Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Nam Dị Truyện Hệ Liệt – Quyển 2: Dị Loạn Truyện

Đại Nam Dị Truyện Hệ Liệt – Quyển 2: Dị Loạn Truyện

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015

Lượt xem: 134915

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/915 lượt.

lạ thế thì rất thích thú, hỏi Cao Lương Thành:
– Như thế được chưa?
Thành đáp:
– Thần dám ngăn bệ hạ xét lại, việc này rất nguy hiểm. Thánh thể có bề gì, làm sao thần có thể gánh được tội ấy?
Vua đáp:
– Trẫm nhất định phải nhìn thấy đôi mắt nàng ta.
Cao Lương Thành biết khó trái ý vua, bèn hướng về phía người Triệu Trí Chi nói:
– Vậy ngươi bỏ băng che mắt ra nhưng không được nhìn về phía hoàng thượng.
Nói rồi Thành nhắm mắt bịt tai thật chặt, đứng trơ như gỗ, dáng điệu rất căng thẳng.
Người con gái ấy nghe theo lời, từ từ bỏ băng ra. Vua thấy nàng mắt phượng đen lay láy, lung liếng ướt át như thiết tha mời gọi, bất chợt nhà vua sóng dục cồn cào, tâm thần đê mê bất tận. Kỳ lạ thay, miệng Triệu Trí Chi dường như không cử động, mà vua nghe thấy toàn lời đường mật quyến luyến, rủ rỉ mời gọi. Vua nghe những lời ấy như lạc vào cõi mộng, thấy trời đất quay cuồng, tựa như đang đi trên mây trắng, ngất ngây tâm hồn.
Vua bỗng thấy nàng lặng lẽ đưa tay định đeo băng, che mắt lại. Giữa khi say đắm ngắm nhìn mỹ nhân, làm sao vua dừng lại cho đành? Ngài toan cất tiếng cản, bỗng nhận ra miệng mình cứng không sao thốt ra được thành lời, tay chân không tuân theo ý mình, trước mặt nhà vua nặng trĩu tựa như người bị bóng đè. Nhà vua bỗng thấy trời đất tối sầm, tay chân dần dần nặng tựa ngàn cân. Từ tâm can ngài, một luồng hàn khí phát ra dữ dội. Luồng khí ấy trầm xuống khiến thân thể vua nặng trĩu. Vua thấy huyệt bách hội trên đỉnh đầu mát lạnh. Vua biết bí huyệt đã được giải thông. Ngài kinh hãi nhận ra rằng hồn mình không thoát lên theo bách hội huyệt mà đang từ từ chìm xuống[6'>.
Bỗng vua thấy từ sau lưng mình, một luồn kình lực thúc mạnh. Nhiệt khí từ luồng lực ấy tức thì đẩy bạt cơn lạnh thấu xương trong ngài. Ngài giật mình một cái, kêu lên một tiếng “á” rồi thổ ra một ngụm máu. Trong lúc giật mình, tay ngài đẩy văng con sư tử vàng về phía trước. Con sư tử rơi xuống mặt đất, lăn xuống kêu lạch cạch.
Tức thì, ngự lâm quân nghe tiếng vua thét, tưởng có thích khách liền ùa vào, chỉ trong chốc lát gần trăm cấm quân đã vây đầy điện, gươm giáo sáng quắc. Chúng thấy trong điện chỉ có một cô gái bịt mắt, sau án rồng, nhà vua gục mình, mắt vẫn mở to kinh hãi. Bên cạnh nhà vua, Trung Quốc Công đang bịt tai nhắm mắt, thân hình hơi run rẩy, rất kỳ quái.
Ngay lập tức, mấy chục mũi gươm sáng quắc chĩa vào Triệu Trí Chi uy hiếp. Người con gái ấy bình thản đứng yên không chút phản ứng.
Qua một lúc, Hiến Tông mới từ từ gượng dậy, ngài nhận ra con sư tử bằng vàng còn lại trên mặt bàn không còn nữa, thay vào đó là một thứ chất lỏng như chì nung chảy đang bốc khói nghi ngút. Con sư tử trên sàn cũng chỉ còn lại một vũng chì như thế.
Tổng quản Ngự lâm quân khi ấy là Lưu Đức Tùng, đang vội vàng đỡ vua dậy chợt giật mình lắp bắp:
– Bẩm hoàng thượng, bẩm hoàng thượng…
Vua chưa kịp hoàn hồn, vội hướng mắt về phía Lưu Đức Tùng chỉ, ngài thấy trên mắt con rồng trong bức “thanh long hý thủy” treo phía sau mình, không biết từ đâu, một dòng máu đỏ đang chảy dài, nhỏ cả xuống mặt đất.
***
Tháng chín năm ấy, tức la hai tháng sau cuộc gặp mặt ấy, Hiến Tông nhận được hỉ tấu của tuần phủ Điền Đông, tấu chương có đoạn:
-“Nhờ long ân bệ hạ, ngày hăm tám tháng tám, Bạch Ngọc Thư đột tử, trong vòng hơn một tuần trăng, thủ lĩnh ba mươi bảy tộc man Điền Đông lần lượt chết cả, hiện các bộ tộc ấy như rắn mất đầu, nghi ngờ lẫn nhau, có nơi người trong tộc tranh dành nhau chức đầu lĩnh, có tộc cắn xé lẫn nhau, thực không khác gì quần thú tranh ăn, việc làm loạn tạm thời không còn đáng lo ngại.”
Vua xem xong mừng lắm, triệu Cao Lương Thành vào hầu. Vua hân hoan nói:
– Ái khanh quả có con mắt nhìn người, Triệu Trí Chi nàng ấy, quả nhiên đã sát hạ được Bạch Ngọc Thư.
Thành nghe xong tin ấy, hết lời câu chúc mừng, rồi hỏi vua:
– Bẩm, tấu chương có nói rõ vì sao Bạch Ngọc Thư chết không ạ?
Vua chưa hết nỗi mừng, đáp:
– Không thấy bàn tới. Khanh hỏi làm gì?
Cao Lương Thành đáp:
– Thần tò mò không biết Triệu Trí Chi làm thế nào mà giết được hắn.
Hiến Tông vui vẻ đáp:
– Được, triệu thám mã vào hỏi khắc rõ thôi.
Đoạn Hiến Tông sai thị quan triệu thám mã vào chầu.
Thám mã tới dưới điện, sụp lạy không dám ngẩng đầu. Vua bèn ban cho miễn lễ rồi hỏi:
– Ngươi có biết Bạch Ngọc Thư chết thế nào không?
Thám mã đáp:
– Bẩm, tiểu nhân không được nhìn tận mắt, không dám nói liều. Có điều dân khắp vùng đều bàn tán về cái chết ấy, ai cũng kinh hãi.
Hiến Tông nói:
– Sao lại kinh hãi?
Đáp:
– Bẩm vì nó kỳ dị, chỉ nghe qua khó mà tin được. Tiểu nhân không được nhìn tận mắt, không dám lộng ngôn trước mặt bệ hạ.
Hiến Tông và Cao Lương Thành từ chuyện Triệu Trí Chi cách đây mấy tháng, cũng đoán được sáu bảy phần cái chết của Bạch Ngọc Thư có chuyện kỳ quái trong lòng rất tò mò. Vua nói:
– Trẫm cho phép ng


Old school Easter eggs.