
Có Một Thứ Cảm Xúc Không Lý Giải Được
Tác giả: Sói Xám Mọc Cánh
Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015
Lượt xem: 1341322
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1322 lượt.
ng mỉm cười, lại uống một ly nữa.
Tần Tang, không phải đã từng có, mà mày thật sự đánh mất rồi…
“Tần Tang… Tần Tang…”. Tiểu Ly gối đầu lên cánh tay bạn, khép hờ mắt lảm nhảm. Tần Tang thấy buồn cười, chẳng đã nói đi chơi với cô hay sao? Sao cô nàng lại say trước chứ.
Cô nàng này, đúng là kẻ ngốc có cái phúc của kẻ ngốc.
Hôm sau Tiểu Ly đi làm với bộ dạng xấu hổ nhút nhát, ngay cả mang cà phê vào trong cũng tim đập thình thịch. Ngược lại Trần Ngộ Bạch làm như chẳng có gì xảy ra, vẫn nghiêm túc làm việc như thường.
Viện vô số lý do để ra vào khoảng chục lần mà anh vẫn bất động như núi. Tiểu Ly căm hận nghĩ, anh quả nhiên là chọc ghẹo cô thôi.
Nhưng cũng hay, không thiệt hại nhiều lắm, vì đó cũng chẳng phải nụ hôn đầu của cô.
Nụ hôn đầu, đã cho một người tên Sở Hạo Nhiên.
Đó là vào năm thứ hai, trong tiệc sinh nhật mười tám tuổi của Tần Tang. Nói là sinh nhật Tần Tang nhưng khách mời lại toàn là bạn làm ăn với bố của Tần Tang, và một đám con ông cháu cha khác. An Tiểu Ly là đối tượng duy nhất được mời của Tần Tang nên ăn vận rất đẹp. Giống như cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, cô mặc một bộ quần áo lộng lẫy và gặp một chàng hoàng tử phong độ ngời ngời ở hoàng cung xa hoa, hoàng tử đó chính là Sở Hạo Nhiên.
Nhắc đến Sở Hạo Nhiên thì chẳng qua cũng là một công tử thế gia ngời ngời phong độ, tài giỏi. Trong đám người như một rừng bươm bướm ấy anh ta đã khóa chặt mục tiêu – An Tiểu Ly, cô cừu nhỏ ngây thơ trong sáng.
Sở công tử là cao thủ trong tình trường, những cô gái bình thường nào sống sót nổi? An Tiểu Ly đầu óc đơn giản đã đâm đầu vào cạm bẫy dịu dàng của anh ta.
Nhưng khi cô yêu đến sống chết cũng phải gả cho anh ta thì Tần Tang đã xuất hiện, xin thầy hướng dẫn cho cô được nghỉ, rồi lại xin cha mẹ cô cho hai người cùng đi du lịch, sau đó đưa cô đến căn nhà cô thuê ở ngoại ô, nhốt ở đó trọn một tuần.
Trong tuần lễ đó, điện thoại bị thu lại, đường dây mạng cũng bị rút mất. Tần Tang thuê cho cô rất nhiều đĩa phim, mỗi ngày nấu rất nhiều món ngon cho cô ăn, nhưng nhất quyết không cho cô ra ngoài.
Một tuần sau cô lại được thấy mặt trời, nóng ruột đi tìm hoàng tử, gặp ngay hoàng tử đang ôm một mỹ nữ, ngồi trên chiếc siêu xe hôn nhau say đắm.
An Tiểu Ly về rồi gục lên sofa, đau khổ lăn lộn, hét lên như mổ heo: “Tần Tiểu Tang tớ hận cậu tớ hận cậu! Biết sớm có ngày hôm nay sao cậu không nhốt tớ ngay từ đầu cho rồi!”.
Tần Tang không nhúc nhích, khi phát phiền với những giọt nước mắt của bạn, cô mới lạnh lùng hừ giọng: “Lúc Sở Hạo Nhiên theo đuổi, có đối xử tốt với cậu không?”
Tiểu Ly mắt long lanh nước, gật mạnh đầu. Đâu chỉ tốt, mà đúng là nhị thập tứ hiếu, buổi sáng là morning call, ngọt ngào hôn chào buổi sáng qua điện thoại; buổi trưa cho người mang cơm hộp tình yêu tới; buổi tối mang hoa hồng đến mời cô đến nhà hàng cao cấp dùng bữa, đến và về đều có xe sang đưa đón, hoàng tử đích thân làm tài xế.Thỉnh thoảng biến mất cũng sẽ gọi điện thoại báo cáo, đi công tác về lúc nào cũng có quà rất chu đáo.
“Phụ nữ là để yêu chiều, kiểu đàn ông đẹp trai trẻ tuổi lắm tiền lại dịu dàng như Sở Hạo Nhiên chính là được ông trời phái xuống để hoàn thành sứ mệnh đó cho ngàn vạn thiếu nữ. Kiếp này của chúng ta nếu không được một cực phẩm như thế theo đuổi điên cuồng vài ngày thì sống uổng phí quá”, Tần Tang thong thả giải thích.
“Thế mà cậu còn nhốt tớ lại!”
“Không thế thì sao? Đợi cậu mắc bẫy, chơi chán rồi hắn lại ném tiền cho cậu, phủi tay bỏ đi? An Tiểu Ly cậu là người nhấc lên được buông xuống được hay sao?”, Tần Tang rõ ràng kỳ thị cô.
Tiểu Ly bẻ ngón tay, lúng túng làu bàu.
“Cậu đã được hưởng thụ quá trình theo đuổi kỳ diệu của cực phẩm rồi, lại tỉnh bơ đá hắn đi. Sở Hạo Nhiên cả đời này có lẽ là lần đầu gặp một cô gái bye bye hắn như vậy, nói rằng cả đời này không quên được cậu thì hơi quá, chí ít thì lần sau gặp lại cậu, hắn sẽ nhớ ra ngay: Cô nàng An Tiểu Ly này, là cô gái đầu tiên trong đời tôi nói NO với tôi”.
Tần Tang cười lạnh, “Hiểu chưa?”.
An Tiểu Ly vỡ lẽ.
Buổi tối gói sủi cảo, An Tiểu Ly vừa làm vừa lẩm bẩm cằn nhằn. Trần Ngộ Bạch ngồi đợi trên sofa như một ông hoàng, thỉnh thoảng lại thúc giục.
“Mặt mũi đau khổ thế?”, Trần Ngộ Bạch liếc nhìn cô, lạnh lùng hỏi. Cả buổi tối gương mặt cô u ám bực bội, trông mà anh cũng thấy khó chịu.
“Không sao”, Tiểu Ly lầm bầm, thầm nghĩ tôi có nói anh biết thì anh cũng không giúp được. Nghĩ thế, cô bỗng thoáng nhớ ra: Núi Băng này là do tổng bộ Lương Thị cử tới, Đại Boss trong truyền thuyết của Lương Thị chẳng phải là đại ca xã hội đen hay sao?! Có lẽ, đen ăn đen thì may ra điện thoại của Tần Tang có thể tìm lại?
“Tổng giám đốc…”, Tiểu Ly lập tức đổi thái độ, chạy tới xun xoe: “Anh là xã hội đen phải không?”.
Trần Ngộ Bạch buồn cười trong bụng, thấy hai mắt cô phát sáng thì không nhịn được chọc cô: “Cô nghĩ sao?”.
“Đúng.”
“Không đúng.”
An Tiểu Ly lườm anh.
“Cô tìm xã hội đen làm gì?”. Trần Ngộ Bạch ung dung hỏi.
“Điện thoại của Tang Tang bị trộm mất, rất quan trọng… Mà anh th