
Biệt thự của người đã chết - Full
Tác giả: S.D.Perry
Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015
Lượt xem: 1341779
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1779 lượt.
có thời gian để thực hiện nhiều phương án.
“Cửa tầng dưới?” David thì thầm.
Giọng khàn khàn Barry nhỏ xíu và căng thẳng."Được.”
Không tốt lắm, nó phải được thực hiện nhanh. Họ ra ngoài băng qua tầng hai.
“Chúng ta sẽ băng qua công viên,” anh thì thầm một cách mau lẹ.
Jill, tìm Chris và chuẩn bị đến nơi ẩn nấp theo ám hiệu của tôi. Barry, Rebecca, ngay khi chúng ta bắt đầu, phải xuống cầu thang thật nhanh chỗ cửa sổ phía đông, nhẹ nhàng thôi. Chúng ta sẽ theo sát nhau. Sẵn sàng? Chạy.”
Jill đã chạy vòng qua cái ghế sô pha, lặng lẽ biến mất vào trong bóng tối, Barry và Rebecca ở đằng sau. David dừng lại một chút để có đủ thời gian vớ lấy những trang giấy Trent đưa cho anh. Anh nhét chúng vào trong áo sơ mi, những trang giấy lạnh lẽo và nhàu nát chạm vào làn da đầy mồ hôi của anh. Sẽ không có chuyện gì khác khi cái vali của anh chẳng may bị hỏng.
Anh bò về phía khoảng tối của hành lang, đi luồn tới chỗ Jill và Chris đang trốn. Cửa vào đối diện phía bên hông cầu thang. Bên trái là cửa trước và phải qua được đó. Bên phải là cái phòng bếp yên tĩnh, nằm cuối hành lang nơi có hai nhân viên Umbrella đứng đợi.
Chúng bên phải, tôi sẽ đi sang trái, trước khi cuộc săn bắt đầu với những người còn lại của đội đột kích thì tôi nên nhanh chóng qua lối cửa trước.
David hi vọng. Nếu sự tính toán thời gian không được hoàn hảo, thì họ sẽ chết. Chỗ cái đèn nhỏ yếu ớt phía cửa sổ quá tối để có thể ra hiệu. Anh dựa sát giữa Jill và Chris, và cố gắng nói càng nhỏ càng tốt.
“Bọn chúng ở bên phải, Jill nhẹ thôi và phía ngoài,”
anh thều thào. Bọn chúng không có ở tầng dưới, và Chris có thể sử dụng bức vách chỗ cửa vào làm lá chắn.” Tôi sẽ đi ra cửa trước. Hãy làm đúng như thế trong vòng sáu giây, không nhiều hơn. Đếm đến không, các bạn cần phải ở trên cầu thang, phải ra khỏi hành lang. Nghe tôi đếm… ngay bây giờ!”
Cả ba người vọt nhanh đến địa điểm, Chris và Jill bắn về phía nhà bếp, David chạy nhanh qua trái. Anh chạy tới cửa trước trong tư thế cúi thấp, nhịp đếm vẫn tích tắc trôi qua.
…năm…bốn…
Đằng sau anh, Barry và Rebecca chạy nhào tới cầu thang trong khi tiếng đạn nổ ầm ầm. David chỉnh khẩu Beretta trong bóng tối và chỉ còn cách cánh cửa một bước chân khi anh đá nó mở toang.
Bam!
Tiếng gào của anh xuyên qua lớp gỗ dày và anh ném chính mình bay đi, sau khi đóng mạnh cánh cửa. Anh ngã lăn xuống sàn vì gót chân của anh bị vướng.
...hai…
Anh bắn về phía cánh cửa ở góc cao, năm phát nhanh nhất có thế. Một tiếng thét nghẹt thở, âm thanh của nó vang khắp cả hành lang, và anh bắn ba phát nữa trước khi đụng đậy cái chân, vào trong căn phòng nhỏ dưới cầu thang và thóat khỏi đường đạn. Thời gian của họ đã hết
David quay người, thấy Jill và Chris đã ở con đường trên và khi chân anh chạm được bậc thang đầu tiên thì có tiếng gì đó như tiếng nổ đằng sau anh. Trong nháy mắt cánh cửa trước trở thành những mảnh vụn bay tung tóe, một lọat đạn dữ dội xuyên qua lớp gỗ khi Umbrela cố gắng kết thúc trận chiến. Nếu hai thành viên Alphas không giết được mấy tên trong nhà bếp, thì chắc chắn bây giờ họ đã chết rồi.
Chạy được nữa cầu thang, David xoay người và bắn hai lần nữa xuyên qua cánh cửa bị phá hủy nhanh chóng, anh hi vọng mình mua chuộc được S.T.A.R.S. để có đủ thời gian trốn thoát.
Mười, có lẽ là hai mươi giây trước khi chúng nhận ra chúng ta đã biến mất.
Như thế thì chuyện này đã kết thúc.
Rebecca đứng ở đầu cầu thang, tim cô đập mạnh như muốn lọt ra ngoài vì những phát bắn ầm ĩ vào Jill và Chris ở trên những bậc thang lầu.
Nhanh nào, nhanh nào…
Barry dẫn cô sang phải, kết thúc những bậc thang cuối cùng của căn phòng lớn, ánh sáng nghèo nàn của ánh trăng rọi qua cái cửa sổ mở. Jill đang chạy đầu tiên. Rebecca hướng mình chạy sát Barry, Chris đang theo gần ở phía sau.
Bam!Bam!
Họng súng trên khẩu chín li của David loé lên giữa bóng tối trên những bậc thang, và sau đó anh là người chạy trước cô, anh xuất hiện trong sự tối tăm, u ám giống như một bóng ma với đầy mồ hôi.
“Đường này…”
Rebecca quay người và chạy tới cửa sổ, David đang ở cạnh cô. Jill đã tới đó và Chris cách khỏang nữa đường, Barry nắm chặt một bàn tay của mình khi anh cố gắng giữ thăng bằng,
Xin Chúa, hãy cho con một vật đệm, một….
BOOM!
Tiếng cánh cửa trước bị mở toang theo buớc chân nặng trịch kèm theo tiếng bị ngắt quãng của một người đàn ông, giận dữ và đang ra lệnh. Chris biến mất qua cửa sổ và sau đó Barry đưa tay cho cô, lời nói của ông ta thật đáng sợ. Cô gắn lại khẩu súng lục vào bao súng và tiến về phía cửa sổ.
Bàn tay ấm của Barry đặt lên lưng cô, Rebecca đi chầm chậm về phía ngạch cửa và nhìn xuống, cỏ mọc dày, tươi tốt và phía dưới cũng không xa lắm. Cô bắt được cái nhìn thoáng của Jill , đang đứng đến sân cỏ, nhắm khẩu súng của mình vào phía trước căn nhà và Chris ngẩng đầu nhìn họ, khuôn mặt đẹp trai của anh đầy sự căng thẳng:
- đừng nghĩ ngợi nữa nhảy đi –
Rebecca bay qua cửa sổ, bàn tay của Barry giữ lấy tay cô. Vai cô hơi ê vì