Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Dựa Vào Hơi Ấm Của Em

Dựa Vào Hơi Ấm Của Em

Tác giả: Cúc Tử

Ngày cập nhật: 04:03 22/12/2015

Lượt xem: 1341364

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1364 lượt.

lại nói xấu người ta”.
Đại Đổng liếc nhìn anh một cái, nghiêm nghị nói: “Lạc Lạc là con người thật thà”.
Diệp Minh Lỗi chau mày tỏ ra không hiểu, cần lời giải thích.
“Cô ấy nói hai người không có quan hệ gì, tôi tin tưởng cô ấy.” Vì thế không thể coi cậu là kẻ nói xấu được, nếu như có ai đó biết người ta sắp lấy chồng, xem có còn bình tĩnh nổi hay không, điều đó mới thực sự đáng để nghi ngờ.
Diệp Minh Lỗi mặt tối sầm lại.
Vẻ mặt Đại Đổng thành khẩn, “Tôi rất cảm kích sự giúp đỡ của anh. Tôi đã xin ý kiến giáo viên hướng dẫn rồi, bản quyền động cơ mà anh muốn đó sẽ nhượng lại cho anh theo điều kiện anh đưa ra”.
Khi thỏa thuận, Diệp Minh Lỗi mặt mày cau có đầy nếp nhăn. Giống như Đại Đổng, nếu không có sự giúp đỡ của Diệp Minh Lỗi thì khó có thể quay vòng vốn trong thời gian ngắn, không có sự nhượng bộ của Đại Đổng thì tập đoàn Diệp thị - nhà đầu tư mới trong ngành ô tô cũng không thể mua được bản quyền với giá thấp như vậy. Lại kể đến sự hợp tác trong việc di dời xưởng gang thép, tập đoàn Diệp thị không những tạo điều kiện, mà còn làm sống lại mảnh đất vốn sống dở chết dở đó.
Mảnh đất kia vốn định xin phép làm khu nghỉ mát, nhưng cùng với việc tu sửa đường sắt và di dời các xưởng công nghiệp nặng ở khu vực xung quanh, nơi đây vốn non xanh nước biếc lại trở nên ồn ào và lộn xộn, cộng thêm kết quả điều tra thị trường không đầy đủ, việc xây dựng khu nghỉ dưỡng không mang lại nhiều lợi nhuận như dự tính. Là một thương nhân nhạy bén, Diệp Minh Lỗi chưa từng làm việc thiện trên thương trường, anh làm như vậy cũng là vì tăng thêm lợi nhuận cho tập đoàn Diệp thị, còn về việc bán cho Đại Đổng món nợ ân tình, đã tiện càng thêm tiện.
Hành động này của Đại Đổng lại không đúng, cho dù xét từ lợi nhuận kinh tế hay mở rộng bản quyền, bán cho Diệp Minh Lỗi với mức giá đó không phải là hành động sáng suốt. Cậu làm như vậy là bán đi ân tình, không, có lẽ là trả lại ân tình.
Nhưng cho dù nắm rõ tình hình hiện tại, Diệp Minh Lỗi cũng không thể từ chối điều kiện này. Bởi vì đó là nhu cầu của một người làm kinh doanh như anh và cũng là nhu cầu của tập đoàn Diệp thị. Tương tự, nếu đổi là anh trong tình hình của xưởng thép trước đây, sau khi đánh giá lợi ích, quyết định của anh và tập đoàn Diệp thị đưa ra chắc chắn sẽ không thể là bán tài sản cá nhân để bù lấp cho nhà xưởng cũ đang dở sống dở chết, sắp phá sản thanh lý.
Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa người làm kinh doanh và một học giả, cũng là sự khác biệt giữa Diệp Minh Lỗi và Đại Đổng.
Lúc ban đầu, anh không nhịn được muốn giúp đỡ cậu, điều này xuất phát từ sự ngưỡng mộ và khâm phục. Ngưỡng mộ cậu dám làm những việc anh tuyệt đối sẽ không làm, khâm phục cậu bất chấp sự ngốc nghếch có thể đến mức độ này.
Không còn hy vọng gì, Diệp Minh Lỗi lặng lẽ liếc nhìn Đại Đổng, “Tôi rất tò mò, nếu giữa Chu Lạc và cái gọi là lương tâm, trách nhiệm của cậu có mâu thuẫn, cậu sẽ chọn như thế nào?”.
Lần này Đại Đổng không trả lời ngay, mà thận trọng suy nghĩ một lát mới chậm rãi nói: “Tôi nghĩ sẽ không xảy ra tình huống như anh vừa nói, bởi vì Chu Lạc, cô ấy sẽ không để mình vào tình huống đó”. Nói đến đây, khuôn mặt Đại Đổng từ từ nở nụ cười. Chu Lạc của cậu, một Chu Lạc nghiêm túc mà hoạt bát, nhiệt tình mà lý trí, mạnh dạn mà e thẹn, lương thiện mà can đảm, thông minh mà thận trọng, phóng khoáng mà nghiêm túc, một Chu Lạc có nhiều ưu điểm như vậy làm sao có thể để mình rơi vào bước đường khiến người khác phải chọn?
“Tôi nói là nếu như?” Diệp Minh Lỗi kiên trì hỏi lại, ngay lúc đó cũng có chút ngại ngùng, anh cảm thấy mình hỏi như vậy thật ngốc nghếch, rất hèn hạ, giống như một người phụ nữ cứ nhất quyết hỏi bằng được chồng nếu sau này mình già đi chồng có còn yêu mình nữa không. Khi trong đầu vừa xuất hiện sự so sánh này, anh lập tức nổi da gà, vì có kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn trên thương trường nên anh vẫn có thể giữ được vẻ điềm nhiên và ánh mắt kiên định.
May thay Đại Đổng dường như không hiểu điều này, cậu suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói tiếp: “Tôi không biết, có lẽ vấn đề cụ thể cần phân tích cụ thể”. Những việc chưa từng xảy ra ai có thể biết trước đây?
Diệp Minh Lỗi lại thất vọng lần nữa, biết rằng Đại Đổng không hề nói dối, sự việc còn chưa xảy ra, chỉ dựa vào tưởng tượng Đại Đổng có lẽ không thể đưa ra lựa chọn. Nhưng anh vẫn cảm thấy khó chịu, quỷ tha ma bắt cái tinh thần trách nhiệm và đạo nghĩa của Đại Đổng, nếu là anh, anh có thể chọn người phụ nữ mình yêu mà không chút do dự.
Diệp Minh Lỗi hồi lâu sau lại nói với giọng tức giận, “Chẳng phải cậu cậy là cô ấy yêu cậu!”. Câu nói này dường như được thốt ra từng từ từng từ một, với vẻ vô cùng không cam tâm, nhưng lại không thể không thừa nhận, nói xong lại thấy hối hận…
May thay Đại Đổng cũng không cảm thấy gì, chỉ nhanh chóng gật đầu, kèm theo nụ cười méo xệch, “Đúng, tôi còn bội thu tình cảm cô ấy dành cho mình, song cũng may là vẫn còn có cơ hội, tôi sẽ từ từ bù đắp, cố gắng nhiều ơn nữa cho đến khi tài khoản thật dư dả, tiêu không hết tiền”.
Trước khi máy bay hạ cánh,