Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giấc Mộng Sói Vương

Giấc Mộng Sói Vương

Tác giả: Thẩm Thạch Khê

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 134853

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/853 lượt.

nhàng rơi trên tuyết. Tử Lam vội vàng phi tới, tỉ mẩn quan sát từ đầu tới đuôi Lam Hồn Nhi suốt một lượt. Bảo bối của nó vẫn khỏe mạnh, không hề bị sứt mẻ chỗ nào. Tử Lam lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lam Hồn Nhi thật xứng là “siêu sói” mà Tử Lam khổ công bồi dưỡng. Nó duỗi thẳng bốn chân, bấm chặt móng vuốt lên vách cây xù xì, từ từ tiến vào trong hốc. Nhờ vào một tia sáng le lói hắt vào trong hốc cây, nó nhìn thấy một con gấu béo núc ních đang ngoẹo đầu ngủ ngon lành phía cuối hốc. Giấc ngủ đông của loài gấu không giống như giấc ngủ bình thường. Chúng thường ngủ rất sâu, dù có một quả pháo treo ngay trước mặt cũng không thể đánh thức chúng dậy. Lam Hồn Nhi quan sát địa hình rồi nhủ thầm, lúc này, nếu cứ liều lĩnh nhảy lên người con gấu mà cắn, e rằng khó mà an toàn ra khỏi hốc cây. Hốc cây rất hẹp, nó không thể thi triển tài nghệ phi thân của loài sói được, chỉ có thể từ từ tiến lên mà thôi. Loài gấu tuy ngốc thật đấy, nhưng kỹ xảo và tốc độ leo trèo của nó chẳng thua kém loài sói là bao. Nếu con gấu thức dậy vì bị đòn đau tất nó sẽ giang thẳng tay tát mạnh vào vị khách không mời dám cả gan tới nơi trú thân an lành của nó quấy nhiễu.
Lam Hồn Nhi nheo mắt, đầu óc nó bỗng như sáng láng hơn. Nó rón rén bò lên vai con gấu, khẽ khàng đặt hai chân sau vào hai cánh tay đang khoanh tròn trước ngực của con gấu, rồi nhắm trúng cái mũi tròn tròn đẫy thịt đang hếch lên trời của con gấu mà cắn phập một cái. Sau đó, nó vẫn giữ nguyên tư thế. Con gấu đau quá, bật dậy, rống lên một tiếng ghê sợ. Và như một phản xạ tự nhiên, nó vừa bừng mắt vừa duỗi thẳng hai cánh tay đang khoanh tròn trước ngực, một tay bịt mũi, một tay đẩy thẳng ra ngoài. Vào khoảnh khắc con gấu còn đang mắt nhắm mắt mở, vươn thẳng hai vai, Lam Hồn Nhi nhanh chóng bật cao hai chân trước, khuỵu hai chân sau, đạp mạnh xuống đất một cái, mượn lực vươn vai của con gấu, “bâng” một tiếng và lao vút ra khỏi hốc cây.
Rất gọn gàng, rất mau lẹ và tuyệt đẹp! Bầy sói đang vây quanh dưới gốc cây xoan cổ thụ náo nức reo hò. Ngay cả Sói Vương Lạc Giáp cũng phải dành cho Lam Hồn Nhi một cái nhìn kính nể.
Trước đây, bầy sói từng đánh thức gấu ngủ đông trong hốc cây. Những con sói dũng cảm vào động thám thính không chết thì cũng mang tật. Thật không ngờ, Lam Hồn Nhi tuổi còn nhỏ mà đã có được kỳ tích tuyệt diệu như thế. Lòng Tử Lam hạnh phúc hơn cả khi được uống những giọt mật.
Con gấu ngu ngốc bò ra khỏi hốc cây, mặt mày bê bết máu, mắt đầy dử vàng khè như mủ. Nó lấy tay trái bịt mũi. Mắt giờ đã tỉnh hẳn. Nó tức tối gào thét. Con gấu ỷ mình sức vóc nặng nề, hai tay rắn chắc và bộ áo giáp dày nên xưa nay vẫn khinh thường những con sói tới quấy rầy giấy ngủ của nó. Nó đứng thẳng dậy, hai chân lảo đảo chạy trên tuyết, đuổi theo con sói đáng ghét. Thân hình đen sẫm của nó tương phản với sắc trắng yếu ớt của trời đông và màu trắng tinh khôi của lớp tuyết dày trên mặt đất.
Chỉ cần dụ gấu ra khỏi hang là bầy sói đã nắm chắc phần thắng. Chúng đủ thông minh để đối phó với một con gấu ngu ngốc.
Tốc độ chạy trên tuyết của loài sói tất nhiên nhanh hơn loài gấu nhiều, chỉ có sức bền là không bằng. Bầy sói bèn chia đôi lực lượng, áp dụng chiến thuật bánh xe để vây con gấu. Con gấu cứ nhắm vào một con sói mà đuổi, nhưng khi nó đuổi gần đến nơi thì bỗng một con sói khác từ bên cạnh sượt qua, lượn qua lượn lại trước mặt con gấu nhằm chuyển hướng nhìn và phân tán sự tập trung của nó. Con gấu bị mất dấu con sói đang đuổi bắt khi nãy, quay sang đuổi con sói trước mặt. Bầy sói áp dụng chiến thuật bánh xe vừa để tiêu hao sức lực của con gấu vừa dụ nó ra xa hốc cây cổ thụ nhất có thể. Điều duy nhất khiến bầy sói lo lắng là, vào những phút quan trọng khi con gấu sắp sức tàn lực kiệt, nó bèn thu mình vào trong tổ ấm của nó và dựa vào lợi thế tuyệt đối để phòng vệ, bao nhiêu công sức của chúng bỏ ra đều xôi hỏng bỏng không.
Chiến thuật bánh xe của bầy sói làm con gấu hoa mắt chóng mặt. Nó cứ luẩn quẩn đuổi rồi mất, mất rồi lại đuổi mà chẳng được gì, dù chỉ là một sợi lông sói. Nó nản quá, ngồi thụp trên tuyết, đờ đẫn nhìn vào bầy sói xuất quỷ nhập thần. Bầy sói đã dụ được nó tới một thung lũng, nhưng chiếc nôi ngủ đông an lành của nó vẫn còn thấp thoáng đằng xa. Con gấu lười biếng xoa cái bớt trắng hình bán nguyệt trước ngực, vết thương trên mũi của nó bị từng trận gió tê buốt làm cho đóng băng, không chảy máu nữa. Nó quay đầu nhìn lại cây xoan cổ thụ ẩn hiện phía xa, khuôn mặt ảo não. Xem ra, nó muốn dừng cuộc rượt đuổi nhọc nhằn này tại đây.
Lúc ấy, tuy con gấu đã mệt nhưng vẫn còn một nửa sức lực, nếu bầy sói mạo hiểm lao lên tất sẽ có ít nhất là vài con sói phải bỏ mạng dưới bàn tay tàn bạo của nó.
Con gấu dường như đang muốn quay đầu chạy thì Lam Hồn Nhi đang phủ phục dưới đất bỗng bò lên, lặng lẽ bò ra phía sau con gấu rồi phi thẳng lên lưng con gấu không chút sợ sệt. Lam Hồn Phi cắn phập vào tai con gấu một miếng. Con gấu bị đau, gầm rống lên, ngả người ra phía sau, nó muốn lấy thân hình nặng nề của mình đè lên kẻ đánh lé nó nhưng đã muộn. Lam Hồn Nhi nhanh


XtGem Forum catalog