XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Động Cơ Tàn Khốc

Động Cơ Tàn Khốc

Tác giả: Mâu Quyên

Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015

Lượt xem: 134409

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/409 lượt.

vẻ mặt Châu Tiểu Sơn lộ rõ sự đau đớn.
“Anh đã vô tình nhìn thấy thế giới của em, em có những ngày tháng thật an lành, em sống một cuộc sống thoải mái lại vẻ vang, em tụ tập với bạn bè, xem những bộ phim tình cảm lãng mạn Mỹ. Đã thế vì sao em không thể ghé thăm thế giới của anh? Em thấy nơi này thật ghê tởm đúng không? Không phải vậy, nơi này, Đốc Mạch, thành Tra Tài, thành Tây, vùng đất ngoài kia, quốc gia của anh, anh thấy rất tuyệt, đương nhiên là anh thấy vậy. Nếu anh không làm công việc hiện giờ, không phải nghĩ trăm phương nghìn kế trộm đồ, lấy hàng bán hàng thì có lẽ anh sẽ thành một tên bồi bàn ngồi bên bàn quay, đĩ đực ngồi trong kính hoặc là một trong những vị khách ném phỉnh lên sàn nhảy ở nơi này. Vì sao em lại ghét, Giai Ninh? Em không thích, em không thấy thì em sẽ ghê tởm chốn này ư? Đừng như vậy, chúng ta đều sống, đều phải làm việc. Chỉ có con đường khác nhau mà thôi.”
Cô không phản bác được, nhưng không thể kiềm nổi cơn run rẩy.
Anh gạt lọn tóc lòa xòa trước trán cô, muốn ôm cô vào lòng: “Làm em sợ rồi phải không? Anh xin lỗi. Giờ chúng ta về khách sạn nhé? Ngủ một giấc, ngày mai chúng ta sẽ đi xem ảo thuật.”
Bỗng nhiên Giai Ninh túm lấy áo Tiểu Sơn, nhìn chằm chằm vào mắt anh: “Tiểu Sơn, nói cho tôi biết, tôi muốn cậu nói lại cho tôi nghe một lần thôi, cậu thật sự không dính líu gì đến nơi này.”
Anh nắm lấy tay cô, đáp với giọng chắc nịch: “Anh không dính líu gì đến nơi này. Ông chủ của nơi này giờ là…” Anh nghĩ một lát, “Một người bạn cũ.”
Đúng lúc đó, trước camera trên tầng cao nhất của sòng bạc, dường như một người khác cũng đã nhìn thấy đối thủ thời trẻ của mình. Hình bóng mơ hồ của anh gợi dậy trong gã ký ức mờ ảo về những tháng ngày giành giật, tranh cướp và cả cô gái dù bản thân gã đã dùng bao nhiêu thủ đoạn cũng không thể chiếm được trái tim. Gã dán mắt vào bóng lưng của Châu Tiểu Sơn trên màn hình, cau mày, nheo mắt lại, rồi lại cảm thấy có thể không phải, đã lâu lắm rồi, ký ức cũng phai mờ như bóng trúc dưới trăng, khó tìm thấy dấu vết. Nhưng lúc này gã bất chấp tất cả những điều đó, tiêm thứ thuốc tuyệt vời vào tĩnh mạch, tất cả ký ức nhòa dần đi, biến mất, không thể khơi lại nỗi đau được nữa. Gã tê dại nằm trên chiếc ế của mình, khóe miệng còn nở một nụ cười mỉm đắc ý về phía hư vô: “Chẳng phải tao vẫn lấy được cô ấy đấy thôi? Mày chỉ là một gã tôi tớ, mày không xứng.”






Chai rượu sâm banh gói trong giấy thiếc xám, vùi một nửa trong đống đá hình vuông, hơi lạnh tạo thành những hạt nước và phủ một lớp sương mờ trên bề mặt chai xanh thẫm. Cạnh thùng đá là phô mai, những quả dâu tươi được xếp thành hình quả núi. Bồi bàn nâng chiếc khay lên cao, bước chân như bay nhưng vô cùng vững vàng đi qua nhà hàng, đại sảnh khách sạn, vào thang máy lên tầng hai mươi sáu, cho đến khi tới trước cánh cửa đó quả dâu tây trên chóp vẫn không hề lung lay.
Người đó nhấn chuông cửa.
Một lúc sau, người mở cửa là một cô gái xa lạ mặc bộ lễ phục màu đen, môi đỏ thắm.
Bồi bàn không nói gì, khẽ lùi về sau, quét mắt một lần để chắc chắn rằng không nhầm phòng.
Người đó nói bằng tiếng bản địa.
Anh không níu kéo, chỉ nhìn cô bỏ đi, đóng cửa lại
Tiểu Sơn hít hà mùi hương trên ngón tay mình, là mùi hương của cô.
Anh nhìn chai sâm banh trước mặt.
Công việc của Châu Tiểu Sơn thường là thế này.
Có khi vô cùng đơn giản, đi gặp người nào dó, nhận hàng, trả tiền rồi sau đó lại chuyển hàng về, bí mật và an toàn. Bắt đầu từ khi mười bốn tuổi Tiểu Sơn đã làm những vụ giao dịch đơn giản nhất. Thường thì khó khăn nằm ở con đường vận chuyển, bởi vì hàng hóa trong tay anh đều là vật báu bị mất trộm, bị truy nã treo giải thưởng, muốn vận chuyển về không hề đơn giản chút nào. Con đường Tiểu Sơn chọn còn khó khăn và nguy hiểm hơn bất kì ai.
Có cái lại phức tạp hơn một chút, tốn nhiều công sức hơn, phải ẩn náu vạch kế hoạch vận chuyển, vì mục tiêu của những vụ giao dịch này thường là vật báu hiếm có, tướng quân sẽ lấy thứ đó để trao đổi vũ khí đạn dược mình cần với những nhn vật quyền lực khác.
Ví dụ như cách chế tạo vật liệu A của Cừu Giai Ninh.
Người mua không lấy được qua cách thức thông thường nên đành phải giao dịch với tướng quân Tra Tài, thù lao là một lượng lớn vũ khí, Tiểu Sơn nhận lệnh lẻn vào Đại học Bắc Hoa, tiếp cận mục tiêu, đợi vật liệu được xét duyệt, đến khi đã chắc chắn nó có hiệu quả thực tế. Vốn dĩ phải lấy trộm phương thức chế tạo về cho tướng quân, nhưng trong quá trình thực thi, nhiệm vụ nào cũng có thể xảy ra vài biến cố không ngờ đến, ví dụ như viện sĩ Vương Chí Lý đột nhiên đổ bệnh, ví dụ cuộc gặp gỡ giữa anh và Cừu Giai Ninh, ở mỗi khúc ngoặt anh đều phải đưa ra lựa chọn và ứng đối. Cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi cuốn cả một người không liên quan như Tần Bân vào vòng xoáy này, phải lấy anh ta để uy hiếp người khác. Với anh mà nói, đây không phải là một nhiệm vụ tốt, không thể so sánh được với lần trộm sư tử hổ suôn sẻ ở Pháp trước kia.
Còn có vài lần mục tiêu của