
Tác giả: Mỹ Nhân Trộm (Thiên Lam Gia Vân)
Ngày cập nhật: 22:41 17/12/2015
Lượt xem: 134298
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/298 lượt.
ô nhìn mãi không dứt. Nhi vươn tay duỗi thẳng các cơ, miệng nhoẻn rộng ngoáp dài một cái, bờ môi hư hỏng của cậu nhanh chóng cắn xéo miệng cô.
- Khiếp! Anh bệnh rồi! Cuồng hôn ấy.
Nhật Khoa hai đầu tay véo nhẹ môi cô, đầu lưỡi đánh hều vạt môi của mình:
- Ngọt thật, lại còn thơm và mọng như dâu tây.
-..._Cô khóa tay trói chân với cậu: -Tởm, gì mà ghê thế! Anh bớt mật giùm!
- À, sau này nhớ che miệng lại đấy, ngoáp gì mà vô duyên chúa! Còn... _Cậu tằng hắng một cái: -Uh huh, Nhi kéo váy xuống đi, nếu em muốn anh cũng có thể phạm tội.
- Anh-kệ-em!_À há, ngon nhá, nói cô vô duyên kìa, lại còn nhìn chùa... chân cô cơ.
- Lên anh ẵm, xuống cơm nhé! Sáng lại bỏ bửa phải không?
- Chả tại ơn anh hà? Bế em lên tắm, rồi cỗm em hôn như bọn biến thái thèm tình. Có ăn đâu. Em ngủ mà._Cô phịu mặt, môi bĩu xuống, hai tay vặn vào nhau như bé thơ nghịch dại làm vỡ bình cỗ bị bố mắng, mắt he hé nhìn mái tóc undercut quyến rũ chết người trên gương mặt có làn da như tạc tượng không tì vết kia. Cô... yêu quá đi mất!
Ting... ting...
Chuông cửa vang lên cậu chỉ bồng cô xuống chưa hết cầu thang, Thùy Nhi ở trong lòng giật thót người. Cái tên IT chết tiệt, sao đến vào giờ này? Haizz giờ thì hay rồi, lại không yên với tên Nhật Khoa cô đâu.
Hạo Quân đứng trước cửa đợi, ngay lập tức cánh cửa bật mở, nhưng lại là một nam nhân đẹp trai tuấn tú. Chẳng kịp nói câu gì, nam nhân kia đã xông vào tặng cho anh một cú đám ngay bên má, miệng còn không quên chào hỏi một câu:
- Lại đến à?
Thùy Nhi từ trong nhà tức tốc chạy ra, thấy Hạo Quân bị đánh thì liền ra đỡ lên, một tay đẩy Nhật Khoa, miệng còn mắng cậu:
- Anh làm gì vậy?
- Đánh cậu ta.
Nhật Khoa ánh mắt nảy lửa nhìn Nhi, cô là đang đứng về phía tên kia? Hừ… chẳng nghĩ thêm gì, cậu ta lao vào đánh Hạo Quân tới tấp khi anh chàng còn chưa hiểu mô tê gì. Nhưng người đời nói: quá tang ba bận, bị đánh hai lần rồi chẳng lẽ còn có lần ba? Hạo Quân không ngu gì nhịn nhường nữa, ngay lập tức phản đòn. Trước cửa căn hộ của Thùy Nhi giờ trở thành chiến trường khốc liệt.
Cô nàng đứng vò đầu bứt tai, không dám nhảy vào can. Phải rồi, cô là nữ nhi chân yếu tay mềm, làm sao có thể tách 2 tên đô con như thế kia ra được. Mà họ lain liên hồi phang nhau như bửa củi cơ chứ. "Hạo Quân… Hạo Quân…"
Trí óc hỗn loạn của Thùy Nhi đang dần dần hoạt động nhờ vào cái tên Hạo Quân. Ừ đúng rồi... Tút... tút...
- Gấu cưng hả, cậu đang ở đâu, cậu mau đến nhà tớ nhanh._Giọng Thùy Nhi có chút gấp gáp, lời nói líu hẳn lại. Tình thế đang rất nguy cấp khi 2 tên kia chưa có ý định dừng. Đầu dây bên kia, Linh Lam uể oải lên tiếng:
- Gì gấu cưng? Động đất, sóng thần, hay bão Ramasun đổ bộ?
- Bão cái đầu nhà cậu ý, còn hơn vậy nhiều, chiến tranh thế giới thứ 3 bùng nổ rồi đây này, cậu có tới cứu vớt tớ không thì bảo?
Thùy Nhi tức giận liến thoắng một thôi một hồi, cuối cùng lại nhận được câu nói thế này đây: -Chiến tranh nhà gấu liên quan gì đến tớ, bạn cậu đang bận làm nốt bản thiết kế nhé, bạn cậu không rảnh nhá!
Trời ơi, thật tức chết mà, bảo đến thì đến đi còn dài dòng lắm chuyện. Nhi bực mình hét lớn: -Không liên quan cái gì? Tên Hạo Quân của cậu đang thừa sống thiếu chết ở đây này. 3', không nhanh đến thì mai cùng nằm hòm với tên đó nhé!
Xong, cúp máy cái rụp. Linh Lam còn chưa kịp ú ớ gì thêm, chỉ nghe loáng thoáng Hạo Quân của cô mà mặt tự dưng có chút phiếm hồng. Con nhỏ này, ăn nói vậy đấy. Nhưng mà câu cuối là gì nhỉ? À, 3'. Hả, 3'? Từ đây tới đó cũng phải 30km chứ chả chơi, con moto cưng của cô cùng lắm chỉ 400km/h. Thở dài một hơi, Linh Lam liền lao ra xe, phi nước đại với vận tốc xé gió, đúng 4'30" sau thì thở hồng hộc đứng trước cửa nhà Nhi khi đi với vận tốc tối đa. Cô vung chân đá mạnh vào cửa.
- Ôi! Mẹ ơi, cái quỷ gì mà đau chân thế này?
Cánh cửa bật toang ra, trước mắt cô giờ là cuộc hỗn chiến kinh hoàng của Nhật Khoa với Hạo Quân. "Hai tên điên này sao lại ở đây đánh đấm nhau nhỉ?" Không kịp nghĩ thêm, Linh Lam đã bị Thùy Nhi kéo phắt lại, quát vào mặt:
- Cậu có lôi ngay cái tên IT nhà cậu về không?
- Có chuyện gì?
- Cứ lôi ra đi đã, hỏi nhiều quá.
Linh Lam hùng hổ bước tới, 1 phát đá bật Nhật Khoa ra, tiếp đó xoay người tặng cho Hạo Quân 1 cú vào bụng. Hai tên kia đang hăng máu đánh nhau, tự nhiên bị bật ra xa, tức giận nguyền rủa tên chết tiệt nào phá đám thì đập vào mắt là Linh Lam đang chống nạnh nhìn với ánh mắt rực lửa. Nhưng cũng chẳng thèm để ý, hai người lao vào đánh tiếp. Chưa đánh được thêm cú nào thì lại lãnh thêm mấy phát đạp của Linh Lam, khiến cho họ rơi vào cảnh: "anh ở đầu sông, em cuối sông". Thùy Nhi đau lòng nhìn Nhật Khoa bị đánh, liền chạy ra đỡ dậy, hỏi han:
- Anh có sao không?
Nhật Khoa cứ nhìn Linh Lam khó hiểu, Nhi cười giả lả chêm thêm câu:
- Lam... rất ưa bạo lực.
Ôi trời ạ, biết vậy mà cô cò