Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Tác giả: Vân Nghê

Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341248

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1248 lượt.

tồi tệ!
Trước đây vẫn nghe nói cho dù là lúc qua đường cô cũng hay nghĩ ngợi vẩn vơ, xem ra hôm nay cũng không phải là ngoại lệ.
-Chuyện này làm xong chắc là cậu sẽ được thăng chức đấy!
Anh cười nhạt: - Còn phải xem lợi nhuận ra sao đã!
- Kế hoạch cậu đưa ra chắc chắn không có vấn đề. Những con số dự tính khổng lồ chính là căn cứ thuyết phục lớn nhất!- Nói đến đây người kia chợt ngập ngừng: – Chỉ có điều, Giang Nhan này, tôi rất tò mò, trước đây cậu làm việc ở đâu thế? Đừng có nói với tôi là cậu chỉ có hai năm kinh nghiệm này thôi nhé, chẳng ai tin nổi đâu!
Vừa mới bước chân vào ngành đã nhận được sự coi trọng của công ty A, chuyện này chẳng có mấy người có thể làm được.
- Chỉ là mấy nhân viên bình thường thôi mà!
- Nhưng mà tiền đồ rộng mở!
Giang Nhan ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cái bóng dáng ấy đã chìm vào trong biển người rồi.
Kể từ sau khi nhìn thấy Giang Nhan, cô trở nên thất thần như người mất hồn. Những món ăn bữa tối hôm đó cô gần như chỉ nếm một miếng rồi gần như không động đũa nữa. Triệu Dương hào hứng kể cho cô nghe những hiểu biết của anh ta về những món ăn độc đáo này.
Mặc dù đã cố gắng phối hợp đến cuối cùng nhưng bữa ăn hôm nay vẫn trở nên vô cùng nhạt nhẽo.
Món ăn cuối cùng được bê lên là món côn trùng, đặc sản của một vùng nào đó ở Vân Nam. Triệu Dương gắp cho Vân Vy, Vân Vy vội vàng xua tay từ chối. Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ cô thử những món ăn kinh dị như thế này.
Triệu Dương mỉm cười nói: - Đây là món đặc sản của nhà hàng này, cô xem, có bao nhiêu người cũng gọi món này đấy!
Vân Vy ngoảnh đầu nhìn quanh, đúng là có rất nhiều người ăn món này một cách ngon lành. Cô phục vụ mặc quần áo dân tộc Miêu nhìn thấy Vân Vy cau mày liền mỉm cười khuyên: -Đây là đặc sản của chúng tôi, cô có thể nếm thử xem thế nào, rất ngon đấy ạ!
Triệu Dương gắp một đũa cho vào bát của Vân Vy, nói rất hàm ý: -Vân Vy, anh biết em rất khó thích nghi với những thứ lạ lẫm. Nhưng liệu chúng ta có thể thử tiếp nhận mà không tìm cách né tránh hay không?
Những điều Triệu Dương nói vừa chững chạc vừa ấm áp, đặc biệt là cái giọng nói nghe như có vẻ thăm dò ấy vô cùng có sức thuyết phục.
Có lẽ cô thực sự không nên mãi cố chấp như vậy….
Ăn đầy môt bụng chua, ngọt, cay, đắng, mặn…về nhà, dạ dày của Vân Vy bắt đầu cảm thấy khó chịu.
Trước đây mỗi lần hẹn hò với Giang Nhan đều thầm than sao thời gian quá ngắn ngủi. Giang Nhan đưa cô về đến nhà rồi mà cô cứ đi một mấy bước lại quay đầu lại nhìn anh. Cho dù trời có lạnh đến mấy hai người cũng vẫn cam tâm tình nguyện ra ngoài để được gặp mặt nhau. Thế mà bây giờ ngồi trong xe của Triệu Dương, mưa chẳng đến mặt nắng chẳng đến đầu, nhiệt độ bên ngoài mỗi lúc một giảm, Triệu Dương quan tâm bật điều hòa cho cô….thế mà sao trong lòng cô vẫn không cảm nhận được thứ cảm giác năm đó khi ở bên Giang Nhan?
Nếu như cô lấy lí do này để từ chối qua lại với Triệu Dương thì có lẽ người đời đều sẽ chê cười cô là ấu trĩ.
Lại là một cuộc từ biệt mang tính xã giao, thế rồi hai người ai về nhà nấy.
Vân Vy vừa lên cầu thang đã nghe thấy có tiếng người đang lẩm bẩm.
- Vân Vy, cậu về rồi à? - Giọng Tiểu Thu có vẻ hốt hoảng: - Điện thoại cậu tắt máy, tớ tìm cậu khắp nơi mà không thấy.
Vân Vy cúi đầu mở túi xách lấy điện thoại ra. Màn hình đen sì, chắc là điện thoại hết pin.
Vào đến nhà, Vân Vy liền với tay bật đèn. Ngoảnh lại nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Thu trắng bệch ra, đầu tóc rối tinh lên, mắt và mũi đều đỏ lên: - Vân Vy, tớ gửi nhầm kế hoạch rồi!
Công ty Vân Vy chuẩn bị hợp tác với tập đoàn E, làm kĩ thuật trung tâm cho sản phẩm mới của họ. Sếp tổng rất coi trọng hợp đồng này, nửa năm trước đã điều một lượng lớn nhân lực đến tập đoàn E để lập kế hoạch. Bản kế hoạch này sau bao lần sửa đi sửa lại, cuối cùng vẫn mắc phải sai sót lớn đến thế.
- Tớ cũng chẳng biết làm sao lại cầm nhầm chứ!
Thường ngày Tiểu Thu không phải là một người sơ suất như vậy.
- Tập đoàn E sát giờ mới bảo giao bản kế hoạch cho họ, tớ cuống quýt chân tay lên thế là lấy nhầm bản cũ đi phô tô rồi gửi cho họ. Ngày mai có hội nghị, đến lúc đó….
Kế hoạch của đối tác với bên mình không giống chưa nói đến hậu quả của việc nội dung kế hoạch không giống nhau, mà chuyện sơ suất này sẽ để lại cho đối tác những ấn tượng không tốt về công ty mình.
- Tớ không dám nói với sếp. Tớ mà nói ông ấy chắc chắn sẽ…mà công ty bây giờ đang có chính sách cắt giảm nhân công….
Tiểu Thu chưa nói hết Vân Vy đã hiểu ý của bạn rồi. Kế hoạch đã bị gửi đi rồi, cái sai lầm này không thể cứu vãn được nữa.
- Thế nên tớ nghĩ liệu có thể nghĩ ra cách gì giải quyết không?
Vân Vy nhìn vẻ mặt như đang cầu cứu của Tiểu Thu, nói: - Thế cậu định thế nào?
- Vân Vy…- Tiểu Thu hấp tấp nói: -Cậu có thể hỏi cái anh chàng ABC kia của cậu, hỏi xem anh ấy có quen ai bên tập đoàn E không? Những người tớ quen đều không có ai quen biết người bên E cả, cái anh ABC của cậu làm việc ở công ty nước ngoài, biết đâu chừng….
Vân Vy cầm điện thoại lên, do dự một hồi lâu. Triệu Dương từn