
Tác giả: Enleri Kuin
Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015
Lượt xem: 1341102
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1102 lượt.
m, là con mọt sách như người ta thường nói.-Làm chuyện đó trong thế kỉ này và trong những ngày này của tôi và anh ấy à! Tôi muốn biết, lấy đâu ra thời gian để đọc sách đuợc nhỉ?-Nhưng có thể giật ra một ít thời gian ở bất cứ chỗ nào.-Cũng có đọc tí chút. Ví dụ như "Tình dục và hôn nhân không giá thú.."-Riêng tôi thì hay lục lọi các sách trinh thám. Ví dụ như "Patro Braun, giáo chủ Kusin.."Grrant chăm chú theo dõi phản ứng của cô gái- Một con lợn bột cũng dõi theo cô chủ ra chuồng thăm nó như thế.-Tôi cũng thích đọc trinh thám.-Đôi lúc tôi đọc cả triết học- Grant nói với vẻ khiêu khích- Berton, Sherlock Holmes .-Một trong các vị khách, anh có nhớ không, trong tối vui gần đây nhất, là chuyên gia về mốt đấy.Nỗi chán nản ập vào Grant. Anh ta nhanh chóng thay đổi chiến thuật.-Mà hôm đó bộ bikini trên người chị diễn cảm hết mức. Lóa mắt đấy!-Tôi rất vui vì anh thích nó, bạn đáng mến ạ. Anh dùng Wisky nữa chăng?-Thôi, cám ơn - Grant nhỏm lên- Thời gian trôi vùn vụt, tôi phải đi đây.Cô gái cụt mọi hy vọng.Chàng lêu lổng giàu có ngồi phịch xuống đệm lái chiếc xe "Jaguar" của mình.Tài năng bẩm sinh của "thám tử" này thì cả Kuin lẫn Holmes cũng chịu!Trong lúc đó thì có vật gì đè vào mũi Enleri làm nhà thám tử nghẹt thở. Anh ta thấy đó là bản ghi chép mà mình đã đọc truớc khi ngủ. Enleri ngáp dài, quăng cuốn vở xuống sàn và ngồi dậy, tì khuỷu tay vào đầu gối, ngái ngủ.Nhìn bản ghi chép nằm duới sàn một lát.Anh ta cúi xuống nhặt nó lên.Lại đọc.
Chương 6: Tôi theo dõi kẻ mổ bụng
Sáng hôm sau, phải thừa nhận là Holmes đã đưa tôi vào trạng thái công phẫn.
Tôi thức dậy thì anh ta đã mặc quần áo chỉnh tề. Tôi để ý thấy ngay là mắt anh chàng đỏ, có nghĩa là đêm qua hầu như không ngủ, thậm chí tôi còn nghi đêm qua Holmes không ở nhà.May là anh chàng còn có ý định nói chuyện mà không khép chặt mồm, điều không ít lần đã xảy ra giữa tôi và anh ta.-Watson-Holmes nói không cần dạo đầu- ở Waitrepon có một tửu quán với tiếng tăm khá là bất hảo.-Ở đấy đầy rẫy.-Ờ, chính thế! Nhưng quán mà tôi nói- "Thiên thần và Vuơng miện"- là chỗ tồi tệ nhất, nơi bọn phóng đãng ưa tụ tập giao du. Nó ở vào khu trung tâm tác động của "Kẻ mổ bụng". Chính ở đây người ta đã nhìn thấy ba người trong số năm phụ nữ là nạn nhân của hắn, rất gần ngày họ bị giết. Tôi dự định ngó vào "Thiên thần và Vuơng miện"- và tối nay dự định sẽ xoay ít vòng ở đó.-Tuyệt lắm, Holmes! Nếu như tôi giữ đuợc vai trò..-Không, không, Watson thân mến. Anh sẽ không tới đấy. Từ bấy đến nay tôi vẫn còn run với ý nghĩ là anh đã gần cái chết biết bao do lỗi của tôi.-Nghe này, Holmes...-Việc đó đã đuợc quyết định không có kháng biện- hắn nói kiên quyết- Tôi không có tí nguyện vọng nào, về việc phải báo một tin buồn cho người vợ đáng yêu của anh, khi chị ấy quay về.-Tôi cảm thấy là mình hành động cũng không đến nỗi tồi- tôi cay cú phản đối.-Không có gì phải nghi ngờ. Không có anh thì tôi đã nằm ở chiếc giuờng giành cho kẻ tàn phế của bác sĩ Meray! Nhưng dẫu sao chuyện đó cũng không biện bạch đuợc, cho việc lần thứ hai dám liều lĩnh tước bỏ khả năng an toàn của anh. Trong lúc tôi vắng mặt ngày hôm nay- mà tôi có nhiều việc lắm- thì anh nên dành một phần thời gian cho các thí nghiệm y học của anh đi, mong là thế.-Mọi chuyện với các thí nghiệm của tôi đều đâu vào đấy cả. Người thay thế tôi rất thạo việc và am hiểu.-Vậy thì tôi có thể đề nghị anh tới buổi hòa nhạc hay đọc một cuốn truyện thú vị..-Tôi hoàn toàn ở trạng thái tự mình chọn việc- tôi nói khá lạnh lùng.-Không nghi ngờ gì, Watson- hắn nói. Nhưng thôi vậy, tôi còn phải đi đây. Xin hứa là khi quay về sẽ đưa anh vào cuộc.Hắn ta đi còn tôi tiếp tục cơn nóng máu, không thua gì chén trà nghi ngút khói của bà Hudson đưa vào.Quyết định vi phạm điều cấm đoán của Holmes không chín muồi ngay trong tôi, nhưng truớc khi chén xong bữa sáng thì nó đã hình thành rõ nét. Tôi bỏ suốt ngày vào việc đọc các cuốn chuyên khảo cứu đáng tò mò trong tủ sách của Holmes, về khả năng sử dụng ong để chuẩn bị cho việc mưu sát, đạt đuợc bằng cách làm nhiễm độc mật, hoăc dùng cả đàn công kích vào nạn nhân. Tác phẩm này ẩn danh, nhưng tôi nhận ra phong thái cô đọng của Sherlock Holmes. Lúc trời nhá nhem tối thì tôi bắt đầu chuẩn bị cho "chiến dịch"Tôi quyết dịnh đến quán Thiên thần và Vuơng miện" duới dạng một tay chơi, với tính toán không để mình khác biệt với các khách London quen biết của tửu quán này. Thế nên tôi vội vã về nhà mình, chui vào bộ quần áo chơi bời buổi tối, nó đuợc thêm vào chiếc áo choàng với chiếc mũ lễ. Nhìn vào trong guơng tôi thấy mình có phần còn dũng mãnh hơn dự kiến. Sau khi nhét vào túi một khẩu súng ngắn nạp đạn sẵn, tôi buớc ra phố, ngăn một cỗ xe ngựa và bảo chở tới Thiên thần và Vuơng miện"...Holmes còn chưa thấy xuất hiện.Đây là một nơi đáng tởm. Một căn phòng dài trần thấp, đầy các quầng phá hoại của vô số các ngọn đèn dầu hỏa. Khói thuốc lá cuộn thành từng đám như các dám mây trước cơn giông. Sau những chiếc bàn thô kệch tụ tập mọi đám ăn nhậu khác nhau. Các thủy thủ Ấn Độ lên bờ từ vô số các tàu vận tải đang đậu