
Ác Quỷ! Em Phải Là Vợ Của Tôi.
Tác giả: Gió và Mây
Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015
Lượt xem: 134592
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/592 lượt.
o?
Đó là câu hỏi xuất hiện trong đầu Di, nhỏ bây giờ chỉ thấy sự bất lực hoàn toàn.
- Haha…vui quá…thế là thành công.
Gia Kỳ đang vui sướng khôn xiết thì bỗng chốc tắt ngay tức khắc .
- Chuyện gì xảy ra thế?
Chợt, những bóng đèn ống trong phòng thí nghiệm bị nổ gây cúp điện khiến phần thử nghiệm dừng lại vì không xả được khí ra. Gia Kỳ tức giận cho những vệ sĩ vào kiểm tra hệ thống điện bên trong. Nhưng những tên vệ sĩ chỉ mới chạm đến cửa của hệ thống thì đều bị giật điện và chết trong bộ xương khô.
Gia Kỳ không thể kiềm chế nổi tức giận của mình, đập vỡ luôn chiếc máy tính bảng đang cầm trên tay.
- Lúc nào cũng gặp sự cố hết là sao…
Anh ta bỏ đi một hơi.
Từ phía một góc tường, ánh mắt xanh dương dần chuyển lại màu đen huyền lạnh lẽo như ngày nào. Bước chân định chạy lại để cứu người con gái ấy nhưng chợt khựng lại đột ngột.
Minh Anh từ đâu chạy đến, đẩy mạnh cửa và bế xốc Di lên đi nhanh khỏi đây. Vì trước đó cậu đã tìm Di nhưng không thấy, liền hỏi ngay quản gia và gửi cho Thùy một lời đe dọa.
Gia Ngọc quay người bước đi lặng thầm.
…
Tại biệt thự gia đình Hoàng Duy.
- Đây là đâu? Đưa tôi đến đây làm gì?
Vy gằn giọng nói, hất mạnh tay Duy ra.
- Nhà của tôi.
Quản gia của nhà cậu bước ra chào đón.
- Chào cậu chủ…Mà cô gái này là ai vậy ạ?
- Không cần biết.
- Nhưng…
Duy nắm lấy cổ tay Vy kéo vào trong đi thẳng vào phòng của cậu và đóng sầm cửa lại không kịp để Vy phản ứng lại gì.
Duy đi tới phòng khách, ba mẹ cậu cùng với vợ của cậu mới từ nước ngoài về đang ngồi trên ghế đệm đợi cậu.
Lý do cậu về nhà hôm nay là vì một chuyện muốn giải quyết cho xong. Đang từng bước chân đi xuống bậc thang, vợ cậu chạy lại ôm cậu vui mừng khôn xiết.
- Chồng, em nhớ chồng nhiều lắm.
Hành động của cô khiến cậu thấy khó chịu và bực. Cậu đẩy mạnh cô ra.
- Nhớ…nhớ mấy cái bóng khác đúng hơn.
Một câu nói đơn giản, một lời như xúc phạm vậy. Duy đi lại ghế đệm ngồi phịch xuống.
- Ba, mẹ coi anh ấy kìa…huhu…
- Hải Vân, không sao đâu con tính tình nó hay vậy mà.
Mẹ của Hoàng Duy an ủi cô.
Sở dĩ Duy có vợ là do ép buộc của gia đình vì quyền lực kinh tế.
- Hoàng Duy, con nên về nhà chăm lo cho vợ con đi đừng có đi làm việc cho người ta nữa được không?
Ba Hoàng Duy nói.
- Con không thích.
Cậu đáp lạnh lùng làm cho cả ba người đều hụt hẫng.
- Tại sao vậy hả con?
- Con không cần ba mẹ phải lo chuyện của con, con muốn được tự do và xây dựng những thứ bằng đôi bàn tay của mình gây dựng nên. Bây giờ thì con đang quản lí toàn bộ công việc ở tập đoàn đá quý và dự kiến sẽ xây dựng một bệnh viện lớn do con và hai người bạn con đứng đầu.
Duy nói lạc chủ đề vì cậu không muốn bàn luận về vấn đề gia đình.
- Nhưng mà dù gì con cũng phải sinh cho ba mẹ một đứa cháu đức tôn chứ?
Mẹ của cậu nói tiếp.
- Lại là vợ con, mẹ đừng bao giờ nhắc đến những chuyện đó nữa không?
Duy nói dứt khoát.
Lời nói của cậu làm tăng độ buồn của Hải Vân lên gấp bội. Từ khi Duy lấy cô về, không bao giờ cậu ở bên cô một giây phút nào, thậm chí không ở nhà mà luôn ở biệt thự Cube làm việc với bạn.
…
Vy ngồi trong phòng, nổi chán nản bao trùm và gắn liền với sự lo lắng. Ánh mắt xanh rêu hướng ra ngoài cửa sổ và nảy sinh một ý định.
- Phải thoát khỏi chỗ này, không dây dưa vào những việc vô ích như vậy được.
Vy đứng dậy nhìn ra phía cửa sổ, nhìn xuống dưới. Cao khoảng chừng 4m. Không khó đối với Vy, nhỏ leo lên và nhảy xuống tiếp đất thành công. Nhỏ vừa mới đứng lên định đi thì có một giọng nói phát ra từ phía sau.
- Định đi đâu?
Vy sững người một phút rồi quay lại.
- Tôi không muốn ở đây.
Vy trả lời nghiêm túc.
- Không đi đâu hết, cô phải làm một việc cho tôi.
Duy đi lại nắm mạnh cổ tay Vy kéo mạnh đi. Nhưng nhỏ hất mạnh ra rồi cũng bị bàn tay rắn chắc ấy giữ chặt. Nhỏ liên tục vùng mình không yên.
- Bỏ ra, tôi không muốn làm việc gì cho anh cả.
- Hứa với tôi thì phải làm.
- Buông ra.
Duy cố gắng giữ lấy Vy kéo đi nhưng nhỏ liên tục giằn co khiến cậu có sự nóng giận.
Vy nắm lấy cổ tay Duy lên và cắn mạnh vào tay cậu.
Cậu chợt buông tay ra và nét mặt nhăn lại vì cái đau đột ngột.
- Cô đừng để tôi nóng giận lên, thì không xong với tôi đâu.
Cậu giãn đôi đồng tử đưa ánh mắt nảy lửa nhìn Vy. Nhưng nhỏ chẳng mấy gì sợ hãi cả.
- Anh định làm gì tôi.
Duy đẩy mạnh Vy vào tường và nhìn nhỏ với ánh mắt sắc lạnh.
- Làm gì…được nếu như cô cho phép.
- Anh muốn một nụ hôn hay một đêm ?
- Nếu muốn cả hai?
- Cũng được thôi.
Vy đáp không một chút do dự. Duy có chút bất ngờ rồi cười nhạt.
- Bây giờ sao đây, anh muốn cái gì hả? Một nụ hôn hay là anh muốn…
- Không. Cô không hấp dẫn như tôi tưởng.
Duy đẩy mạnh Vy ra và quay lưng đi.
Vy như chết sững, riết chặt hai lòng bàn tay. Nhỏ gần như muốn khụy xuống vì những lời mà nhỏ