
Tác giả: S.D.Perry
Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015
Lượt xem: 1341790
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1790 lượt.
uan đến S.T.A.R.S”
Chris bổng nhiên cười toe toét..” Tôi biết một người đã từng ở trong lực lượng không quân và bây giờ đang làm việc cho Jack Hamilton, anh ta là một trong những người đứng đầu FBI - tôi không biết nhiều về Hamilton, nhưng Peter là một người thành thật cũng như chúng ta. Và anh ta đã từng mang ơn tôi.”
“Thông minh lắm,” David nói.” Có lẽ anh nên nhờ anh ta giúp anh quan sát động thái của cảnh sát địa phương thì thật là tốt. Một khi chúng ta có được bằng chứng rõ ràng từ Maine, chúng ta có thể đến chỗ bạn anh, và yêu cầu một cuộc điều tra của cảnh sát liên bang.”
Nghe như thật ổn, nhưng chính Jill cũng cảm thấy thất vọng vì cuộc nói chuyện này. Cô muốn hành động. Ngồi đợi S.T.A.R.S. liên lạc với họ đã đủ tệ lắm rồi; cô biết rằng Rebecca đang mạo hiểm mạng sống của mình trong khi đó họ phải chờ đợi nhàn rỗi để rồi phải chịu dằn vặt.
“ Anh nói anh đã suy nghĩ về những điều khác mà chúng tôi có thể làm,” cô nói.
David gật đầu..”Vâng, tuy nhiên một khi chúng ta có rắc rối với chính phủ, nó sẽ không dẫn đến đâu, quá mạo hiểm. Tôi đã lập ra một kế hoạch tương đối hòan chỉnh để xâm nhập vào cơ quan đầu não của Umbrella, một kế họach vào loại nguy hiểm nhất. Lựa chon không ngoan nhất là bây giờ nên thực hiện ở quy mô nhỏ, ít nhất tôi tin ba người các bạn nên ở ngoài tầm ngắm, càng sớm càng tốt. Tôi cũng nghĩ đó là dịp tốt để các bạn điều tra Mr.Trent, dù vậy tôi có cảm nhận rõ ràng rằng các bạn sẽ không phải đương đầu với nhiều khó khăn, nếu có chuyện gì.”
Anh cười thầm, và anh đã gặp Trent, Jill hoàn toàn hiểu được mối nghi ngờ của anh. Người ân nhân khác thường của họ làm cô nghĩ ông ta là một người chu đáo, kỹ lưỡng.
“Tôi có cảm nhận rằng chúng ta chỉ tìm được ông ta khi ông ta muốn chúng ta tìm,” David tiếp tục, “nhưng điều đó đáng để chúng ta xem xét. Và chúng ta sẽ cần xếp đặt một chỗ hẹn sau khi chúng ta…”
Giọng nói mềm mại, du dương của anh thốt ra thình lình khi anh nghiêng đầu sang một bên, chăm chú lắng nghe. Jill nghe nó trong sự bất thần và cảm thấy tim cô thắt lại trong lồng ngực.
Một tiếng sột xọat ở những bụi cây bên ngoài cái cửa sổ Barry đã mở.
Umbrella!!!
“Nằm xuống!” Jill gào lên, ngã lăn ra ghế sô pha, và cô kéo Rebecca theo cô khi cửa sổ vỡ ra từng mảnh, tấm màn che bị gió thổi tung sang một bên trong tiếng đạn nổ phát ra từ khẩu súng trường tự động.
David nằm xuống sàn khi những viên đạn găm vào cái ghế anh đang ngồi, và vồ lấy khẩu súng của mình. Những chùm lông nệm bay lơ lửng trên không qua mắt anh khi những vệt đen phá hỏng ngang qua bức tường, lớp hồ và gỗ bay tung tóe.
Thật kinh khủng…
Sự phá hủy nhanh chóng của một cuộc đột kích, chỉ đủ để họ nghe được tiếng thủy tinh vỡ vang từ ngôi nhà.
“Barry, đèn!” anh hét lớn, nhưng Barry đã ở con đường đối diện, tiếng ầm ầm của khẩu súng Colt làm cho tiếng của cây súng máy bị ngắt quãng.
Boom!Boom!
Căn phòng chìm trong bóng tối khi lọat đạn của Barry trúng mục tiêu, thủy tinh rơi xuống như mưa từ trên cao. Đèn vẫn còn phất phơ trong bóng tối ngoài hành lang, và lại thêm một loạt đạn từ bên ngoài.
Chris sờ soạng khom người chạy tới hành lang và di chuyển nhẹ nhàng trong tư thế gập lưng, cố gắng phá những chiếc đèn phụ. Căn phòng khách bây giờ hoàn toàn chìm trong bóng tối, và tiếng nổ phát ra từ khẩu súng máy đã dừng lại.
Tiếng ù ù qua tai của anh, David nghe thấy tiếng giày đạp lên những mảnh thủy tinh phát ra từ nhà bếp. Bước chân nặng nề đã dừng lại, có lẽ kẻ đột nhập đã đứng chờ cho những tên vừa bắn đuổi kịp và hình như là có trên hai tên, đang đứng chặn các lối ra. Cửa nhà bếp, trước hành lang, một vài tên khác đang xem xét ở những cánh cửa sổ…
Có thêm người đang tiến vào nhà bếp, gấp rút và bước vào, nhưng họ cũng dừng lại. Một cặp đang đứng đợi, hoặc là có thêm người của họ hoặc là một nhóm S.T.A.R.S. đang chuyển động. Những ý nghĩ của David diễn ra độc lập với bản thân anh ; xem xét, loại bỏ những ý tưởng và chọn lựa theo bản năng trong thời gian nhanh như chớp.
Chúng ta lên lầu, và bắn từng đứa - nếu không chúng cũng sẽ trở thành mồi lửa cho căn nhà- vì thế chúng ta sẽ chạy thẳng ra ngoài, không cần vào đây - trừ khi nếu chúng chịu được lửa, thì có lẽ chúng là quỷ và di chuyển ra khỏi đây là mục tiêu của chúng ta, không bàn cãi gì nữa…
Tất cả những gì anh biết chắc chắn là họ không thể ở lại nơi đây. Không còn nơi trú ẩn khi bọn sát nhân gây cho họ những chuyện mệt mỏi vì chờ đợi.
Cái bóng đen nặng nề của Barry đang tiến nhẹ nhàng về phía anh. Đôi mắt của David dễ dàng nhìn thấy Jill và Rebecca ở những góc khác của bàn cà phê, cả hai người bọn họ đang khom mình và cầm chắc khẩu súng lục. Anh không thể thấy Chris ở ngoài, như có lẽ anh vẫn còn ở hành lang. Căn nhà của Barry hầu như đã bị kiểm soát chặt, nhưng bên ngoài công viên rậm rạp không còn ai hết . Nếu họ có thể thoát ra được, thì họ sẽ phải vào trốn những cái cây…
Ý nghĩ bị mắc kẹt; kể cả một kế hoạch tồi vẫn tốt hơn tất cả, và họ không