Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Tác giả: Vân Nghê

Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341250

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1250 lượt.

chuyện trở nên vô cùng tồi tệ.
Qua chuyện xảy ra quá đột ngột này, cô bắt đầu tin rằng chỉ cần dũng cảm, cứng cỏi đối mặt với mọi chuyện là có thể “thay đổi càn khôn”. Dù thế nào cô cũng phải có niềm tin với chính mình.
- Chắc là bởi vì có nét giống nhau quá đấy mà!- Khang Di chớp chớp mắt, giọng nói như có vẻ đùa vui.
Trước sự nhượng bộ của Khang Di, đám bạn của cô cũng lập tức “hạ hỏa”. Nhân lúc bọn họ vẫn còn đang do dự, Vân Vy liền kéo Tiểu Thu ra khỏi phòng.
Đã ra đến bên ngoài rồi mà trống ngực Vân Vy vẫn còn đập thình thịch. Ở những nơi đông người không nên gây chuyện ồn ào, nhưng ai mà biết được nhỡ đâu cô vừa ra đến bên ngoài, Khang Di đã dẫn theo đám bạn hung dữ của cô ta đuổi theo. Chẳng ai chịu dễ dàng bỏ qua mọi chuyện như thế này cả. Cho dù chỉ là nghi vấn thì cũng phải hỏi cho rõ ràng chứ.
Vân Vy vốn định ra đến KTV sẽ lập tức bắt xe chuồn thẳng. Thành phố lớn như vậy, khả năng chạm mặt nhau của hai người cũng không nhiều. Hơn nữa chỉ cần cô ta về nhà tìm Giang Nhan đối chất, phát hiện Giang Nhan chẳng có gì lạ thường thì cơn sóng gió này sẽ qua đi ngay thôi. Nào ai ngờ, taxi giờ này khó mà bắt được. Hai người đứng hơn nửa tiếng đồng hồ mà vẫn không bắt được xe.
Nếu biết sớm như vậy thì cô đã ra bến xe bắt xe buýt cho rồi! Vân Vy liên tục nhìn lại phía sau lưng. Nếu cứ thế này không biết chừng…..đang định kéo Tiểu Thu ra bến xe buýt thì đột nhiên một chiếc xe hơi đỗ xịch trước mặt hai người.
- Vân Vy!- cánh cửa xe từ từ kéo xuống, anh cúi đầu nhìn ra ngoài nói: - Lên xe đi, anh đưa em về!
Vân Vy có ngần ngừ một lát mới mở cửa ra ngồi vào trong xe, ngoảnh đầu lại mỉm cười ái ngại với Tiểu Thu. Chiếc xe lao đi trên đường, cô vẫn không quên nhìn lại cửa quán KTV, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những giọt nước vẫn tí tách rơi xuống từ mái tóc cô. Bộ dạng của cô lúc này quả thực quá thê thảm. Cô giống hệt như một con vịt xấu xí. Giang Nhan bây giờ tuyệt đối không từ bỏ một Khang Di xinh đẹp để đến với cô, đem lòng yêu thương một người quá đỗi bình thường như cô, một cô gái bình thường lại lớn tuổi. Cô thật sự không nên có những ảo tưởng như thế này!
- Nói cho anh biết nhà em ở đâu?
Nếu như không phải anh cất tiếng hỏi thì có lẽ cô vẫn mải đắm chìm trong dòng suy nghĩ mông lung của mình. Vân Vy ngoảnh đầu sang nhìn chủ nhân của chiếc xe. Anh ta cũng đang nhìn cô chăm chú.
Nếu như không phải gặp phải hoàn cảnh này thì có lẽ cả đời cô cũng sẽ không ngồi lên chiếc xe này.
Lúc này cô mới giật mình nhớ ra là phải nói cám ơn: - Cám ơn anh Triệu! Nhà tôi ở khu phía nam, anh cứ đi theo con đường này, tìm một bến tàu điện ngầm để tôi xuống xe là được!
- Muộn lắm rồi, để anh đưa em về nhà!
- Không cần phiền phức thế đâu ạ!
- Vân Vy…- Triệu Dương hơi dừng lại một lát rồi nói tiếp: - Có thể đừng khách sáo với anh như vậy không?
Triệu Dương nói như khẩn cầu khiến cho Vân Vy cảm thấy có hơi ái ngại. Ban nãy còn vội vàng leo lên xe của người ta, thế mà bây giờ lại đòi nhanh nhanh chóng chóng xuống xe. Xét cả về tình lẫn về lí thì cô cũng không nên từ chối mãi như thế này. Nếu như đã không thể xuống xe thì cô đành phải ngoan ngoãn ngồi lại nói chuyện.
- Hôm nay thật trùng hợp!
- Đúng vậy, tôi cũng cùng với mấy người bạn đến đây hát hò!
Vân Vy ngây người nhìn Triệu Dương, hỏi như thăm dò: - Ban nãy anh cũng vừa từ KTV đi ra?
Triệu Dương gật gật đầu, dường như anh ta đang nghĩ ngợi chuyện gì đó. Cuối cùng anh ta cũng đành phải mở miệng hỏi: - Vân Vy, biểu hiện của em ngày hôm nay khiến cho anh rất bất ngờ. Anh vốn dĩ cứ nghĩ em chỉ là một cô gái nhút nhát.
- Ý của anh là…- Vân Vy thật không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy, lẽ nào anh ta thật sự: – Ban nãy anh nhìn thấy tôi….- Lúc đó do hoang mang nên cô chẳng dám ngẩng đầu nhìn đám đông xung quanh. Cô thậm chí còn tự lừa gạt bản thân mình rằng không bị ai quen biết nhìn thấy.
- Anh chỉ là tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy em mà thôi!
Máu trong cơ thể Vân Vy dồn hết cả lên mặt, cô vội vàng giải thích: -Chỉ là một sự hiểu nhầm mà thôi!
Cô biết cho dù cô có nói như vậy thì cũng chỉ là uổng công mà thôi. Họ hàng của Triệu Dương là đồng nghiệp của cô, Triệu Dương chỉ cần nói chuyện ngày hôm nay ra là cô sẽ ngay lập tức bị lòi đuôi là nói dối. Cô làm sao gì có người yêu nào lâu năm như vậy? Những gì mà ban nãy nói ra thực sự đang khiến cho cô cảm thấy vô cùng hối hận.
-Ai cũng có quá khứ, ai cũng có những bí mật không thể nói với người khác! - Triệu Dương ngập ngừng: - Trong điện thoại của anh trước đây cũng có ảnh của người yêu cũ, trong một lần vô tình, bạn học của anh đã giở ra và xem được.
Vân Vy không nén được tò mò hỏi: - Về sau thì sao?
Triệu Dương bật cười thành tiếng: - Anh đâu có nghĩ được ra cách hay như em, đương nhiên là bị chồng chưa cưới của cô ấy tẩn cho một trận chứ còn sao nữa!
Cô thật không ngờ chuyện xảy ra ngày hôm nay lại được người khác đồng tình, mà người đó lại đã từng trải qua một chuyện tương tự như vậy. Cô ngẩng đầu nhìn Triệu Dương đang ngồi bên cạnh, bỗng c