Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ách Dương Tình Quanh Co

Ách Dương Tình Quanh Co

Tác giả: Cổ Linh

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 1341024

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1024 lượt.

cần biết như thế nào, hại người là không đúng!” Mộ Dung Vũ Đoạn nghiêm túc kiên trì nói.
“Huynh…” Mộ Dung Nguyệt Phong như muốn chửi ầm lên, nhưng lại chuyển mắt nuốt lại “Huynh rốt cục muốn ta làm như thế nào?
“Đem tài sản của Chu gia trả lại cho con trai của Chu viên ngoại.”
“Nếu ta nói ta làm không được?”
“Như vậy ta sẽ đến quan phủ tố cáo âm mưu của đệ” Mộ Dung Vũ Đoạn dừng một lúc “Ta biết đệ không chỉ tham tiền bạc của Chu gia, lại càng mơ ước mối quan hệ giữa Chu gia với quan phủ, loại quan hệ này không phải nhân vật giang hồ bình thường có thể có được, đệ cho rằng dựa vào các thế lực đặc biệt để làm cho người trong võ lâm hướng về phía đệ cúi đầu, xưng thần với đệ sao? Nói như vậy Thiên Nhận Đường cũng là có mục đích này mới cùng đệ hợp tác cướp của Chu gia, cho nên…”
Hắn kiên định nhìn Mộ Dung Nguyệt Phong “Một khi ta đến quan phủ tố giác, cho dù không có đủ chứng cứ xác thực chứng minh tất cả chuyện này đều là âm mưu của đệ, nhưng nếu xuất hiện việc này, Chu gia sẽ mất đi tư cách mang cống phẩm, đến lúc đó mối quan hệ đặc biệt cùng quan phủ cũng sẽ mất đi, bởi vậy…”
“Đủ rồi!” Mộ Dung Nguyệt Phong trên mặt không có chút biểu tình “Ta biết ý của huynh, không cần biết như thế nào, huynh chính là không thể buông tha cho ta, cho dù là vì Mộ Dung gia??”
“Sai là sai, đệ không thể dùng bất kỳ lý do nào để tự bào chữa!”
“Nhưng ta là em họ của huynh mà!”
“Nguyệt Phong…”
Mắt thấy vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng kiên quyết của Mộ Dung Vũ Đoạn, Mộ Dung Nguyệt Phong im lặng không biết nói gì, khép mắt suy nghĩ sâu xa một hồi lâu, rốt cục thở dài thật mạnh.
“Quên đi, việc gì đến sẽ đến!”
Đôi mắt Mộ Dung Vũ Đoạn kinh ngạc vui sướng phát sáng lên “Nguyệt Phong?”
Mộ Dung Nguyệt Phong nhún nhún vai “Huynh muốn ta đem tài sản của Chu gia trả lại cho anh vợ thì ta sẽ trả lại cho hắn, vậy được chưa?”
“Thật tốt quá!” Mộ Dung Vũ Đoạn vui mừng gật đầu.
“Như vậy…” Mộ Dung Vũ Phong lại đi rót ly trà, hướng Mộ Dung Vũ Đoạn nâng chén “Lấy trà thay rượu, cám ơn anh họ đã giúp ta tỉnh ngộ, ta mới có thể kịp thời dừng lại trước bờ vực!”
Ngữ khí của hắn lộ ra có chút ít trào phúng, nhưng Mộ Dung Vũ Đoạn thật sự rất cao hứng, cho nên không cảm nhận được.
“Chúng ta là anh em, đây là việc ta phải làm!” Mộ Dung Vũ Đoạn cũng cầm lên ly trà Mộ Dung Nguyệt Phong rót cho hắn, hai người kính lẫn nhau, sau đó một chén uống cạn. Rồi sau đó, hai người lại trò chuyện vài câu về tình hình gia đình của nhau, rồi Mộ Dung Vũ Đoạn cảm thấy thời gian đã muộn, sợ người nhà sẽ lo lắng, đang muốn đứng dậy cáo từ thì lại cảm thấy chóng mặt, vừa đứng lên khỏi ghế thì lại ngã trở về, càng lúc càng chóng mặt, hắn cảm thấy rất hoang mang.
“Ta sao lại…”
“Anh họ, thật xin lỗi, đây là do ngươi tự chuốc lấy!”
“Sao?”
********************
“Kỳ lạ, Vũ Đoạn tại sao lại còn chưa trở về?” Mộ Dung Vấn Thiên nghi hoặc lầu bầu, đi về phía trước thăm dò chung quanh một chút, lại đi ra cửa sau phòng bếp hét với qua “Cầm Nương, Vũ Đoạn đã về chưa?”
“Chưa!” Đỗ Cầm Nương trả lời, ở trong phòng đi ra ”Rốt cuộc thằng bé này đi đâu thế?”
Mộ Dung Vấn Thiên nhìn Mặc Nghiễn Tâm xuất hiện ở phía sau Đỗ Cầm Nương, ánh mắt lại lộ ra ý cười trêu chọc
“Nó nói muốn đi mua ít son phấn cho Mặc Nghiễn Tâm, ai ngờ mua đến bây giờ, cửa hàng đã sắp đóng cửa vẫn chưa quay lại”
“Có lẽ là nó muốn cẩn thận chọn lựa.”
“Chọn lựa kỹ như thế nào thì cũng không có khả năng chọn đến giờ này nha! Đã qua hai canh giờ rồi!”
“Nói cũng đúng, có lẽ là…” Đỗ Cầm Nương đang muốn nói ra thêm phỏng đoán khác…
“Cô…Dượng! Dượng!” Hốt ha hốt hoảng, nghiêng ngả lảo đảo, Đỗ Khiếu Vân từ quán cơm chạy vào trong kêu thảm thiết “Đã trở lại, đã trở lại, người trong thôn đã đưa đại ca trở lại, nhưng… nhưng… Biểu ca không bình thường!”
Ngừng một chút, bóng dáng Mộ Dung Vấn Thiên biến mất, Đỗ Cầm Nương cũng vội vàng quýnh lên chạy ra…
“Tôi ở trong thành trở về, thấy hắn đứng ở ven đường một mình, nên đem hắn trở về quán cơm” Bá bá A Kiến giải thích xong liền rời đi. Mộ Dung Vấn Thiên nhìn chằm chằm Mộ Dung Vũ Đoạn, sắc mặt nghiêm trọng, một câu cũng không nói, Đỗ Cầm Nương cũng không biết làm sao đi vòng quanh con trai.
“Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy? Vũ nhi bị làm sao vậy?”
Chỉ thấy Mộ Dung Vũ Đoạn đứng thẳng tắp, trên người mặc dù có chút bẩn thỉu, nhưng một chút vết thương cũng không có, không thích hợp nhất là vẻ mặt của hắn, không, hắn hoàn toàn là không có chút cảm xúc nào, trên mặt chỉ là vô hồn, đôi mắt trống rỗng, chỉ có hư vô, thật giống như ngây ngốc choáng váng… Không, không đúng! So với ngu dại cũng không được, sự ngu dại ít nhất còn có bộ dáng ngu ngốc, nhưng bộ dáng hắn hoàn toàn là gì cũng không có, giống như là mất hồn mất phách…
“Tang hồn đan! Tang hồn đan của Đường Môn!” Mộ Dung Vấn Thiên rốt cục cũng mở miệng.
“Đường Môn? Tang Hồn Đan?” Đỗ Cầm Nương lẩm bẩm nói “Nhưng… Nhưng… Sao nó… Sao nó…”
“Ta cũng không biết nó sao lại gặp phải Đường Môn, nhưng…” Mộ Dung Vấn Thiên dứt khoát nhìn về phía thê t