Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chìm Trong Cuộc Yêu

Chìm Trong Cuộc Yêu

Tác giả: Thánh Yêu

Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015

Lượt xem: 1343838

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/3838 lượt.

o phòng tắm.
Mạch Sanh Tiêu dùng khăn lau khô tóc, cô đâu còn ngủ được nữa, sợ Duật Tôn có gì bất trắc, nói cho cùng căn cứ nhiều người như vậy, vạn nhất......
Mạch Sanh Tiêu không dám nghĩ.
Cô tắt đèn, nằm ở trên giường, lật qua lật lại, lăn lộn khó ngủ.
Cửa ra vào lại lần nữa truyền đến một hồi tiếng sột soạt. Mạch Sanh Tiêu kéo căng dây thần kinh, cô bây giờ đã có kinh nghiệm, liền co người lại, di chuyển rất nhanh đến phía công tắc đèn bật lên," Ai......"
Lời nói vừa mới đến bên miệng, cô vội vàng nuốt trở về.
Mạch Sanh Tiêu vốn cho là Dạ Thần.
Cô miệng há rộng, bộ dáng có chút ngốc, nước mắt cơ hồ đồng thời dũng mãnh tiến ra," Tôn?"
Người đàn ông thân ảnh cao lớn đi đến trước giường, Sanh Tiêu xốc chăn mỏng sang đứng dậy, hai tay mảnh mai vòng qua cổ của hắn, dùng sức ôm lấy," Làm em sợ muốn chết,anh làm thế nào lại có thể trốn ra được?"
Duật Tôn vuốt tay lên phía sau đầu Sanh Tiêu hắn tiếng nói khàn khàn," Tóc vẫn còn ẩm ướt, tại sao không sấy khô đi?"
Mạch Sanh Tiêu vung nắm tay tại sau lưng của hắn đấm nhẹ," Em giờ còn có tâm trạng nào để ý đến chuyện đó nữa?"
" A," Duật Tôn cười yếu ớt, ngữ điệu mập mờ truyền vào tai Mạch Sanh Tiêu," Là nhớ anh sao?"
Da mặt thực dày.
Sanh Tiêu cái cằm nhẹ gối lên bờ vai Duật Tôn, thật tốt. Chỉ cần có thể ôm hắn, trong nội tâm loại sợ hãi nào cũng không còn," Tôn, anh đi nhanh đi, nơi này không an toàn."
" Không có việc gì, nơi này anh so với Dạ Thần cũng gọi là quen thuộc, anh dù có nhắm mắt lại,cũng đều có thể biết rõ ràng từng gian phòng ở đâu, bên trong đều cất giấu cái gì." Qua nhiều năm như vậy, căn cứ vẫn là như thế, không có gì thay đổi.
" Không được, em sợ!" Vạn nhất có người đột nhiên đến......
" Sợ cái gì?" Duật Tôn bàn tay vuốt tóc Mạch Sanh Tiêu, ánh mắt nhìn về chiếc giường nhỏ phía bên cạnh, hắn buông tay ra, vài bước tiến đến trước giường.
" Bân Bân......"
Mạch Sanh Tiêu lần lượt đến bên cạnh hắn," Tôn, Lôi Lạc chết rồi."
" Anh biết rõ." Duật Tôn cũng không ngẩng đầu lên, chỉ chằm chằm nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Bân Bân đang ngủ say, Lôi Lạc không ngày nào là không tìm hắn gây chuyện, hắn nếu không chết, Duật Tôn nói không chừng còn đi không thể ra khỏi cái lồng sắt kia," Anh nghe bọn họ nói, là chính tay Dạ Thần giết chết?"
" Ừ." Mạch Sanh Tiêu nhẹ gật đầu, không biết nói như thế nào.
Duật Tôn kéo tay Sanh Tiêu đến ngồi xuống mép giường," Sanh Tiêu, em hãy nghe anh nói, anh không thể ra ngoài quá lâu, anh sẽ nghĩ biện pháp liên lạc với người ở phía ngoài, nếu như thành công, tất sẽ có chuyện xảy ra, em nghe cho kĩ......" Duật Tôn hai tay nắm chặt bả vai Mạch Sanh Tiêu," Tại lầu ba, lên bậc thang quẹo phải, căn phòng thứ hai, đó là mật thất của căn cứ, ngoại trừ Dạ Thần ra ai cũng không thể vào, anh vừa mới đi xem qua, bên trong có đặt lọ tro cốt của cha mẹ hắn , 12 giờ đêm mai em hãy nghĩ cách mang theo Bân Bân đi đến gian phòng kia, đến lúc đó, bọn họ cho dù muốn tìm người, đảm bảo cũng rất khó tìm đến nơi đó."
" Vậy phải làm như thế nào mới có thể đi vào bên trong?"
Duật Tôn móc ra một cái chìa khóa nhỏ đưa đến tay Mạch Sanh Tiêu," Nhớ kĩ, ngàn vạn lần không được làm mất ."
" Anh lấy ở đâu ra?"
" Khi trước,lúc anh còn ở căn cứ đã lấy trộm được cái chìa khóa, sau đó cất giấu ở phòng của mình, anh đã thử rồi, đích thị là căn phòng đấy." Mặc dù gian phòng kia giờ có người khác ở, nhưng cái chìa khóa vẫn có thể tìm được.
" Vào bên trong rồi nhớ khóa chặt cửa lại, nhớ ở yên trong đó?" Xem ra, Dạ Thần quả nhiên là trân trọng tình xưa nghĩa cũ, đặc biệt đối với cha mẹ mình.
" Nhớ." Duật Tôn ôm lấy Sanh Tiêu," Cẩn thận một chút."
" Em sẽ." Mạch Sanh Tiêu túm chặt cái chìa khóa trong tay,đến mức bánh răng ấn sâu vào tay cô hiện lên đỏ bừng, quanh thân không khí đều trở nên mỏng manh đến hít thở không thông.
" Có điều......" Sanh Tiêu lùi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng lo lắng," Nơi này khả năng khắp nơi đều là máy quay theo dõi, đến lúc đó nếu ôm Bân Bân trốn đi, vạn nhất bị người ta phát hiện thì phải làm sao?"
" Đừng sợ," Duật Tôn từ trong túi quần lấy ra một cái gì đó," Anh tin Tước hiện mang theo người khẳng định đã canh giữ cách căn cứ không xa."
" Đây là cái gì?" Mặc dù là Mạch Sanh Tiêu tự tay kín đáo lấy từ tay hắn, nhưng về phần có gì tác dụng, Sanh Tiêu cũng không rõ.
" Đây là một dụng cụ nhỏ theo dõi định vị," Duật Tôn mở ra bàn tay, Mạch Sanh Tiêu đưa lên trước mắt,trông không khác gì chiếc cặp tóc bình thường, có thể nắm ở trong tay," Cái này dùng để liên lạc với bên ngoài, một khi đầu cảm ứng nóng lên, trên máy tính sẽ hiện vị trí rõ ràng ta đang ở đâu, hơn nữa cái này còn có tác dụng, có thể xâm nhập vào hệ thống máy quay theo dõi , chỉ một động tác có thể vô hiệu hóa toàn bộ máy quay."
Duật Tôn từ tay Mạch Sanh Tiêu cầm lấy vật kia," Cái này với anh mà nói là chiếc chìa khóa vạn năng."
" Lúc trước Nam Dạ Tước cho anh , anh còn nghĩ, cái vật này có thể làm được gì?"
" Cái này nếu so sánh ra thì cho anh một khẩu súng còn hữu dụ