XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta

Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta

Tác giả: Cố Thất Hề

Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015

Lượt xem: 134994

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/994 lượt.

ong, đành ngượng nghịu cười, nếu anh nói, làm sao giấu được giọng đàn ông khàn khàn, cho nên cố không mở miệng là tốt nhất.
"Ngôn Ngôn, cháu bao tuổi?" Bà Đường vui vẻ hỏi.
Đường Mật Điềm vừa định mở miệng, thì bị mẹ lườm, đành im, giơ tay chọc vào người Ôn Kỷ Ngôn, "Cậu trả lời mẹ tôi đi, cậu bao tuổi?"
"Cháu 26... 27... 28" Ôn Kỷ Ngôn quan sát sắc mặt Đường Mật Điềm, rụt rè lên tiếng.
Bà Đường hơi cau mày, chăm chú nhìn Ôn Kỷ Ngôn "Con gái, rốt cuộc con bao nhiêu tuổi? Sao lại 26, 27, 28, tuổi mình cũng không biết sao?"
Ôn Kỷ Ngôn liếc nhanh thái độ của Đường Mật Điềm, cuối cùng nở nụ cười thật tươi với bà Đường: "Dạ, tuổi của con không chính xác lắm, tính tuổi âm thì 28, tuổi dương là 27, nhưng bố mẹ con luôn nói con 26, cho nên con cũng không rõ rốt cuộc con bao nhiêu tuổi." Ôn Kỷ Ngôn nói một lèo.
"Ồ, ra là vậy!" Bà Đường nhìn kỹ Ôn Kỷ Ngôn lần nữa rồi gật đầu: "Thế con có bạn trai chưa?"
"Khục... khục... khục..." Đường Mật Điềm sặc nước bọt, hỏi một người đàn ông có bạn trai chưa? Chuyện siêu hài!
Ôn Kỷ Ngôn đơ người vì câu hỏi, vội lắc đầu, "Chưa, chưa có ạ!"
"Tuổi con cũng không nhỏ nữa, sao chưa có bạn trai?" Bà Đường hỏi, giọng cơ hồ tiêng tiếc. Ôn Kỷ Ngôn bị hỏi khó, bẽn lẽn trả lời: "Dạ, chuyện đó phải trông vào duyên phận!"
"Đúng đấy!" Đường Mật Điềm gật đầu tán thưởng.
"Bọn trẻ các con, đều viện cớ đó, không chịu đi giao lưu, nhưng đâu có biết những người làm cha mẹ chúng ta sốt ruột thế nào!" Rồi bà nhân cơ lại giáo huấn một tràng: "Các cô cậu là con nhưng không hiểu cho lòng cha mẹ. Cha mẹ vất vả nuôi con khôn lớn, ước nguyện lớn nhất là mong con thành công, sớm lập gia đình hưởng hạnh phúc bình thường, nhưng các cô cậu lớn rồi lại không muốn lập gia đình, nói trắng ra là không muốn kết hôn, sinh con, thâm tâm kỳ thực là sợ trách nhiệm."
"Cô à, cái đó không muốn kết hôn cũng không phải là sợ trách nhiệm đâu!"
Ôn Kỷ Ngôn không kìm được xen lời: "Vấn đề này, cô nói xem, muốn lập gia đình, có cuộc sống hạnh phúc cả đời, mà cả cuộc đời thì rất dài, cho nên phải tìm một người mình thích, hiểu mình?"
Đường Mật Điềm vội phụ họa, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Phải đấy, phải đấy! Mẹ à, nếu kết hôn, đương nhiên phải tìm người mình thích!"
"Người mình thích?" Bà Đường hơi bực: "Thời của chúng tôi, làm gì được tự do yêu đương, tìm người mình thích? Tất cả đều theo cha mẹ, lời bà mối, chỉ gặp mặt một lần rồi cưới, lớn tuổi một chút, thậm chí còn không gặp mặt, đã cưới luôn, sống cả đời như thế!" Bà Đường hắng giọng, lườm con gái: "Các cô cậu bây giờ suốt ngày hô hào đi tìm tình yêu đích thực, tình yêu nồng nàn, cuối cùng thì sao, tỉ lệ li hôn ngày càng cao, tỉ lệ ngoại tình ngày càng nhiều, bao nhiêu đôi lấy nhau vì tình yêu không qua được được ba năm, bảy năm đã li hôn?"
"Cô à, những chuyện cô nói chỉ là thiểu số." Ôn Kỷ Ngôn cười, nhận xét.
"Bất luận thiểu số hay không, tôi chỉ nói sự thật, đó là tìm một người đàn ông đáng tin cậy để lập gia đình, tốt hơn nhiều lang thang một mình như con mèo hoang!" Bà Đường nói xong nhìn con gái: "Xấu tốt gì mùa đông cũng có người sưởi ấm giường, việc nhà cũng có người đàn ông gánh vác, vẫn hơn việc gì cũng một mình nai lưng ra làm!"
Ôn Kỷ Ngôn há miệng định phản bác vài câu, Đường Mật Điềm đã túm cánh tay anh, khẽ lắc đầu, ý bảo đừng nói, sau đó cười tươi với mẹ: "Được rồi, được rồi, mẹ nói rất đúng!" Nếu tranh luận tiếp sẽ rơi vào cuộc khẩu chiến gay go, mẹ vốn nóng nảy, không nên chọc tức bà!
"Vâng, vâng, cô nói đúng!" Ôn Kỷ Ngôn lập tức té nước theo, giơ ngón tay cái về phía bà Đường nói nịnh: "Được nghe cô dạy, đầu óc con sáng ra rất nhiều!"
"Các con đã nhận ra quan điểm của mình sai rồi chứ?" Bà Đường nhìn "hai đứa trẻ" lúc này đang nhìn nhau, sau đó gật gù cười mãn nguyện, rồi chốt một câu: "Hai đứa đã biết sai vậy thì sửa soạn đi, lát nữa, mẹ dẫn đi gặp một người bạn!".
"Ặc... ặc... ặc" Đường Mật Điềm bị sặc nước bọt lần nữa: "Mẹ đưa con đi xem mặt dẫn theo Ôn Ngôn Ngôn làm gì?" Mang hai khuê nữ đi xem mặt ư? Lẽ nào "mua một tặng một"? Nhưng Ôn Kỷ Ngôn là giả khuê nữ! Rắc rối quá, làm thế nào đây!
"Mẹ thấy, hai đứa đi cùng là rất tốt, cùng làm nền cho nhau!" Thâm tâm bà Đường có chút toan tính, Ôn Kỷ Ngôn đẹp thì có đẹp nhưng cứ hơi quai quái thế nào, hơn nữa, người lại quá cao khiến nhiều đàn ông khó với. So với cô ta, Đường Mật Điềm rất tầm thước, lại ngoan hiền, đáng yêu, có thể sẽ khiến anh chàng kia thích hơn, khả năng thành công cũng cao hơn... Kỳ thực, nói trắng ra, bà muốn Ôn Kỷ Ngôn làm nền cho Đường Mật Điềm, rốt cuộc đàn ông đi xem mặt, đa phần muốn cưới vợ hiền thục, mấy người thích mang về "một bình hoa" trang trí, so sánh ra, ưu điểm của Đường Mật Điềm vẫn nổi bật.
Ôn Kỷ Ngôn trố mắt, nhưng không thấy Đường Mật Điềm có phản ứng gì, ở trên địa bàn của cô, anh không có quyền phát ngôn, phải phục tùng sắp đặt của cô. Đương nhiên, anh chưa bao giờ tham dự những cuộc xem mặt, đang rất tò mò, cũng muốn thử xem có gì hay ho.
Khi bà Đường dẫn hai "cô gái" đến khách sạn đã hẹn, bà