Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vụ bí ẩn Con chó tàng hình - Full

Vụ bí ẩn Con chó tàng hình - Full

Tác giả: Alfred Hitchcock

Ngày cập nhật: 22:47 17/12/2015

Lượt xem: 134819

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/819 lượt.

u ấy là một nhà điêu khắc nhưng cậu ấy có phác họa khi nghiên cứu thiết kế. Cậu ấy làm việc với thủy tinh và pha lê - đôi khi pha lê kết hợp với kim loại. 
- Con chó Carpates là tác phẩm tuyệt đẹp - Fenton Prentice nói - Edward Niedland thực hiện tuyệt tác ấy đặc biệt cho tôi. Hoàn thành cách đây một tháng nhưng chưa giao. Edward Niedland có cuộc triển lãm về những tác phẩm mới nhất của mình tại Hành lang Maller, và cậu ấy muốn đưa vào đó con chó Carpates. Dĩ nhiên là tôi vui lòng để cậu ấy trưng bày. Vậy mà bây giờ mất hết rồi! 
- Vậy là một bức tượng chó bằng thủy tinh - Bob khẳng định. 
- Pha lê - ông Prentice chỉnh - pha lê và vàng. 
- Pha lê là một loại thủy tinh - Charles Niedland nói rõ - nhưng một loại rất đặc biệt. Làm bằng thứ silic hảo hạng nhất, với hàm lượng oxyt chì rất cao, do đó nặng hơn và sáng hơn thủy tinh bình thường nhiều. Em trai tôi làm việc với thủy tinh - và pha lê - nóng đến nỗi gần như là chất lỏng. Cậu ấy tạo hình bằng công cụ, rồi nung nóng trở lại khi đã nguội, rồi tạo hình thêm nữa, nung nóng, tạo hình, cứ như thế cho đến khi có được hình thù như ý. Rồi cậu ấy sẽ hoàn chỉnh, chà và mài bằng axit. Khi xong rồi, con chó Carpates là một bức điêu khắc tuyệt vời. Mắt con chó được viền vàng, và có bọt vàng sùi ra ở mép. Trong truyền thuyết, người ta nói mắt con chó sáng chói lên. 
- Có thể bác sẽ lấy lại được - Bob hy vọng nói - Một vật như thế sẽ rất khó bán. 
- Sẽ bán được cho ai không có lương tâm và hiểu biết về công trình của Edward Niedland - Fenton Prentice nói - Cậu ấy còn trẻ quá... rất tài. Có người sẽ vui vẻ giao du với bọn trộm cướp để sỡ hữu được một tác phẩm của cậu ấy. 
Hannibal nhìn khắp căn nhà giản dị. 
- Chú ấy làm việc ở đây à? - Thám tử trưởng hỏi - Chú ấy phải cần một cái lò để làm việc với thủy tinh nóng chảy chứ? 
- Em trai tôi có xưởng ở khu đông Los Angeles - Charles Niedland nói - Cậu ấy làm việc ở tại đó. 
- Ở đây không có bức điêu khắc nào khác à? - Hannibal hỏi - Em của bác không giữ cái nào cho chính mình sao? Hay còn để ở xưởng? 
- Edward có một bộ sưu tập nhỏ, tác phẩm của chính mình và của các nghệ nhân khác, giữ tại nhà ở đây. Tôi cho dọn mọi thứ đến một nơi an toàn hơn khi cậu ấy mất. Hoàn toàn do tình cờ mà con chó Carpates có ở đây khi tên trộm đột nhập vào. 
Fenton Prentice thở dài. 
- Triển lãm ở hành lang nghệ thuật của em tôi kết thúc cách đây vài ngày. Cậu ấy cũng đã mượn vài món của những chủ nhân khác, và tôi đã mang trả lại. Cuối giờ chiều hôm qua, tôi ghé qua đây, định giao con chó Carpates cho anh Fenton và soạn vài quyển sách của em tôi. Tôi đến đúng lúc anh Fenton đang chờ các cậu - anh ấy đã nói với tôi trước về các cậu trong ngày, khi tôi gọi để sắp xếp hẹn. Nên tôi để con chó Carpates lại, đi ra ngoài ăn một tí. Khi trở về, tôi nhìn qua cửa sổ thấy có kẻ lạ đang ở trong nhà. Tôi gọi cảnh sát ngay bằng điện thoại của hàng xóm. 
- Anh Charles à, anh thật là bất cẩn - ông Prentice nói giọng hơi cay đắng. 
- Kìa anh Fenton ơi, đừng cãi nhau nữa chứ - Charles Niedland trả lời - cứ cho là xui xẻo. 
- Có ai biết rằng con chó sẽ được giao hôm qua không? - Hannibal hỏi. 
Cả hai người đàn ông lắc đầu. 
- Con chó Carpates có được bảo hiểm không? - Bob hỏi. 
- Có, nhưng ích lợi gì khi nó không còn nữa? - Prentice đáp - Cũng... cũng y như bị mất bức Mona Lisa vậy! Người ta không thể nào được đền bù một vật như thế. 
- Chắc là cảnh sát đã tìm thử dấu vân tay và các thứ khác? - Hannibal nói. 
- Cảnh sát ở đây đến nửa đêm rắc bột dấu vân tay khắp mọi nơi - Charles Niedland trả lời - Dường như không tìm thấy gì cụ thể cả. Hiện cảnh sát đang kiểm tra hồ sơ về các tội phạm đã biết xem có tên nào chuyên trộm đồ mỹ nghệ hay không. 
- Chắc chắn cảnh sát sẽ rà rất kỹ - Hannibal nói - cháu không nghĩ tụi cháu có thể làm gì hơn. 
Ông Prentice gật đầu, chào Charles Niedland, rồi dẫn ba thám tử trở về lối đi sau nhà, vào sân tòa nhà ông ở. Bà Bortz có mặt ở đó, đang lặt lá khô trên cây. Ông Prentice làm như không thấy bà và đi lên lầu, cùng ba thám tử theo sau. 
Khi đã vào căn hộ ông Prentice, Hannibal lấy hũ thuốc bôi ra và trình bày kế hoạch. 
- Ngăn kéo bàn viết của bác có tay cầm bằng sứ - thám tử trưởng nói với ông Prentice - rất thích hợp cho mục đích này. Hoá chất này phản ứng với kim loại và có thể làm hỏng đồng hoặc thau nhưng không phương hại gì men sứ. Ta sẽ bôi tay cầm với thuốc này, rồi đi ra khỏi nhà. Nếu có ai đến trong khi bác đi vắng và mở tủ kéo, bàn viết thì kẻ đó sẽ bị dính những vết đen trên tay. 
- Kẻ đột nhập có vẻ có khả năng đi lại cho dù có tôi hay không có tôi - Prentice nói - Ngoài ra, dường như nó còn không biết đến tường và cửa. Thì tại sao nó sẽ bận tâm đến ngăn kéo? 
- Bác Prentice ơi, ít nhất ta cũng có thể thử xem sao - Hannibal nói - Bác nói tụi cháu rằng có lần bác về nhà và phát hiện ngăn kéo bác bị lục soát. 
- Được rồi - Prentice nói - tôi muốn thử bất cứ thứ gì. Ta hãy bôi thuốc trên các ngăn kéo rồi ra ngoà


Snack's 1967