Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cá Voi Và Hồ Nước

Cá Voi Và Hồ Nước

Tác giả: Thái Trí Hằng

Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341431

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1431 lượt.

cười. “Nhưng như vậy chứng tỏ bạn phóng xe rất nhanh, nên đi chậm lại.”
“Xin lỗi nhé, lần sau mình sẽ chú ý.”
Người đẹp số 6 ừ một tiếng rồi bước đi luôn, nàng đi được năm bước rồi tôi mới vội rảo chân theo.
Tôi đi bên trái nàng, cách sau một bước chân, đi một lúc mới sực nhận ra đây là lễ nghi khi cùng đi với bậc trưởng thượng.
Vừa khéo lúc ấy Người đẹp số 6 cũng ngoảnh lại nhìn tôi nhoẻn miệng cười, tôi liền dợm lên một bước, đi sánh vai với nàng.
Đã ba phút rồi mà nàng vẫn chưa lên tiếng, tôi càng lúc càng thấy thắc mắc, trong đầu không ngừng ngẫm nghĩ xem nàng đang làm gì? Hoặc ngay sau đây sẽ làm gì?
“Nè!” Người đẹp số 6 kéo vạt áo tôi lại. “Đang đèn đỏ đấy.”
Tôi giật thót mình, vội vàng rụt chân, lùi lại bên cạnh nàng.
“Bạn nghĩ gì mà vượt đèn đỏ vậy?”
“Mình cầm tinh con Trâu, vì vậy nhìn thấy màu đỏ là muốn xông ào qua.”
“Nói phét.” Người đẹp số 6 cười khúc khích. “Bạn có cầm tinh con Trâu đâu.”
“Vừa nãy mình đang mải nghĩ, nên không chú ý. Xin lỗi bạn.”
“Bạn nghĩ chuyện gì thế?”
“Ừm…” tôi do dự giây lát, “chúng ta vất vả cực nhọc đến đây để đi qua đèn đỏ à?”
“Đương nhiên không phải rồi.”
“Thế…”
“Tuy hôm nay không có mưa, cũng không có gió, mà trình tự cũng bị đảo ngược.” Người đẹp số 6 nói. “Nhưng việc cần làm thì vẫn nên làm.”
“Trình tự đảo ngược?” tôi nghi hoặc nhắc lại. “Việc cần làm?”
“Bạn quên lời hẹn kia rồi à?”
“Lời hẹn?”
“Ngày bão ra đường hóng gió, rồi kiếm một nhà hàng ăn tối.”
“Hả?”
“Chúng ta đã ăn tối rồi, nhưng vẫn chưa đi hóng gió mà.”
Đèn xanh đã bật, Người đẹp số 6 sải chân bước về phía trước, nhưng tôi vẫn ngẩn ra tại chỗ.
“Nhanh lên.” Nàng dừng lại giữa vạch qua đường vẫy tay với tôi.
“Tuy đang đèn xanh, nhưng bạn đứng giữa đường như thế rất nguy hiểm,” tôi vội chạy đến cạnh nàng nói.






“Thế…”
“Nhanh lên nào.” Người đẹp số 6 kéo ống tay áo tôi đi tiếp, tôi liền nương theo đà đó đi theo nàng sang phía bên kia đường. “Thế này thì an toàn rồi.”
Có thể cùng Người đẹp số 6 sánh vai đi bên nhau thế này đương nhiên là chuyện đáng để hưng phấn, nhưng tôi thấy cảm động nhiều hơn.
Không ngờ nàng lại coi trọng cuộc hẹn vốn chỉ có thể coi như một trò đùa ấy đến thế.
Tự đáy lòng mình, tôi cảm thấy Người đẹp số 6 hết sức chân thành, thậm chí nàng còn khiến tôi liên tưởng đến những từ ngữ kiểu như “chính trực” nữa.
“Thấy thế nào?”
“Mình chỉ tìm chuyện để nói thôi, bạn đừng căng thẳng thế chứ.”
“À.” Tôi cười cười. “Hai người họ đều tốt.”
“Đúng vậy.” Người đẹp số 6 cũng nhoẻn miệng cười, “Còn gì nữa không?”
“Ờ…” tôi nghĩ ngợi giây lát, “Muỗi Con làm mình liên tưởng đến hai việc.”
“Nói nghe thử xem nào.” Đôi mắt nàng sáng bừng lên.
“Lớp mình có một cậu biệt hiệu là Ruồi, có thể giới thiệu cho em ấy.”
“Tại sao cậu ta lại có biệt hiệu là Ruồi?”
“Vì cậu ta lúc nào cũng nói mình là chim ưng, bọn mình đều không cho là vậy, nên gọi luôn là Ruồi(8).”
“Thì ra là vậy,” Người đẹp số 6 nói. “Thế còn việc thứ hai?”
“Việc thứ hai liên quan đến một câu chuyện cổ xưa.”
“Hả?”
“Anh chàng lái xe chở cô nàng, qua trạm xăng, anh chàng nói: Em à, anh phải đi toa lét, em đổ xăng hộ anh. Nói xong, anh chàng liền chạy tót vào nhà vệ sinh. Cô nàng hướng theo bóng anh hô lớn: Anh à! Cố lên! Anh à! Cố lên(9)!” Tôi cười cười, nói: “Không hiểu sao Muỗi Con làm mình nhớ đến cô nàng trong câu chuyện ấy.”
8. Trong tiếng Trung, hai từ ruồi và chim ưng đọc rất giống nhau.
9. Trong tiếng Trung, đổ xăng và cố lên viết và đọc đều như nhau.
“Đây là truyện cười nhỉ,” Người đẹp số 6 nói.
“Không,” tôi đáp, “đây là một câu chuyện hơi nhạt.”
Quả là hơi nhạt thật, Người đẹp số 6 chẳng có phản ứng gì.
Nhưng một lúc sau, nàng đột nhiên bật cười khúc khích.
“Không hiểu sao lại thấy câu chuyện này rất buồn cười,” nàng vừa cười vừa nói.
“Ừ,” tôi nói. “Cảm ơn bạn.”
“Bạn lại nói cảm ơn nữa rồi.”
Tôi chỉ cười cười, nàng đâu biết rằng chỉ cần nhìn thấy gương mặt tươi tắn vui vẻ của nàng đã là một việc đáng để tạ ơn rồi.
“Bạn biết lần đầu tiên nghe tên Văn Chi, mình nghĩ gì không?”
“Biến sắc?” tôi nói.
“Đúng. Chính là văn chi biến sắc(10).” Người đẹp số 6 lấy làm nghi hoặc, “Sao bạn biết?”
“Đoán bừa thôi,” tôi nói, “vì mình cũng từng nghĩ thế.”
“Mình chẳng bao giờ dám nói chuyện này với Muỗi Con, sợ nó nói là mình nhạt nhẽo.” Người đẹp số 6 lại cười rất tươi. “Không ngờ bạn lại nghĩ giống mình như thế.”
“Đây là vinh hạnh của mình,” tôi nói. “Còn nữa, cảm ơn bạn”
“Bạn nghiện cảm ơn rồi chắc.”
“Đúng thế.”
“Còn Hiếu thì sao?”
“Mình chỉ nghĩ nếu có lúc em ấy khóc thì bạn sẽ nói thế nào?”
“Khóc?” Người đẹp số 6 ngờ vực hỏi. “Nói thế nào là sao?”
“Bạn sẽ nói: Hiếu, sao em lại khóc?” tôi nói. “Nghe ra, như vừa cười vừa khóc ấy.(11)”
“Bạn nói vậy mới gọi là khiến người ta dở khóc dở cười ấy.”
10. Một câu thành ngữ của Trung Quốc, nghĩa là Nghe tin tái mặt, nghe mà biến sắc mặt.
11. Trong tiếng