
Resident Evil ( Tập 5 - Vùng đất dữ ) - Full
Tác giả: Agatha Christie
Ngày cập nhật: 22:52 17/12/2015
Lượt xem: 1341516
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1516 lượt.
đớn hơn . Tính độc ác của ông Lee thì không nghi ngờ gì nữa . Hơn thế, ông ta lại hay hiềm thù . Nếu một người nào đó chống lại ông thì ông ta sẽ trả thù vào một ngày nào đó và người ta nói ông biết đợi thời cơ .- Chiếc cối xay của Thượng đế chậm chạp nghiền nát ...Poirot lẩm bẩm .Cảnh sát trưởng nói với vẻ châm biếm:- Chiếc cối xay của quỉ dữ ... thì đúng hơn! Ông Simeon Lee không phải là một vị thánh . Người ta nói ông ta đã bá linh hồn cho quỉ và tự hài lòng vì đã bán được giá hời . Ông ta tự hào và kiêu ngạo như Lucifer .- Kiêu ngạo như Lucifer! - Poirot nhắc lại - Đây là lời nói có ý nghĩa .Bực mình, Sugden hỏi:- Ông cho rằng tính kiêu ngạo là nguyên nhân cái chết của ông ta ư ?- Tôi muốn nói rằng ông Simeon Lee đã truyền tính kiêu ngạo đó cho các con trai của mình ... Di truyền! Rất bí mật! Ông già Lee ...Poirot ngừng nói . Hilda vừa ra khỏi nhà và đứng trong vườn như đang chờ ai .o0o3- Tôi muốn noí chuyện với ông , ông Poirot .Sugden xin lỗi và đi vào trong nhà . Khi thấy người này đi khuất , Hilda bảo Poirot:- Tôi không muốn gặp ông ta ở đây . Hình như ông ta vừa gặp Pilar . Người cảnh sát này rất đáng mến và rất siêng năng .Giọng nói dịu dàng tỏ rõ chị là một người có khơi dậy những ý muốn tồi tệ của một số người . Ông Simeon Lee đã có can đảm và quyết đoáon đối với phụ nữ mà nước mắt và sự kiên trì chỉ làm cho ông ta thêm giận dữ mà thôi .Poirot gật đầu xác nhận rồi hỏi thêm:- Hôm qua chồng bà đã noí: "Mẹ tôi không hề than thở ". Cái đó có đúng sự thật không ?Hilda nói ngay:- Chắc chắn là không! Bà đã than thở với David khốn khổ và đặt lên vai con trai gánh nặng của những đau thương của mình . Anh còn quá trẻ ... để mang gánh nặng ấy .Nhà thám tử nhìn Hilda . Chị đỏ mặt và cắn chặt môi .- Tôi hiểu - Poirot nói .- Ông hiểu sao ?- Tôi hiểu là bà đã đóng vai người mẹ bên chồng mình trong lúc bà chỉ muốn mình là người vợ mà thôi .Hilda Lee quay mặt đi .Cùng lúc ấy, David từ nhà đi ra vườn và tới gặp họ . Bằng một giọng vui vẻ, anh kêu lên:- Một ngày rất đẹp . Người ta cho rằng lúc này là mùa xuân chứ không phải mùa đông .Đầu ngả về phía sau, mớ tóc vàng xõa xuống trán, cặp mắt màu xanh sáng lên, David tỏ ra trẻ trung và vô tư lự . Với những bước nhanh nhẹn, anh đến bên vợ . Poirot quay đi .- Hilda, chúng ta tới bên hồ . - Daivd Lee nói .Chị cười và khoác tay chồng và hai người cùng đi .Poirot nhìn theo họ . Anh thấy Hilda đột nhiên quay lại và anh thấy cái nhìn của chị có vẻ lo ngại ... hay chị ta sợ ?Chậm chạp, Poirot đi dạo trong vườn .Vừa đi Poirot vừa nghĩ: "Ta, một cha cố giải tội! Và phụ nữ thương xưng tội nhiều hơn đàn ông, sáng nay họ đã tới gặp ta để nói những điều thầm kín của họ . Liệu người còn lại có tới gặp ta không ?" .Đến đầu khu vườn, Poirot quay lại và câu hỏi của anh đã được trả lời . Lydia đang đi về phía anh ....o0o4- Chào ông Poirot - Lydia nói - Ông Tressilian bảo tôi là ông đang ở đây với chú Harry, nhưng tôi muốn gặp riêng ông thôi . Tôi biết chồng tôi đang rất muốn nói chuyện với ông .- A! Bà muốn tôi đến gặp ông nhà ngay bây giờ ư ?- Không, không phải lúc này . Đêm qua chồng tôi mất ngủ . Sáng nay tôi cho anh ấy uống một viên thuốc an thần nên bây giờ anh vẫn còn ngủ . Tốt hơn cả là không nên đánh thức Alfred .- Bà có lý, thưa bà . Tôi thấy sau cái chết của người cha, ông Alfred rất khổ tâm .- Ông nên biết, ông Poirot, anh ấy được ông cụ yêu quí hơn bât' cứ người nào trong gia đình .- Tôi biết .- Ông và ông chỉ huy cảnh sát nghi ai đã gây ra vụ này ?- Thưa bà, chúng tôi mới biết những ai không gây ra vụ này thôi .Lydia kêu lên:- Thật là một cơn ác mộng! Tôi không tin rằng tất cả những cái đó đã xảy ra .Chị noí thêm:- Có đúng là Horbury đi xem chiếu bóng như hắn noí không ?- Đúng, thưa bà . Người ta đã kiểm tra lời khai của anh ta . Horbury nói thật .Lydia vô tình hái một chiếc lá . Mặt chị tái đi rồi lẩm bẩm:- Thật là kinh khủng! Như vậy chỉ còn lại những người trong gia đình .- Đúng thế .- Thưa ông Poirot, tôi không thể tưởng tượng được .- Có chứ, thưa bà, bà có thể tưởng tượng được .Chị định chối cãi nhưng rồi lại cười một cách buồn bã .- Phải, lúc này tôi là kẻ đạo đức giả .- Nếu bà thành thật nói rõ ý nghĩ của mình - Poirot bảo chị - Thì tự nhiên bà cho rằng một thành viên nào đó của gia đình đã giết bố chồng bà .- Đó là một lời tuyên bố kỳ quặc, thưa ông Poirot .- Có thể . Nhưng bố chồng bà đã chẳng là một nhân vật kỳ quặc đó sao ?- Ông già khốn khổ - Lydia thở dài - Tôi vẫn thương hại ông cụ kể cả lúc ông qua đời tuy khi còn sống nhiền lúc ông làm tôi tức điên lên .- Tôi thừa nhận điều đó! - Poirot nói .Anh cúi nhìn một trong những chiếc bể cạn .- Những chiếc bể cạn này làm tôi vô cùng thích thú . Thật là thông minh .- Tôi rât' hân hạnh khi thấy ông thích chúng . Tôi sở trường về nghệ thuật làm vườn . Ông có nhận xét gì về cảnh phương Bắc với những con chim cánh cụt ?- Thật tuyệt! Còn bể cạn này thể hiện cái gì ?- Đây là Biển Chết ... nhưng chưa xong . Không nên xem . Ddây là đảo Corse . Ở xứ này, đá núi đỏ bên nước biển xanh . Ddây là một cảnh hoang vu thú vị, phải k