửa.Ông ta nhìn Lucia, hết sức ngạc nhiên. Ông thường nhìn thấy cô mỗi khi là khách của gia đình Carmine. Nhưng họ chẳng có gì để nói với nhau.– Lucia Carmine! Cô tới đây làm gì vậy? Lẽ ra cộ .... – Cháu tới để cảm ơn ngài. Thưa ngài kính mến :Ông nhìn cô nghi ngại – Cảm ơn tôi về cái gì?Lucia nhìn sâu vào mắt ông – Vì ngài đã đưa được ông bố và các anh cháu về đúng con người họ. Cháu là một con bé ngây thơ sống trong ngôi nhà ghê tởm đó. Cháu không hề biết họ là một lũ ... - cô bật khóc sụt sịt.Ông chánh án hoang mang, rồi vỗ nhẹ vào vài cô.– Thôi nào, thôi nào. Vào nhà uống nước.– Cảm ... cảm ơn ngài.Khi đã ngồi trong phòng, Buscetta nói:Tôi đã không biết là cô cũng nghĩ được như thế về cha mình. Tôi có cảm giác cha con cô rất thuận hòa.– Chỉ tại cháu đã không biết sự thật về cha và các anh cháu là như thế nào.Khi chưa hiểu được thì ... người cô rung lên:– Ngài không biết đâu, cháu đã muốn thoát ra, nhưng không biết cách nào có thể ...– Bác đã không hiểu. - Ông vỗ vào tay cô. - Tội nghiệp, bác đã hiểu nhầm cháu.– Cháu rất sợ ông ấy. - Giọng cô chứa chan gợi cảm.Không phải lần đầu tiên quan tòa Buscetta để ý Lucia trẻ đẹp ra sao. Cô mặc trên người bộ váy đen giản dị làm nổi bật những đường nét nhấp nhô của một cơ thể tràn căng sức sống. Ông để mắt nhiều nhất vào bộ ngực và không thể không công nhận cô đã lớn biết bao.Ngủ với con gái Angelo Carmine thì thật thú vị, Buscetta nghĩ. Hắn bây giờ không thể làm gì được ta. Thằng già nghĩ rằng hắn là chủ nợ của ta. Nhưng ta xử án thế đã lịch sự với hắn lắm rồi. Con bé này chắc hẳn còn trinh tiết. Ta sẽ dạy cho nó vài điều trên giường.Người quản gia có tuổi mang tới khay trà và hộp bánh quy. Bà đặt chúng trên bàn.– Tôi rót trà nhé?– Để em. - Lucia nói. Giọng cô ấm áp và đầy hứa hẹn.Chánh án Buscetta mỉm cười với Lucia.– Bà đi được rồi. - Ông ta nói với bà quản gia.Ông chánh án nhìn theo Lucia bước tới chiếc bàn nhỏ nơi đặt khay trà, cẩn thận rót trà cho ông và cho mình.– Tôi có cảm giác là cô với tôi sẽ trở thành những người bạn rất gần gũi, Lucia. - Giovanni thăm dò.Lucia trao ông ta một nụ cười quyến rũ.– Cháu cũng rất muốn như thế, thưa bác kính mến.– Cô cứ gọi tôi là Giovanni.– Giovannil - Lucia trao ông ta chén trà. Cô nâng chén nhấp một ngụm, rồi nói. - Vĩnh biệt những kẻ ác – Vĩnh biệt những kẻ ác. - Mỉm cười, Buscetta cũng nâng chén lên. Ông ta nhấp -một ngụm, nhăn mặt. Chè có vị đắng.– Có quá ...? .– Không, không. Ngon lắm bạn thân mến.– Vì tình bạn của chúng ta. - Lucia lại nâng chén.Cô nhấp một ngụm và vị chánh án cũng làm theo.Buscetta không bao giờ uống hết chén trà. Một cơn đau thắt đột ngột đến và ông ta cảm thấy như có que cời lửa nóng đỏ xuyên vào tim. Ôm lấy ngực, ông ta lắp bắp:– Ôi, trời ơi! Gọi bác sĩ. .... Lucia ngồi đó, lặng lẽ nhấp trà, nhìn ông chánh án lảo đảo rồi ngã xuống sàn, co quắp, rồi đờ ra.– Một thằng, thưa cha. - Lucia nói.Benitoi Patas đang chơi một mình trong buồng giam thì người cai ngục đến bảo:– Anh có bạn tình tới thăm.Benito gật đầu. Hắn được ban cho một thân phận đặc biệt trong tù, với nhiều đặc quyền. Những cuộc thăm viếng tình cảm chỉ là một trong số đó. Patas có nửa tá bạn gái, thay nhau vào thăm. Hắn tự hỏi hôm nay cô nào tới với mình.Hắn ngắm mình trong chiếc gương nhỏ trên tường phòng giám, xức một chút dầu thơm lên tóc, chải cho bóng lên, rồi bước theo người cai ngục đi dọc hành lang tới một khu có những phòng riêng.Hắn đứng lại, tròn mắt nhìn.– Lucia! Lạy Chúa, cô làm cái quái gì ở đây thế? Làm sao cô vào được đây?– Em nói với họ chúng mình đã đính hôn, Beniyto! Lucia nhỏ nhẹ.Cô mặc chiếc váy lụa trễ cổ lộng lẫy, dán chặt vào những đường cong cơ thể.Beniyto bước giật lùi:– Đi ra!– Nếu anh muốn vậy. Nhưng trước