Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mười người da đen nhỏ

Mười người da đen nhỏ

Tác giả: Agatha Christie

Ngày cập nhật: 22:51 17/12/2015

Lượt xem: 1341268

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1268 lượt.

ằng, nếu tôi phải nộp khẩu súng của tôi. – Lombơd nói.Thẩm phán gay gắt:- Anh là một thanh niên trẻ khoẻ và tinh thần vững, Lombơd ạ. Ngoài ra, thanh tra cảnh sát Blô cũng là một người cường tráng. Tôi cũng không biết sự việc sẽ kết thúc ra sao nếu như hai vị đánh nhau, hục hặc với nhau. Nếu như Lombơd cậy có súng để uy hiếp Blô thì tôi, bác sĩ Emxtroong và cả cô Viơra nữa cũng sẽ đứng về phía Blô. Và chúng tôi sẽ giúp đỡ anh ta. Đấy, Lombơd, anh thấy chưa, anh hãy quyết định đi để khỏi rơi vào tình thế cô độc.Lombơd ngửa cổ lên cười. Hàm răng nhọn hoắt nhe ra, anh quyết định:- Thôi được rồi, tôi đồng ý nếu như tất cả đều quyết định như vậy.Thẩm phán gật đầu hỏi:- Thế anh để súng ở đâu?- Tôi để trong ngăn kéo đầu giường.- Được rồi.- Tôi đi lấy nhé.- Tốt hơn hết là chúng ta cùng đi.Lombơd mỉm cười nhắc lại vẻ mỉa mai. À, sự nghi ngờ, không tin cậy đấy. Anh bước vào phòng bước chân vội vã tiến lại gần tủ nhỏ đầu giường và mở ngăn kéo ra…Bỗng anh thốt lên một câu chửi giận dữ.Ngăn kéo trống rỗng không có khẩu súng nào cả.- Bây giờ thì các vị có thể yên tâm về tôi được chưa. Lombơd hỏi.Cả bốn người đàn ông đều cởi hết áo quần ngoài ra để khám xét lẫn nhau, và khám xét phòng của nhau. Họ tìm kỹ trong từng chiếc quần và áo. Viơra đứng đợi ngoài hành lang.Họ tiếp tục theo phương án đó để lục soát các phòng khác, họ sang phòng bác sĩ, phòng thẩm phán và phòng của Blô.Bốn người đàn ông từ phòng Blô ra đến gần Viơra. Thẩm phán gợi ý:- Tôi hy vọng rằng cô Viơra đã hiểu vấn đề và chúng tôi không thể loại cô ra khỏi diện nghi vấn. Chúng ta cần phải tìm khẩu súng. Cô hãy vào phòng và thay mặc đồ bơi.Viơra gật đầu. Thẩm phán nói tiếp:- Thế thì cô vào phòng cô đi, thay quần áo rồi ra đây.Viơra đi vào phòng mình, đóng cửa lại. Một vài phút sau, cô đã xuất hiện trong chiếc áo bơi bằng mút bó chặt lấy thân hình.Thẩm phán hài lòng gật đầu:- Cảm ơn cô Viơra. Bây giờ cô làm ơn đứng ngoài cửa để chúng tôi vào phòng xem xét.Viơra bồn chồn đợi ngoài hành lang, trong khi bốn người đàn ông lục soát căn phòng. Sau khi cánh đàn ông làm việc xong cô trở vào thay quần áo rồi đi ra, bốn người đàn ông đứng đợi cô.- Vậy chúng ta đã chứng minh được một điều gì đó. Cả năm chúng ta đều không giữ bất cứ một thứ vũ khí giết người hoặc một thứ thuốc nào gây nên chết chóc. Đó là kết quả của cuộc lùng kiếm hôm nay. Bây giờ, chúng ta sẽ đi cất thứ thuốc của tôi, của ông bác sĩ vào một chỗ chắc chắn. Có lẽ cất vào một cái hộp nào đó để ở trong kho bếp ấy, cái hộp vẫn để cất bát đĩa dao dĩa bằng bạc ấy, được chưa?- Có điều ai sẽ giữ chìa khoá ấy? Ngài giữ chứ gì nữa! Blô hỏi.Thẩm phán không trả lời câu hỏi đó.Họ đi xuống bếp, tất cả năm người. Đúng là ở trong kho bếp có một cái hộp dùng để đựng các dụng cụ nấu bếp, đồ ăn bằng bạc. Họ đặt tất cả các loại thuốc ngủ, thuốc an thần vào đó và khóa hộp lại, cho chiếc hộp vào kho, khóa kho lại. Sau đó, thẩm phán đưa chìa khoá hộp cho Lombơd và đưa chìa khoá bếp cho Blô.- Bây giờ hai anh là những người khoẻ nhất. – Ông nói. – Và người nọ sẽ không thể dễ dàng lấy được chìa khoá của người kia được. Ba chúng tôi yếu ớt và không thể làm được việc đó. Còn việc phá kho hay phá hộp ra để lấy thì lại là một việc rất ầm ĩ, gây tiếng động, một công việc có nhiều trở ngại, vì thế ít có khả năng kẻ giết người tìm cách lấy nó.Ông nghĩ một lát rồi nói tiếp:- Bây giờ còn một vấn đề mà chúng ta chưa giải quyết được là: Điều gì đã xảy ra với khẩu súng của Lombơd?- Theo tôi thì chủ của khẩu súng sẽ biết rõ hơn về điều đó đấy. Blô nói.Mặt Phillip Lombơd đột nhiên trắng nhợt, anh giận dữ nói:- Cậu là một con chó dở hơi, cậu là kẻ đáng nguyền rủa. Cậu không hiểu rằng người ta đã ăn cắp khẩu súng rồi sao?- Anh thấy khẩu súng lần cuối cùng là vào lúc nào? – Thẩm phán hỏi.- Tối hôm qua, khi đi ngủ, tôi đã đặt khẩu súng vào ngăn kéo.Thẩm phán gật đầu:- Có lẽ họ lấy súng của anh vào buổi sáng hôm nay, lúc chúng ta cuống lên đi tìm Rôgiơ, hoặc là đúng lúc chúng ta tìm thấy xác Rôgiơ.- Chắc chắn khẩu súng đã được tên giết người giấu đâu đó trong nhà này, chúng ta lục soát đi. Viơra góp ý.Thẩm phán xoa cằm:- Tôi không tin là bất cứ cuộc tìm kiếm nào cũng có kết quả. Tên giết người có thừa thời gian để giấu khẩu súng vào chỗ chắc chắn. Chúng ta không thể tìm được đâu.Blô nói chắc chắn:- Khẩu súng ở đâu thì tôi không biết. Nhưng tôi biết bộ ống tiêm ở đâu. Mọi người hãy đi theo tôi.Anh ta mở cửa lớn và đi vòng ra ngoài nhà.Cách cửa sổ phòng ăn


Old school Easter eggs.