
Tác giả: Gió và Mây
Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015
Lượt xem: 134615
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/615 lượt.
ột điều gì đó khiến cậu luôn chờ đợi.
Nhưng giờ lại khác, nó khiến cậu phải nhìn chú mục không rời mắt.
Một cô gái mái tóc đỏ trầm xõa dài bay tự do trong gió, đang tựa vào vách cửa sổ ngủ, trên tay cầm một cành hoa hồng đỏ, trên mình mặc chiếc áo sơ mi trắng, chân dũi thẳng theo chiều ngang của khung cửa. Nét mặt của nhỏ hiện lên nét đẹp tựa như một thiên thần trong tranh.
.
Những người giúp việc ở ngoài vườn hoa hồng vừa nhổ cỏ vừa nhìn lên ánh mắt của một sự ganh tị pha thêm sự muốn ăn tươi nuốt sống nhỏ.
- Khi nào mày về phòng thì mày sẽ chết với tụi này.
- Con nhỏ đó đúng là số hên mà.
.
.
Thiên thần ấy đã khiến người con trai ấy có một chút xao lòng. Gia Ngọc bỗng nhấc chân ngồi dậy tiến lại chỗ người con gái ấy. Cậu giơ tay lên định chạm vào khuôn mặt của người con gái ấy nhưng rồi sau đó thụt lại khi Di chợt mở mắt.
Gia Ngọc như đứng hình đưa mắt ra phía ngoài kia để tránh ánh mắt socola đặc ấy.
Di chợt đưa tay lên vuốt nhẹ bờ má của Gia Ngọc khiến tim cậu như thốt lên 1s. Hai ánh mắt nhìn nhau chú mục.
.
.
- Oh my god….
- Con nhỏ đó đang làm gì vậy?
- Nó đang quyến rũ cậu hai đó…..
Những người giúp việc được dịp coi một đoạn phim với tình tiết lãng mạn.
.
Di tựa vào người Gia Ngọc.
- Ở nơi đó, Di thấy anh và Di.
Di nhẹ giọng nói. Chưa bao giờ nhỏ cảm thấy cảm giác an toàn khi ở bên người con trai ấy ngay lúc này.
Gia Ngọc không có một chút phản ứng gì chỉ nhìn về phía đằng xa kia.
- Di thấy anh và Di nắm tay nhau đi trên một cánh đồng hoa hồng bát ngát không điểm dừng. Niềm vui và hạnh phúc hòa vào nhau.
Gia Ngọc vẫn im lặng không nói gì.
- Ước mơ của anh là gì?
Di chờ đợi câu trả lời của cậu nhưng không có một câu đáp trả.
- Liệu ước mơ của anh có giống như Di không?..........Chắc có lẽ là không……Di có một ước mơ chỉ đơn giản là một căn nhà kính, xung quanh trồng thật nhiều hoa hồng, có một cối xoay gió để lúc nào ngửi được mùi hương thoảng qua…….Anh thích gì?
- Tình yêu, tự do và hạnh phúc.
Lúc này cậu mới lên tiếng.
- Người của anh lạnh.
Di quoàng tay ôm lấy Gia Ngọc thật chặt.
- Như vậy sẽ tốt hơn chứ?
Hơi thở của Di phả vào người Gia Ngọc khiến cậu có một thứ gì đó gọi là ấm áp.
Cậu đưa tay lên định ôm lấy Di nhưng những ngón tay thì cứ chằn chừ.
- Mày đã yêu cô bé đó rồi sao, Minh Anh?
- Đúng vậy. Tao đã yêu Di.
Và rồi bàn tay ấy hạ xuống về chổ củ đúng với vị trí của nó. Di buông thả nhẹ cậu, nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ và đặt vào tay cậu cành hoa hồng.
- Hoa hồng của anh.
Dứt lời Di đi ra khỏi đây.
Gia Ngọc chỉ biết đứng nhìn người con gái ấy đi khuất dần.
Chap 9:
Tại biệt thự Cube:
Sau khi Gia Ngọc đi khỏi, Di bắt dầu dọn dẹp lại phòng cậu và quản gia cùng với mấy người giúp việc cũng đến.
- Chăm chỉ ghớm ta, được ở phòng của cậu hai chắc cảm thấy vui sướng lắm khi được trốn việc.
Thùy nói giọng chanh chua, hai tay khoanh lại trước ngực.
Di im lặng không nói gì mà chỉ đứng xếp lại cái áo trenchcoat của Gia Ngọc một cách gọn gàng rồi cất vào trong tủ.
- Con này công nhận sự trừng phạt đó không là gì đối với mày. Hình như là quá nhẹ nhàng hay sao á…
- Đã vào một thiên đường bóng tối thì tốt hơn im lặng.
Di nói nhưng không nhìn Thùy.
- Mày gan lắm dám nói tao im lặng luôn sao.
Thùy đang định ra tay với Di nhưng bị giúp việc cản lại.
- Thôi bớt nóng đi chị, đây là phòng cậu hai đó.
- Đừng làm gì bậy bạ trong này không kẻo tự dẫn mình đi đến cõi chết.
Thùy dừng tay, liếc ánh mắt hổ báo nhìn Di và làm công việc của mình.
Di cảm thấy nóng bức trong người nên đi vào phòng tắm, thấy có một bó hoa hồng đặt trên bồn rửa mặt, đi lại và ngắt chúng rải xuống mặt nước bể tắm hình chữ nhật.
Nhỏ cởi bỏ chiếc áo sơ mi xuống sàn và thế vào đó là chiếc khăn tắm quấn lại thân thể để lộ một bờ vai trắng nỏn nà và một đôi chân thon dài. Nhỏ bước xuống bể và ngâm mình trong nước, cảm thấy dễ chịu.
Những người giúp việc ở ngoài lau lau, quét quét và mở to mắt mà nhìn trước sự tự nhiên hết sức của Di. Mọi hành động của nhỏ đều thu vào mọi ánh mắt khinh ghét đặc biệt là cô quản gia.
Vì xung quanh gian phòng đều được ngăn cách bởi kính nên có thể nhìn thấu được mọi thứ nhưng không phải lúc nào cũng có thể nhìn được.
- Sao có thể tự nhiên một cách quá trớn, trong khi chúng ta không dám đụng vào một thứ đồ vật ở trong toàn bộ căn phòng này.
- Từ lúc con đó vào làm việc tới bây giờ chả làm được tích sự gì, đã vậy còn được cậu Minh Anh yêu mến nữa chứ cả con Vy nữa.
- Bla…bla…
Di nhắm mắt lại tận hưởng cái cảm giác dễ chịu khi được ngâm mình trong nước ấm cùng với tinh dầu hoa hồng thơm thoang thoảng.
Thùy nảy sinh một ý đồ. Cô bước vào