Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015

Lượt xem: 1341891

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1891 lượt.

ai? Tại sao lại ở đây?
Người sau song sắt không trả lời, chỉ run lên cầm cập giống như người bị động kinh. Quyết thấy thế, nghĩ có lẽ mình càng gặng hỏi càng làm người này bấn loạn, nên đành thôi không hỏi nữa.
Quyết đang nghĩ thế thì có một cánh tay phía bên phải túm lấy áo hắn mà giật về, Quyết cả kinh vội lao về phía trái để thoát ra. Roạt một tiếng, áo của hắn đã bị rách một mảng mất rồi. Quyết quay sang phải thì thấy một bóng người khác. Người này bị nhốt ngăn cách với người hắn vừa thấy bởi một song sắt. Thì ra mỗi người bị nhốt trong một lồng sắt riêng biệt.
Cái hình hài này cũng trần truồng giống như người hắn vừa thấy, nhưng đây rõ ràng là một người phụ nữ, vì bộ ngực bà ta đã chảy xệ ra, dài đến một gang tay, mà lại xẹp lép. Người phụ nữ này tay đang với về phía hắn nhưng không tới, bộ dạng thực là giống người ăn xin.
Quyết cũng vốn là kẻ ăn xin nên nhìn thấy tình trạng như thế cũng không thấy sợ nữa, mà hắn lại động lòng thương cảm, hắn lại hỏi lại câu hỏi khi nãy:
– Bà là ai? Tại sao lại ở đây?
Người phụ nữ kia đáp một cách rời rạc, rõ ràng là có cùng tâm trạng hoảng hốt như người đàn ông bên cạnh:
– Hắn bắt… Hắn bắt… làm mồi… làm mồi…
Nói rồi, bà khóc rống lên, người đàn ông trước mặt hắn cũng khóc, rồi từ “chuồng” bên cạnh lại có một tiếng khóc, rồi tiếp đến lại một tiếng khóc ở xa hơn, cứ như thế, dần dần tiếng khóc hình như của rất nhiều người, cùng hòa lên một lúc, làm cho không gian rộng lớn nhưng kín đáo thế này ẩn chứa một thứ âm thanh phẫn nộ và kinh hoảng. Tiếp đó, lại có cả tiếng va đập vào lồng sắt, rõ ràng có ai đó đang lồng lộn trong lồng của mình. Phải chăng trong những lồng sắt thế này, có người đã hóa điên?
Đột nhiên có một tiếng gầm át hết tất cả các âm thanh hỗn tạp đó. Tiếng gầm này phát ra từ phía đối diện dãy lồng sắt này. Tiếng gầm này dứt, không gian lại trở nên im lặng một cách ngột ngạt. Thực khó có thể tưởng tượng được sự hỗn loạn trước đó chỉ vài khắc. Âm thanh của tiếng gầm Quyết nghe được hôm nọ chính là từ đây phát ra.
Khi không gian trở nên yên ắng, Quyết chợt thấy có một mùi hôi thối bốc lên, thì ra người đàn ông trước mặt hắn trong lúc hoảng sợ, đã đại tiện từ lúc nào.
Bây giờ chỉ còn tiếng gầm gừ kia. Quyết cố nhìn thật kỹ thì thấy một bóng đen to lớn ở cách hắn khoảng mười trượng. Bên cạnh bóng đen ấy có một bóng đen nhỏ hơn, bóng đen nhỏ này chính là một bóng người. Bóng người nằm phục trên mặt đất.
Đột nhiên, bóng đen nhỏ vùng bật ngửa về phía sau, dường như muốn trốn chạy nhưng chỉ được hai bước, bóng đen nhỏ bị giật ngược đâu trở lại. Thì ra trên cổ người này có một sợi dây xích. Quyết đoán người này đang bị ngất thì tỉnh lại, thấy bóng đen trước mặt thì thu hết lực mà vùng chạy, nào ngờ có sợi xích kia. Thành ra không những không chạy được mà còn bị giật ngược lại, ngã ngửa ra đất, chắc chắn là đã bị thương.
Bóng đen lớn nhìn thấy như thế nhưng không hề có phản ứng gì. Đến bóng nhỏ kia ngã xuống thì nó vẫn ngồi đó gầm gừ.
Đột nhiên nó vọt lên một cái, đã vồ lấy cái bóng nhỏ kia, đớp một miếng ở phần đầu. Bóng nhỏ la lên một tiếng rồi tắt hẳn. Hiển nhiên cái bóng nhỏ đã tắt thở. Bấy giờ Quyết mới nhìn rõ bóng đen lớn có thân hình thực giống một con thú. Con thú này đang ngốn ngấu ăn cái bóng đen nhỏ kia.
Quyết đứng nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi này, nghe thấy từng tiếng rốp roáp khi con vật ăn uống, vừa kinh dị, vừa tởm lợm, trong đầu tự nhiên không nghĩ ngợi được gì, đành đứng trân trân ở đó mà nhìn.
Một lúc sau hắn định thần lại và nghĩ: “chẳng lẽ thằng cha phù thủy kia nuôi con vật này bằng người sống? Nếu đúng như vậy, tất cả những ngừoi bị nhốt ở đây có lẽ đang chờ đến ngày bị nó ăn thịt. Mà cái cảnh này ngày ngày hiện ra ngay trước mắt họ, thì họ không sớm thì muộn, cũng phát điên mà thôi.”
Quyết đang nghĩ như thế thì bấy giờ con vật chỉ một loáng đã ăn xong. Đột nhiên quay đầu lại phía Quyết, nhìn chằm chằm. Hai con mắt của nó sáng rực trong màn tối mờ ảo làm cho Quyết dựng hết cả tóc gáy.
Bóng đen này đột ngột vùng dậy lao về phía Quyết. Chớp một cái nó đã nhảy đến, chỉ cách Quyết có vài trượng nữa mà thôi. Lúc này Quyết chợt thấy một khuôn mặt lông lá và tóc tai rũ rượi, trên khuôn mặt này, một từ mũi trở lên bị lấp bởi mớ tóc dài nhưng vẫn nhận ra một đôi mắt người, đôi mắt này còn có một cái nốt ruồi rất lớn ở đuôi mắt. Nó thật man dại, giống như của một người bị điên mà Quyết đã nhìn thấy một lần trong làng hắn.
Nhưng điều đáng ghê sợ hơn là từ phần mũi trở xuống không phải là của con người, mà thay vào đó là một cái mũi giống như mũi mèo mà to hơn nhiều lần, phía dưới là một cái miệng to lớn đỏ lòm như máu, cái miệng này há to làm hắn có thể thẩy được trên lưỡi của sinh vật này có thực nhiều chiếc gai nhỏ li ti. Hai chiếc răng nanh sắc lẻm mà dài đến chừng một ngón tay người. Mấy chiếc râu trên miệng cứng dài mà cong vút. Phần mặt phía dưới này đầy lông lá mà lại có nhiều vằn đen.
Đó quả thực là của một con hổ.
Nào ngờ nó chỉ cá


XtGem Forum catalog