Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hãy Mỉm Cười Khi Thấy Anh

Hãy Mỉm Cười Khi Thấy Anh

Tác giả: Ame

Ngày cập nhật: 22:34 17/12/2015

Lượt xem: 134539

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/539 lượt.

a hoàn hồn, cô cầm một cái bánh lên đưa cho Chi.

Chi giật mình khi thấy Thanh, cô lấy cái bánh, cắn một miếng rồi lại thẫn thờ. Thanh thấy vậy thì nhéo Chi một cái, Chi lúc này mới hoàn hồn hẳn, giơ cái tay in vết móng của Thanh mà suýt xoa.

Thanh nhìn Chi, thảm nhiên hỏi:" Có chuyện gì vậy? Nhìn mày cứ như mới được tỏ tình ấy."

Chi lườm Thanh:" Tao kiếm được việc làm rồi."

Không nghe Chi nói hết câu, Thanh toáng lên:" Thật hả. Ê vậy cho tao ở nhà mày nha. Tao đỡ mất công kiếm phòng trọ."

Chi nhíu mày nhìn Thanh:" Nhưng chỉ là tạm thời thôi. Giống như đang thử việc ấy."

Thanh ngồi ngay ngắn lại, nhìn Chi:"Vậy chứ mày làm việc gì vậy?"

Chi nhìn Thanh, ánh nhìn như muốn tỏ vẻ" cuối cùng mày cũng hỏi câu nghe hay một chút":" Tao làm trợ lý thần thám, việc này nghe có vẻ nguy hiểm nên tao cũng vẫn còn đang chần chừ."

Thanh hỏi lại một câu tỉnh bơ:" Đứa như mày mà cũng biết sợ sao. Tao thấy mày hôm nào cũng toàn xem mấy cái cảnh giết người nên còn sợ gì chứ."

Chi tức điên lên, vật lộn với Thanh:"Con kia, nói ai không biết sợ hả."

Thanh vớ lấy cái gối tựa đỡ lại:" Tao nói mày đó. Con gái gì mà suốt ngày xem mấy cái cảnh máu me không."

Chi cũng lấy cái gối khác đánh lại:"Kệ tao. Còn mày thì suốt ngày cắn xé tao không à."

Thanh không dùng gối để đỡ nữa mà dùng để đánh Chi. Thế là một cuộc chiến gối giữa hai cô gái diễn ra tới trưa.



Tới buổi trưa, hai cô gái kia đá mệt nhoài người. Cả 2 nằm lăn ra trên ghế sô pha, Chi mệt mỏi đi vào nhà bếp rót hai cốc nướ cho mình và Thanh. Chợt Chi nhận được tin nhắn của người chị họ. "Chi à, em khoẻ không. Chị đang buồn chán quá nè. Chị tới chỗ em chơi được không?"

"Không" Chi trả lời dứt khoát. Chỉ một mình Thanh là cô đã mệt lắm rồi.

Cô đưa nước lên cho Thanh. Thanh thấy cô nhìn điện thoại thì hỏi.

"Có chuyện gì vậy? Ông già đó lại nhắn tin cho mày nữa à?"

"Không phải. Là chị Nhã*. Chị nhắn tin hỏi tớ có thể đến đây không?" Chi đáp

(*: nhân vật trong "Đừng đánh mất nụ cười" của tác giả Ame)

"Làm ơn cho chị tới đi. Bạn thân chị bỏ chị rồi. Chị ấy yêu công việc đến nỗi ném chị ở nhà. Mà thà ở nhà còn hơn chị phải đi học, mà còn là học chung với một đám con nít ranh nữa chứ." Nhã nhắn lại

"Nhà em thì đang chứa một con người-heo chuyên ăn thịt, cắn xe em." Chi nhắn.

Tiếp đó, không thấy tin nhắn của Nhã nữa. Thanh ngồi dậy, lấy ly nước uống một ngụm hết sạch. Chi ngồi xuống cạnh Thanh, thả điện thoại xuống ghế rồi lấy đồ bấm ti vi. Thanh nghĩ Chi sẽ coi mấy cái phim ca nhạc gì đó thì Chi lại bật chương trình"Tâm lý tội phạm". Thanh thấy nhạt nhẽo nên vào nhà bếp nấu bữa trưa. Một mình Chi coi phim một lúc thì tắt đi, cầm điện thoại vào nhà bếp.

"Ê Thanh. Miệng mày còn chửi được nữa không?" Chi hỏi

Thanh đang cắt thịt, nghe cô nói thế, Thanh suýt cắt vào tay:" Con khốn. Tao vẫn chửi được. Tao chửi mày đầu tiên luôn nè."

Chi đưa màn hình điện thoại về phía Thanh, lắc qua lắc lại:" Đây. Mối cho mày chỗ xả giận. Bà dì tao gọi nè. Có muốn nghe không? Bảo đảm chửi đã luôn. Mày chỉ cần đáp ứng cho tao làm sao để con trai bả không bước vào nhà tao là được rồi."

Thanh nghe vậy, vội tắt bếp, dừng thái thịt rửa tay thật kỹ rồi chộp lấy điện thoại.

Cô vừa ấn nút nghe, vừa nói nhỏ nhẹ:"Alo. Dạ cho hỏi ai ở đầu dây bên kia vậy ạ?"

Chi đứng đối diện Thanh, thấy Thanh như vậy, cô nhếch miệng rồi nói tiếng hơi:"Giả tạo."

Thanh tức lắm nhưng cô đâu thể làm gì. Thanh quyết định sẽ xả giận vào cuộc gọi của bà dì Chi.

Chi nhìn cái biểu cảm khó chịu của Thanh, cười thầm. Thanh là như thế, bề ngoài nó luôn tạo cho mình một vẻ ngoan hiền, chuẩn mực nhưng thực sự khi bên cô, Thanh mới lộ ra tính thật của mình đó là thích cắn xé người khác. Cô lên phòng khách, ngồi xuống ghế so pha. Thanh thấy vậy cũng ngồi kế bên Chi.

Chi nghe rõ giọng của người phụ nữ từ chiếc điện thoại của mình. Thanh thấy Chi chú ý nên bật loa lớn đặt xuống bàn cho cả Chi nghe.

"Alo. Cô là ai vậy? Cho tôi gặp con bé kia nhanh lên." Bà ta nói.

"Dạ cháu xin lỗi cô nhưng con bé kia là ai ạ. Cháu cũng là con gái mà cô, gặp cháu không được ạ?" Thanh nói

"Cho tôi gặp đứa con hoang của chồng tôi nhanh lên." Bà ta gào lên

Thanh nhíu mày nhưng vẫn giữ cho giọng nói ngọt ngào:" Dạ thưa bác. Có thể cho cháu gặp ông bố hoang của bạn Chi không ạ. Bố hoang mới sinh ra con hoang chứ đúng không ạ. Thật không ngờ bác lại nói chồng mình hoang đấy. Mà nếu như đó là bố hoang thì chắc con trai bác cũng là con hoang đúng không ạ?"

Bà ta bực tức:" Cô thôi đi. Con nít con nôi mà đã dám nói thế với người lớn rồi. Bố mẹ cô không biết dạy cô à."

Thanh cười nhẹ:" Dạ có chứ. Bố mẹ con dạy bảo con rất tốt. Nhưng tốt tới đâu cũng chưa bằng bố mẹ bác đâu. Họ thật giỏi vì đã dạy được một người phụ nữ biết giật chồng người khác như bác."

Bà ta gào lên:"Cô...cô được lắm."

Rồi điện thoại chuyển thành giọng người đàn ông khác. Chi bên cạnh Thanh nãy giờ cứ phải bụm miệng cười.

"Cô


Polly po-cket