Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Tác giả: Vân Nghê

Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341264

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1264 lượt.

br>Nếu như nói sự thật, không biết có bao nhiêu người sẽ thử bước vào tầm mắt của anh. Thế nên cô đã nói dối để giữ lại cái “đặc quyền” này cho riêng mình.
Cô cứ tưởng rằng đó chẳng qua chỉ là một lần gặp tình cờ, nào ngờ hơn một tháng sau, cô lại tình cờ gặp lại anh trong triển lãm ảnh thành phố.
Trong khi cô đang rụt rè, lén lút nhìn anh thì anh đã tự nhiên đưa tay ra trước mặt cô nói: - Xin chào, tôi là Giang Nhan!
Mặc dù anh ấy không điềm đạm và trầm lắng như những gì cô nghĩ, nhưng Giang Nhan lúc ấy cô cùng cởi mở và rạng rỡ.
Mặc dù tưởng tượng về anh trong lần đầu gặp mặt không trùng khớp với anh trong hiện tại, mặc dù không hoàn mỹ như cô tưởng tượng nhưng anh vẫn khiến cho trái tim cô loạn nhịp.
Vân Vy đã tìm ra số điện thoại của Giang Nhan.
Cố ấn phím gọi. Điện thoại đã được kết nối. Cô rụt rè nói: - Anh Giang Nhan….- cô cố hít thở thật sâu rồi mới nói tiếp: - Em có chuyện muốn nhờ anh giúp!
Giọng điệu có vẻ lo lắng và ngần ngại của Vân Vy khiến cho Giang Nhan chợt nhíu mày: - Vân Vy….
Không hiểu sao vừa nghe thấy giọng nói của Giang Nhan là Vân Vy lại thấy trong lòng thanh thản hơn nhiều. Ít nhất thì trước đây Giang Nhan chưa bao giờ từ chối cô điều gì. Cô lại chìm vào trong ảo giác trước đây của mình.
- Em sẽ đến chỗ anh, hoặc là anh chọn một địa điểm nào đó đi!- Vân Vy siết chặt điện thoại trong tay, tim cô đập nhanh đến mức khiến cho lồng ngực đau thắt, những ngón tay bắt đầu rịn mồ hôi.
- Nói cho anh địa chỉ của em, anh sẽ đến đó!
Trong lúc đợi Giang Nhan đến, Vân Vy thầm nghĩ, cô có phải quá mạo muội không? Nếu như không phải vì những lời nói của Triệu Dương đã làm cô kích động thì có lẽ cô đã không làm như vậy.
Cô lại thuật lại sự tình lần thứ hai.
Đôi lông mày anh khẽ nhíu lại. Cô dường như đang trở về với lần đầu tiên gặp anh. Nhành dây leo héo úa trong lòng cô dường như đang sống lại.
Thật chẳng ngờ bao nhiêu năm sau gặp lại, tưởng tượng của cô về anh trong lần đầu tiên gặp mặt với anh trong hiện tại hoàn toàn trùng khớp và càng đẹp hơn so với anh ở trong kí ức của cô. Vân Vy không thể kiềm chế nổi tâm trạng vui vẻ của mình, vì vậy cho dù là những lúc anh trầm ngâm thì cô cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh.
- Chớ lo lắng! - Anh mỉm cười nói: - Để anh nghĩ cách! - Anh đứng dậy đón lấy tập kế hoạch trong tay Tiểu Thu, sau đó ngoảnh đầu sang nhìn Vân Vy: - Em cứ chờ tin của anh!
Nhìn theo cái bóng cao lớn của anh, Vân Vy lại không kìm được lòng, vội vàng xỏ giầy đuổi theo anh: - Em đi với anh!
Anh nhìn đồng hồ trên tay rồi ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh đèn vàng mê hoặc bao trùm lấy anh: - Muộn lắm rồi!
Nhưng cô vẫn ngang bướng không chịu quay về. Xin anh, chỉ một lần này thôi!
- Anh đi trước, em theo sau nhé!
Vân Vy gật đầu lia lịa.
Anh vừa bước xuống cầu thang vừa tránh để không che mất ánh đèn, lắng tai nghe bước chân của cô và ngoảnh đầu lại nhìn cô.
Cứ như thể anh biết là cô bị bệnh quáng gà, nếu không thì anh đã không vừa đi vừa ngoảnh lại nhìn cô như vậy.
Trước đây Giang Nhan rất sơ ý, không biết rằng cô bị quáng gà. Lúc ấy cô chỉ biết túm lấy áo anh, bám sát vào người anh, nghe theo nhịp bước chân anh. Lúc đó cô đã nghĩ, hai người bọn họ giống như một con quái vật bốn chân kì dị.
Vân Vy thất thần suy nghĩ, chẳng may bị trượt chân, cả người cô đổ ập xuống. Cô vừa kịp la lên một tiếng thì đã thấy vai mình được bàn tay của ai đó giữ lại, gò mà mềm mại của cô áp sát vào cổ áo sơ mi lành lạnh của anh.
Mặt của cô nóng bừng lên như bị sốt, vừa mở miệng định nói cám ơn thì anh đã lập tức thả tay ra rồi quay người đi tiếp, cứ như thể chỉ cần cô hơi tiến lại gần là anh sẽ lập tức tránh xa ra vậy. Cô không nên yêu cầu quá nhiều ở anh, hai người chẳng qua chỉ là những người bạn bình thường, anh chịu giúp cô đã là may mắn lắm rồi!
- Liệu có phiền phức lắm không?- Cô rụt rè hỏi.
- Không đâu.
Giọng nói lạnh lùng của anh khiến cho cô cảm thấy như đang ngồi trên thảm đinh. Ban nãy rõ ràng vẫn còn rất ổn, cô không hiểu mình đã làm sai chuyện gì. Cô giả vờ như không có chuyện gì, thản nhiên ngồi xuống ghế trước xe. Vô tình cô nhìn thấy ở trên xe có một tấm thiệp cưới màu đỏ chói.
Cô nhớ cô đã từng nằm mơ một giấc mơ rất kì lạ, mơ thấy trên tờ giấy đăng kí kết hôn của Giang Nhan không ghi tên cô mà là tên của người khác. Sau khi tỉnh lại, cô liền nói với Giang Nhan: - Giang Nhan, nếu như anh lấy người khác em phải làm thế nào?
Giang Nhan mỉm cười nói: - Chỉ là một giấc mơ mà thôi!
Nhưng cô vẫn bướng bỉnh truy hỏi: - Nếu như ác mộng thành thật thì sao?
Giang Nhan giơ hai tay lên như kiểu đầu hàng nói: - Anh thề là cả đời này sẽ không lấy ai ngoài Vân Vy.
Thế mà giờ đây cơn ác mộng của cô đã thành hiện thực. Con người anh và cả trái tim anh đều đã không thuộc về cô nữa rồi.
- Anh sắp lấy vợ à?- Cô khó khăn lắm mới mở miệng hỏi anh câu này.
Anh chỉ khẽ ậm ừ một tiếng trong bóng tối.
Câu nói chúc phúc vừa ra đến cửa miệng đã trở thành: - Có thể hạnh phúc như vậy….chúc mừng anh! - Đôi môi khẽ run lên, Vân V


XtGem Forum catalog