
Tác giả: Thái Trí Hằng
Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015
Lượt xem: 1341441
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1441 lượt.
úng túng.
“Phải không?”
“Việc này…”
“Phải thì phải, không phải thì không phải. Đàn ông con trai phải thẳng thắn.”
“Phải,” tôi đành trả lời.
“Thế anh có định theo đuổi chị ấy?”
“Việc này…”
“Muốn là muốn, không muốn là không muốn. Đàn ông con trai phải thẳng thắn.”
“Nói thực lòng, anh vẫn chưa nghĩ đến vấn đề này một cách nghiêm túc.”
“Hả?”
“Chị Huệ Đình của em mặt nào cũng tốt.” Tôi ngước nhìn bóng lưng Người đẹp số 6. “Nhưng cũng chính vì quá tốt, nên khiến anh cảm thấy tự ti.”
“Anh không nên nghĩ nhiều quá.” Muỗi Con cười cười. “Lòng can đảm để yêu thích một người sẽ khiến ta trở nên vĩ đại.”
Tôi giật mình ngạc nhiên, bất giác tròn mắt chăm chú nhìn Muỗi Con, không ngờ cô lại có thể nói ra những lời như vậy.
“Em nói có lý không?” Muỗi Con hỏi.
“Hình như…”
“Có thì có, không có thì không có. Đàn ông con trai phải thẳng thắn.”
“Có,” tôi cười đáp.
“Hiện giờ chị Huệ Đình chưa có bạn trai, nhưng có mấy anh đang đeo đuổi đấy.”
“Ừm,” tôi gật gật đầu, “chị Huệ Đình của em vừa xinh đẹp lại tốt tính, đương nhiên sẽ có người đeo đuổi.”
“Vì vậy anh phải cố lên.”
“So với mấy anh chàng đang đeo đuổi chị Huệ Đình của em kia, anh có ưu thế gì không?”
“Việc này…”
“Có thì bảo có, không thì không. Đàn bà con gái phải thẳng thắn.”
“Không.”
“Xem ra anh không nên hỏi em câu này mới phải.”
“Em cũng không nên thực thà trả lời anh mới phải.”
Tôi và Muỗi Con nhìn nhau phì cười. Tiếng cười làm cho Người đẹp số 6 chú ý, nàng ngoảnh lại nhìn chúng tôi một cái.
Người đẹp số 6 cuối cùng cũng chấm dứt câu chuyện với cô gái kia, quay người bước lại.
“Chị Huệ Đình, em còn có việc,” Muỗi Con nói, “để anh Bình đưa chị về nhé.”
“Vậy được không?” Người đẹp số 6 ngước nhìn tôi.
“Mình rất hân hạnh,” tôi nói.
“Vậy bọn chị đi trước nhé,” Người đẹp số 6 nói. “Muỗi Con, đừng về muộn quá đấy.”
“Em biết rồi.” Muỗi Con cười cười.
Tôi và Người đẹp số 6 quay người đi được vài bước, liền nghe thấy Muỗi Con ở phía sau nói: “Anh Bình, cố lên.”
Tôi ngoảnh đầu nhìn, trao đổi một nụ cười như đã ngầm hiểu ý với cô.
Người đẹp số 6 không nói gì thêm, nhưng đi được mấy bước, nàng đột nhiên bật cười.
“Sao thế?” tôi hỏi.
“Muỗi Con quả nhiên là cô nàng trong câu chuyện ở trạm xăng đó.”
Mới khoảng 10 giờ, ngoài đường phố hẳn vẫn còn ồn ào đông đúc lắm, nhưng trong sân trường lại rất vắng lặng.
“Cô ấy là Người đẹp số 2.”
“Gì cơ?”
“Cô bạn lúc nãy mình nói chuyện ấy.”
“Ờ.”
“Chỉ ờ thôi à?” Người đẹp số 6 nói. “Bạn không thấy cô ấy rất xinh à?”
“Có lẽ vậy.”
“Mình lại có dự cảm đó rồi.” Người đẹp số 6 dừng bước, quay mặt sang nhìn tôi nói: “Nhất định bạn đã bầu cho cô ấy một phiếu.”
“Bạn đoán chứ gì.”
“Cứ coi là vậy đi.”
“Ờ.”
“Lại ờ nữa,” Người đẹp số 6 nói. “Vậy bạn nói đi, mình đoán đúng không?”
“Bạn đoán đúng rồi,” tôi nói. “Tại lúc trước mình không hiểu chuyện, xin lỗi nhé.”
“Không hiểu chuyện?”
“Lúc trước mình không biết chỉ có người đẹp thực sự mới chọn bừa một tấm ảnh đi dự thi.”
Vẻ mặt Người đẹp số 6 thoáng hiện lên đôi chút bẽn lẽn, sau đó nửa vô tình nửa cố ý, nàng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm.
“Đêm nay trăng vừa lớn vừa tròn,” Người đẹp số 6 ngẩng đầu nói. “Chắc là ngày rằm.”
“Ờ.”
“Sao bạn cứ ờ mãi thế?” nàng nói. “Bạn không ngẩng đầu lên ngắm trăng à?”
“Hai hôm trước mình bị chó sói cắn, nên gần đây không dám ngắm trăng. Đặc biệt là trăng rằm.”
“Nói phét. Bạn có phải là người sói đâu.” Người đẹp số 6 phì cười.
“Thực ra sáng nay mình ngủ bị sái cổ, giờ cổ vẫn hơi cưng cứng, lúc ngẩng đầu bị đau.”
“Thì ra là vậy.”
“À phải rồi, bạn nói bạn sinh vào mùa thu.” Đi được ba bước, Người đẹp số 6 nói: “Sinh nhật bạn đã qua chưa?”
“Chưa.”
“Ủa?”
“Có vấn đề gì sao?”
“Thông thường khi trả lời, người ta đều tiện thể nói ngày sinh nhật của mình ra luôn.”
“Chẳng phải ngày tốt lành gì, không nói thì hơn.”
“Bạn lại nói linh tinh rồi.”
“Thật đấy,” tôi nói. “Sinh nhật mình là thứ Sáu tuần sau.”
“Thứ sáu tuần sau.” Người đẹp số 6 tỏ vẻ nghi hoặc. “Đó là ngày kỷ niệm tai nạn gì à?”
“Không.” Tôi lắc đầu. “Chỉ là vừa khéo trùng vào ngày 13 thôi.”
Người đẹp số 6 ngẩn ra trong một thoáng, rồi tức khắc bật cười.
“Xin lỗi nhé.” Nàng lè lè lưỡi. “Mình không nên cười mới phải.”
“Không sao đâu,” tôi nói.
“Đến lúc ấy mình nhất định sẽ chúc mừng sinh nhật bạn.”
“Chớ nên làm vậy.”
“Tại sao?”
“Nghe nói chúc mừng sinh nhật người khác vào ngày thứ Sáu đen tối sẽ xui xẻo một tuần đó.”
“Có chuyện này sao?” Người đẹp số 6 thắc mắc. “Thế ai bị xui xẻo?”
“Người nói chúc mừng ấy.”
“Vậy còn người có sinh nhật thì sao?”
“Người có sinh nhật chỉ bất hạnh thôi, không xui xẻo.”
“Vậy mình đành chúc mừng sinh nhật bạn trước vậy.”
“Cảm ơn bạn,” tôi nói. “Hôm sinh nhật ấy, mình sẽ hết sức cẩn thận.”
“Ưm.” Nàng gật gật đầu, nhoẻn miệng cười. “Nhớ bảo trọng nhé.”
Sân trường càng lúc càng yên tĩnh, thì ra chúng tôi không đi ra phía cổng trường, mà đi sâu vào bên tro