Cát bụi thời gian - Full
Tác giả: Sidney Sheldon
Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015
Lượt xem: 1341937
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1937 lượt.
quan cửa khẩu.– Hộ chiếu, thưa bà?Lucia đưa cho anh ta. Người sĩ quan nhận hộ chiếu và mở ra, rồi liếc nhìn Lụcia. Cô nhận thấy nét bối rối trong cặp mắt anh ta. Viên sĩ quan nhìn hộ chiếu, rồi ngẩng lên nhìn cô, lần này thì kỹ hơn nhiều. Lucia thấy người mình như tan ra.– Bà là Lucia Carmine.
Không! - Lucia thét lên, mặt cắt không còn hột máu. Cô nhìn quanh và tìm đường thoát. Vô vọng. Đột nhiên viên sĩ quan mỉm cười trước sự kinh hoàng của cô. Anh ta cúi người về phía cô, thì thầm:– Thưa bà, ông cụ rất tất đối với gia đình tôi. Bà có thể đi được. Chúc bà may mắn!Lucia choáng váng trước may mắn bất ngờ.Cô nhấn ga và chồm lên vượt qua vạch đường biên. Viên sĩ quan cửa khẩu Pháp, người thường tự hào mình sành sỏi về phái đẹp đưa mắt nhìn người đàn bà không lấy gì là đẹp ở trước mặt. Cô có mái tóc hời hời, đeo đôi kính dày cộp, hàm răng xỉn và bộ trang phục cổ lỗ tồi tàn.Sao đàn bà Ý lại kém đến thế so với phụ nữ Pháp?Hắn khinh bỉ nghĩ rồi đóng dấu vào hộ chiếu của Lucia và vẫy tay cho cô đi.Sáu tiếng sau, Lucia tới Beziers.Đầu dây đằng kia trả lời ngay từ hồi chuông đầu. Một giọng nam mềm mại:– Xin chào.– Cho tôi nói chuyện với Dominic Durell.– Dominic Durell đây. Ai đang nói vậy?– Lucia Carmine. Bố cháu dặn ...– Lucia? - Giọng nói mừng rỡ hẳn lên. - Bác đang đợi cháu đây.– Cháu cần được giúp đỡ.– Cháu có thể tin ở bác.Lucia thở dài trút nỗi lo âu. Đó là tin lành đầu tiên cô nghe được trong suốt một thời gian dài và đột nhiên cô cảm thấy mệt mỏi làm sao.– Cháu cần một chỗ có thể tránh được cảnh sát.– Không có vấn đề gì. Vợ chồng bác đã chọn sẵn một chỗ tuyệt vời, cháu muốn ở bao lâu cũng được.Điều đó tốt đẹp đến khó tin.– Cảm ơn bác!– Cháu đang ở đâu thế, Lucia?– Cháu đang ở ...Đúng lúc đó bỗng có tiếng máy đàm thoại sóng ngắn của cảnh sát phát sóng lách tách trong ống nghe, rồi đột nhiên lại biến mất.– Lucia ...Một tiếng chuông báo động vang lên trong đầu cô.– Lucia, cháu ở đâu thế Để bác cháu đến đón cháu?Sao ông ta lại có đàm thoại của cảnh. sát trong nhà? Ông ấy cầm máy ngay ở hồi chuông đầu tiên, cứ như đã chờ đợi cú điện thoại của cô từ lâu.– Lucia, cháu có nghe thấy bác không?Lucia tin chắc rằng người đàn ông ở đầu dây kia là một cảnh sát.Mẻ lưới đã được giăng sẵn. Cú điện này đang bị theo dõi.– Lucia ...Cô dập máy và vội vàng rời trạm điện thoại. Mìn phải biến khỏi Pháp ngay.Cô nghĩ và trở lại xe lấy bản đồ trong cốp ra xem. Biên giới Tây Ban Nha chỉ cách đó vài giờ xe. Cô cất bản đồ rồi mở máy cho xe chạy về phía Tây, nhắm hướng Sebastian.Chính tại biên giới Tây Ban Nha, mọi sự bắt đầu trở nên rắc rối.Viên sĩ quan cửa khẩu biên giới Tây Ban Nha xem qua loa hộ chiếu của Lucia song khi đưa trả lại, bỗng có cái gì đó khiến hắn do dự. Hắn nhìn kỹ cô hơn, nét mặt thay đổi.– Xin bà. đợi cho một phút. Tôi phải mang hộ chiếu vào đóng dấu ở trong kia:Hắn đã nhận ra ta, Lucia tuyệt vọng. Cô nhìn theo hắn đi vào bót cảnh sát và đưa hộ chiếu của cô cho một sĩ quan khác. Hai người trao đổi với vẻ hào hứng.Phải trốn ngay. Cô bước ra khỏi xe. Một nhóm du lịch người Đức vừa làm xong thủ tục hải quan đang ồn ào kéo lên chiếc xe buýt đỗ gần xe Lucia mang hàng chữ chỉ lộ trình:Madrid. .– Achtung, - người hướng dẫn nói to. - Schnell Lucia liếc về phía bót gác. Viên sĩ quan cầm hộ chiếu của cô đang hét gì đó vào máy.– Tất cả lên xe!Không nghĩ ngợi thêm, Lucia bước tới nhóm du lịch đang cười đùa chí chóe và bước lên xe, xoay mặt khỏi phía người hướng dẫn. Cô ngồi xuống một chiếc ghế ở phía cuối, cúi đầu xuống. Đi đi cô cầu khẩn, đi nào! .Qua cửa sổ ô tô Lucia thấy một người nữa bước tới chỗ hai người trước và cả chụm đầu trước tấm hộ chiếu của cô. Cứ như đáp lại lời cầu khẩn của Lucia, cửa ô tô đóng lại và tiếng máy như trả cô về với cuộc sống. Lát sau chiếc xe lăn bánh ra khỏi San Sebastian hướng về Madrid. Điều gì sẽ xảy ra khi những viên sĩ quan cửa khẩu đó phát hiện ra cô đã bỏ xe? Ý nghĩ đầu tiên chắc sẽ là:Cô ta vào phòng vệ sinh. Họ sẽ đợi và cuối cùng là cử người vào tìm cô trong đó.Bước tiếp theo, họ sẽ tìm kiếm cô ở trong khu vực xem cô trốn ở chỗ nào. Lúc đó, hàng chục xe con, xe ca sẽ bị lục soát. Cảnh sát sẽ không thể đoán được cô đã đi đâu và đi bằng phương tiện gì.Trên xe, toán du lịch ồn ào cười nói. Rõ ràng họ đang có một ngày hạnh phúc. Sao lại không, Lucia cay đắng nghĩ. Họ không bị cảnh sát rình rập theo sát gót. Có đáng phải mạo hiểm cả cuộc đời mình như thế không? Trong đầu cô tái hiện những hình ảnh về chánh án Buscetta và Benito.Tôi có cảm giác rằng cô và tôi sẽ trở thành những người bạn rất gần gũi.Lucia ... vĩnh biệt những kẻ ác.Và Benito Patas:Cứ như thời xưa vậy, em không thể quên anh được, phải không nào?Và cô đã bắt hai tên phản bội phải trả giá cho những tội lỗi của chúng. Thế có đáng không?Chúng chết, nhưng cha và các anh cô vẫn phải chịu tù đầy cho đến hết đời.Ồ, đáng lắm, Lùcia nghĩ, rất xứng đáng.Có người trên xe cất giọng một bài hát Đức. Những người khác hòa theo.“In Muuchen ein Holhrau Hans, eni wwei, sufạ.:“ Với nhóm này, mình sẽ an toàn được một lúc, Lucia nghĩ, tới