XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ách Dương Tình Quanh Co

Ách Dương Tình Quanh Co

Tác giả: Cổ Linh

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 1341023

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1023 lượt.

đệ không nên làm…”
Nàng gật đầu.
“Hơn nữa, Thiên Nhận Đường chỉ là muốn lợi dụng Nguyệt Phong, đến cuối cùng xong việc hắn cũng sẽ bị xử lý…”
Nàng lại gật đầu.
“Không chỉ có như vậy, Nguyệt Phong đệ sẽ còn liên lụy đến mẹ hắn cùng vợ con…”
Nàng lại gật đầu.
“Ta thực sự có thể mặc kệ sao? Không, không, đừng gật đầu!” Nàng bất động, nhìn hắn. Mà hắn nhìn thấy đầu ngón tay nàng không còn chảy máu nữa, mới rút tay lại, sau đó đứng dậy, tiếp tục khoanh tay nhìn ra cửa sổ, tuy rằng ngoài cửa sổ là một mảng tối đen, cái gì cũng không thấy. “Năm đó, Mộ Dung gia từng là một gia tộc hùng bá một phương nổi danh trên võ lâm, nay lại đến làm người đánh cá ở Thái Hồ, làm chủ quán cơm, nhưng mà… Mộ Dung gia chưa từng hối hận qua, bởi vì ông nội đã làm chuyện đúng, chỉ cần trong lòng không hổ thẹn, kết quả như thế nào cũng không quan trọng, chuyện này… Nàng biết không?”
Nàng gật đầu.
“Vậy là được rồi. Trễ rồi, chúng ta ngủ đi!”
Vì thế, bọn họ lên giường ngủ. Mà ngoài cửa sổ, cũng bắt đầu có mưa bụi, kéo dài tinh tế tựa như một màn sương mù, mùi hoa Tử đằng tỏa ra mông lung trong mưa, lặng lẽ ngưng tụ lại thành u sầu trong lòng…
Tuy rằng không còn lên đi thuyền đánh cá, nhưng sáng sớm mỗi ngày, Mộ Dung Vấn Thiên cùng Mộ Dung Vũ Đoạn cả hai vẫn như cũ trời mờ sáng đã rời giường, sớm ra khỏi nhà đến chợ sáng để chọn nguyên liệu tốt nhất cho món kho.
“Đã mua xong rồi?”
“Đúng rồi, chỉ còn lại thịt bò”.
“Như vậy con trước…”
“Đưa cho hai em họ mang mọi thứ về nhà trước” Mộ Dung Vũ Đoạn ung dung bình thản cướp lời. “Cha ở đây chờ lấy thịt bò, còn con muốn đi mua một ít phấn son cho Mặc Nghiễn Tâm.” Mộ Dung Vấn Thiên nở nụ cười, nụ cười tràn đầy vui vẻ, ông vỗ vai con trai.
“Được! Được! Được! Con đi đi!”
Một lát sau, Mộ Dung Vũ Đoạn đứng lặng yên trước cửa Chu phủ, nhíu mi trầm ngâm một lúc lâu, đột nhiên xoay người phóng lên, từ bên hông phóng vào…
“Nguyệt Phong!”
Đang ở trên giường giật mình tỉnh dậy, đột nhiên ngồi dậy, kinh ngạc nhìn người đang đứng ở trước giường.
“Anh họ? Huynh… Huynh sao lại ở đây?”
“Ta muốn nói chuyện với đệ!”
“Nói chuyện?” Mộ Dung Nguyệt Phong nhíu nhíu mày, tiện đà nhìn lại người bên cạnh.
“Yên tâm, ta đã điểm huyệt ngủ của em dâu!”
Hai hàng lông mày của Mộ Dung Nguyệt Phong chợt hạ xuống, xuống giường mặc thêm áo khoác, sau đó đi theo Mộ Dung Vũ Đoạn ra phòng ngoài, hai người ngồi xuống.
“Được rồi, nói đi, huynh rốt cục tới tìm ta làm chi?”
Mộ Dung Vũ Đoạn chăm chú nhìn hắn thật sâu một lát “Chuyện này ta không dám cho cha biết…”
“Rốt cục là chuyện gì?” Mộ Dung Nguyệt Phong ngáp dài, không kiên nhẫn hỏi lại
“Ngươi cùng Thiên Nhận Đường hợp tác muốn cướp lấy tài sản Chu gia…” Mộ Dung Vũ Đoạn cười khổ “Ta sao dám nói cùng cha!”
Đang ngáp một nửa đột nhiên ngừng lại, Mộ Dung Nguyệt Phong kinh hãi nói “Huynh làm sao có thể biết…” Chợt im miệng, vẻ mặt trầm xuống “Huynh nói chuyện này Nhị thúc không biết?”
“Huynh…” Hai tròng mắt âm trầm gian trá, Mộ Dung Nguyệt Phong chậm rãi hỏi lại “Xác định là nhị thúc không biết sao?”
“Nếu như cha biết, người đã sớm tới tìm đệ rồi!”
“Đúng không?” Tốt lắm nếu anh họ không nói cho Nhị thúc biết, chắc chắn cũng không có nói cho những người khác, nói cách khác chỉ có một mình anh họ biết chuyện này.
Đáy mắt hiện lên vẻ âm ngoan tàn độc, Mộ Dung Nguyệt Phong đột nhiên đứng dậy rót một ly trà cho Mộ Dung Vũ Đoạn, sau làm như không có việc gì ngồi xuống chỗ cũ “Như vậy Nhị thúc có biết huynh tìm đến ta không?”
“Nếu ta đã không dám nói cho cha biết chuyện này, ta làm sao có thể nói cho cha biết ta đến tìm đệ chứ?”
Tốt lắm, không có ai biết anh họ đến tìm hắn, sự việc sẽ có thể dễ dàng giải quyết.
“Cho nên huynh tìm ta là muốn nói cho ta biết là ta sai lầm rồi?”
“Đệ đã sai lầm rồi”
“Nhưng huynh cũng biết vì sao ta lại làm như vậy?”
“Mặc kệ lý do ra sao, đệ đều đã sai lầm rồi!”
“Ta là vì Mộ Dung gia thôi!” Mộ Dung Nguyệt Phong oán hận giải thích cho bản thân.
“Đó chỉ là do đệ ngụy biện” Mộ Dung Vũ Đoạn trầm trọng nói “Sự thật là đệ tham lam danh lợi, bắt đầu cũng không có gì đáng trách chỉ cần đệ muốn thì có thể giúp đệ tiến thân. Nhưng mà đệ lại cố tình không đi theo đường ngay, không từ thủ đoạn mưu đoạt tài sản của người khác, Nguyệt Phong đệ muốn hại người sẽ dẫn đến hại mình đó!”
“Mặc kệ anh họ có nói như thế nào, ta thực sự là vì Mộ Dung gia” Mộ Dung Nguyệt Phong kiêu ngạo ưỡn cao ngực “Chờ ta nắm được tài sản của Chu gia, ta sẽ nghĩ cách chuộc lại hết đồ ông nội bán đi, đây là việc ông nội, cha cùng Nhị thúc sớm nên làm, nếu bọn họ không làm được, thì hãy để ta làm đi!”
“Tạm thời không cần biết suy nghĩ của đệ có đúng hay không, đệ không nên âm mưu đoạt tài sản của Chu gia!”
“Đây là biện pháp nhanh nhất!”
“Đệ không nên hại người.”
“Lão Chu cũng không phải là loại người tốt” Mộ Dung Nguyệt Phong cười lạnh “Nói cho huynh biết, hắn là người lòng dạ hiểm độc, đã làm không thiếu chuyện thương thiên hại lý, đây cũng là báo ứng của hắn!”
“Không