Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gặp Anh Trong Ngàn Vạn Người

Gặp Anh Trong Ngàn Vạn Người

Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn

Ngày cập nhật: 04:43 22/12/2015

Lượt xem: 1342527

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/2527 lượt.

miệng Vương Hải Đằng, ông nội đã về hưu đang dưỡng bệnh tại Hải Nam của Chương Minh Viễn đột ngột lên cơn nhồi máu cơ tim, cả nhà họ nhận được tin liền tức tốc phân công nhau chạy đến Hải Nam nhanh nhất có thể.
Tay Bạch Lộ khẽ run rẩy, thực ra cô có thể đoán được đại khái vài lý do Thượng Vân không thích mình, tỉ như gia cảnh không tốt lắm, xuất thân không được cao. Với đôi giáo sư tự cho mình là phần tử trí thức cao cấp, kỳ thực bản chất bên trong chẳng khác biệt mấy so với hai người thím là dân thường quê mùa của cô. Chằng qua là biết nhiều hơn vài chữ, khoác thêm một tấm áo giáo sư cao quý.
Có những giây phút, Bạch Lộ thực sự muốn phẩy tay bỏ đi, không muốn chịu bực bội thêm nữa. Nhưng suy nghĩ lại, nhớ tới Dương Quang trái tim cô liền mềm nhũn. Mặc cho mẹ anh tức giận hay ghét bỏ ra sao, tình cảm anh dành cho cô là nồng nhiệt thực sự. Cô không thể cũng không muốn rời xa anh.
Ban đêm, Thượng Vân và Dương Quang có lẽ cũng nói chuyện gì đó. Sáng sớm hôm sau, tinh thần Dương Quang rõ ràng có phần mất tập trung, hốc mắt hơi sẫm lại, có thể nhận thấy đêm qua ngủ không được ngon giấc. Bạch Lộ cũng mang theo hai vành mắt đen thui. Hai người nhìn nhau một cái, ánh mắt đều có vẻ nặng nề phức tạp.
Phần tiếp theo của chuyến du lịch không còn như cũ, chỉ đi đứng qua loa theo kiểu cỡi ngựa xem hoa. Sau khi lái xe về đến Bắc Kinh, Dương Quang đưa Ninh Manh về nhà trước, rồi đưa mẹ anh về nhà, cuối cùng là đưa Bạch Lộ. Trước khi Thượng Vân xuống xe còn dặn anh: Về nhà sớm nhé.
Bạch Lộ chờ Dương Quang nói chuyện với mình, cô nghĩ anh nhất định có chuyện muốn nói với cô. Quả nhiên, bóng dáng Thượng Vân vừa đi khuất, Dương Quang liền quay đầu nhìn cô: “Bạch Lộ, bọn mình kết hôn đi.”
Một câu nói như sét đánh khiến cô sững sờ mất hồi lâu: “Hả!?”
Anh lặp lại lần nữa, mang theo thái độ gọn gàng dứt khoát kiểu dao sắc chặt đay rối: “Bọn mình kết hôn đi. Ngày mai đi lĩnh giấy đăng ký, đem gạo nấu thành cơm để mẹ anh không nói gì được nữa.”
“Mẹ anh nói gì với anh?”
“Anh không muốn nhắc lại, em luôn nói mẹ anh không thích em mà anh vẫn không nhận ra, bây giờ mới biết là em đúng. Mẹ… mẹ đúng là không thích em, nhưng mà anh thích em, yêu ai cưới ai làm vợ là chuyện của anh, anh thích là đủ rồi. Vì thế, mình kết hôn đi Bạch Lộ. Anh biết cầu hôn thế này hơi bị đơn giản, không hoa tươi, không nhẫn kim cương, sau này sẽ bổ sung cho em. Em đồng ý lấy anh không?”
Khóe môi Bạch Lộ chợt cong lên, cong đến độ hiện lên hai lúm đồng tiền nho nhỏ, nhưng trong mắt lại rơi xuống hai giọt lệ thật to. Lời cầu hôn của Dương Quang, mặc dù không có hoa hồng, cũng chẳng có nhẫn kim cương, nhưng cô gật đầu trong nụ cười pha lẫn nước mắt: “Tất nhiên, em đồng ý.”
Ban đầu những tưởng đi chơi Thiên Tân sẽ vui lắm, quá trình sau đó lại cực kỳ buồn chán, cuối cùng tình hình xoay chuyển, lời cầu hôn của Dương Quang như rượu mạnh trực tiếp kích thích trái tim Bạch Lộ, khiến toàn thân cô đều đắm chìm trong vui sướng lẫn ngọt ngào.
Có điều tâm trạng vui vẻ này chỉ kéo dài đến khi cô bước đến cửa phòng trọ nhỏ của mình. Bởi vì khi cô lấy chía khóa ra chuẩn bị mở cửa, bất ngờ phát hiện khóa cửa đã bị cạy phá, kinh ngạc đẩy cửa nhìn vào, trong phòng là một mảnh hỗn loạn, rõ ràng có kẻ trộm đã đột nhập vào phòng khoắng sạch đồ.
Báo chí thường xuyên nói, nghỉ lễ thường là thời gian tốt nhất để trộm vào nhà ăn cắp đồ. Bạch Lộ không thể nào ngờ, chính mình cũng sẽ khinh suất trúng phải chiêu này. Đứng ngoài cửa nhìn cả căn phòng loạn thất bất tao mà kinh sợ đến trợn mắt cứng họng. Rốt cuộc là đàn ông vẫn trấn tĩnh hơn, Dương Quang đưa cô lên lầu vừa nhìn thấy tình cảnh này lập tức lấy di động gọi 110 báo cảnh sát.
Sau khi cảnh sát chạy tới, chỉ xem xét qua loa rồi ghi chép cho có lệ, xong bảo Bạch Lộ kê khai danh sách những thứ bị mất. Thoạt đầu khi kiểm kê qua tổn thất của mình, cô vẫn còn khá bình tĩnh, bởi cô chẳng có nhiều tiền của gì cho cam. Trong căn phòng nhỏ có kèm nhà vệ sinh này, chiếc máy laptop được coi như là thứ đáng giá nhất của cô đã bị tên trộm tiện tay cuỗm đi mất rồi. Ngoài ra một ít tiền lẻ cùng một chiếc di động cũ cũng không thấy. Nhưng khi đang viết viết cô sực nhớ ra một chuyện, đột ngột cả kinh, quăng giấy bút qua một bên vội nhào về phía ngăn kéo tủ đầu giường lục lọi. Thực ra cũng chẳng cần lục làm gì, ngăn kéo đó khi cô vừa bước vào phòng thì nó đã trong tình trạng bị kéo ra một nửa. Toàn bộ nội dung trong ngăn kéo đều bị phơi bày ra ngoài, ngoại trừ một vài thứ đồ chơi linh tinh ra, không hề nhìn thấy chiếc hộp gấm đỏ từng chứa chiếc kim cương kia nữa.
Dương Quang chú ý thấy thần sắc hoảng loạn của cô, bước qua hỏi thăm: “Sao thế, mất cái gì quý giá à?”
Bạch Lộ muốn nói lại thôi, rốt cuộc chỉ có thể giấu đi nỗi khổ khó nói mà lắc đầu: “Không… không có gì.”
Cảnh sát đến làm nhiệm vụ đều đã ra về, nói hễ có tin tức gì sẽ lập tức liên hệ với người bị mất cắp. Nhưng Bạch Lộ hiểu khả năng đó thật xa vời, số vụ án đột nhập ăn cắp nhỏ kiểu này không phá ra còn lớn hơn nhiều số vụ được phá. Nếu