
Tác giả: Minh Tinh
Ngày cập nhật: 02:53 22/12/2015
Lượt xem: 134632
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/632 lượt.
ê phu nhân cười cười, "Mẹ thấy, a Thần quả thật rất thích con, mẹ chưa thấy nó nhìn ai say đắm như vậy. Con không biết tranh thủ lúc mọi người không chú ý, nó nhìn con chăm chú thế nào đâu."
Nghe vậy, Tang Thủy Lan đỏ mặt cúi đầu trong lòng vừa cảm thấy ngọt ngào vừa thẹn thùng.
Mẹ Nghê lại nói: "Nghê gia chúng ta có truyền thống đối xử với vợ rất tốt, đàn ông Nghê gia sau khi kết hôn, sẽ hết lòng yêu thương vợ mình, nên con không phải lo trong tương lai Nghê Thần sẽ gây ra chuyện gì có lỗi với con."
"Thật ra, hai người ở cùng nhau phải tin tưởng nhau, thông cảm cho nhau, trên đời này không có chuyện gì là không thể giải quyết được." Tang Thủy Lan cảm kích nói. Từ lâu trước kia, Hỉ Oa đã nói cho cô biết, Nghê Thần là người rất coi trọng tình cảm, cô là bạn gái đầu tiên của anh.
Mẹ Nghê ngồi nói mấy chuyện phiếm được một lúc thì Tang Thủy Lan bị ông nội Nghê dưới lầu gọi xuống.
Nhìn thân ảnh nhỏ xinh rời đi, bà lấy từ trong ngăn kéo dưới cùng của bàn trang điểm ra một tờ giấy cũ, trên tờ giấy chỉ có vài chữ ít ỏi, là ngày tháng năm sinh.
Khi nãy nói chuyện với Tang Thủy Lan, bà làm như lơ đãng hỏi về ngày sinh của cô, không ngờ tới đứa nhỏ này vậy mà có ngày tháng năm sinh trùng với ngày viết trên tờ giấy này. Bà không nén được kích động, nhìn chằm chằm vào tờ giấy, đây là Huyền Trinh đại sự năm đó tự tay đưa cho bà.
Đại sư nói, nếu Nghê Thần có thể cùng cô gái có ngày sinh như vậy kết duyên, thì cô gái đó không chỉ giúp sự nghiệp của Nghê Thần phát triển, mà thân thể anh cũng khỏe hơn, coi như một đời trở thành phúc tinh của anh...Bà cố nén lệ, trong lòng tràn ngập vui mừng, chẳng lẽ đây chính là "Nhân duyên trời định" sao?
Buổi đêm, sau khi "vận động" Tang Thủy Lan giống như con mèo nhỏ, nhu thuận bên cạnh Nghê Thần cùng anh tâm sự.
Cho tới bây giờ, hai người họ vẫn không tin được cha mẹ Nghê Thần cùng hai anh trai lại đối xử tốt với cô như vậy, cô vốn nghĩ bọn họ sẽ gặp trắc trở do không môn đăng hộ đối.
Không ngờ, cha Nghê và mẹ Nghê chẳng những tư tưởng tiến bộ còn coi cô giống như con gái, khiến cô thụ sủng nhược kinh (được ưu ái mà lo sợ) rằng đây chỉ là một giấc mơ.
"Em xem phim bộ nhiều quá nên mới nghĩ mọi chuyện phức tạp như vậy đấy, chuyện "môn đăng hộ đối" gia đình anh không coi trọng. Nếu một gia tộc cần dựa vào liên hôn để duy trì, thì gia tộc đó đang đi đến hồi kết rồi." Anh cúi người hôn lên trán cô, tiện tay tắt đèn bàn đi, "Đừng suy nghĩ nhiều nữa, chuyện hôn sự của chúng ta đã có cha mẹ và hai anh trai lo rồi, chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được, anh muốn nhanh chóng nhìn thấy con chúng ta, cái kẻ thường xuyên mang chuyện của anh ra kể kia anh phải nhanh đánh vào mông nó mới được, nhóc thối Hỉ Oa."
Trong bóng đêm, hai bóng người quấn lấy nhau dây dưa, không bao lâu sau trong bóng đêm vang lên những tiếng rên rỉ ám muội..
Bên ngoài ánh trăng đang chiếu sáng, xuyên qua cánh cửa kính chiếu sáng khắp căn phòng.
------------
Ngày hôm sau là một ngày đẹp trời, ánh nắng tươi sáng, không khí thoáng đãng nhẹ nhàng, Tang Thủy Lan quyết định về nhà dọn dẹp.
Hôn lễ của cô và Nghê Thần sắp diễn ra, sắp tới hai người sẽ bận nhiều việc, thử áo cưới, chụp ảnh cưới, còn muốn tự mình đi chọn đồ trang sức để kết hợp cùng. Tuy rằng hầu hết mọi chuyện đều do cha mẹ Nghê Thần phân phó người giúp chuẩn bị, nhưng là cô dâu chú rể cũng có nhiều chuyện không tự làm không được.
Nhân lúc áo cưới còn chưa may xong, cô quyết định về nhà dọn dẹp lại. Căn nhà cô mua về đã lâu, nhưng nhiều năm không có người ở, đồ vật bên trong đã cũ đi nhiều, bởi vậy khi Nghê Thần tới xem lại nơi này, liền đề nghị sửa lại, còn mời nhà thiết kế nội thất chuyên nghiệp về thiết kế lại căn nhà.
Theo dự tính của anh, căn nhà này mặc dù không lớn, nhưng địa điểm không tồi, giao thông thuận tiện, tương lai hai người sẽ về đây ở. Nghê gia không thiếu phòng, nhưng nơi này có nhiều kỷ niệm đẹp của Tang Thủy Lan khi còn thơ ấu, đối với tâm ý này của anh, cô vô cùng cao hứng, hơn nữa khi cô đến xem phòng đang bắt đầu được sửa sang, tâm trạng càng kích động.
Đúng lúc nhà thiết kế cũng có mặt ở đây để trông coi người làm, thấy Tang Thủy Lan đến liền nhiệt tình tiếp đón, nói cho cô biết ý tưởng thiết kế nội thất căn nhà. Cô nghe xong, đưa ra một vài ý kiến nhỏ, người thiết kế cũng vui vẻ thoải mãn nguyện vọng của cô.
Đến buổi trưa, Nghê Thần gọi điện tới, bảo cô cùng đi xem đồ trang sức, nhưng Nghê Thần hiện đang ở công ty cùng Sở Bác Nam đàm phán công việc, cô cũng không muốn anh lái xe đến đón, dù sao ở đây cũng gần trạm xe buýt, mà xe taxi cũng đi qua nhiều, cô gọi xe đến công ty anh sẽ tiện hơn. Nghê Thần cũng không phản đối, vì dù sao anh cũng đang bận cho một hội nghị, Tang Thủy Lan tự đi đến công ty cũng chỉ phải chờ anh trong chốc lát là hai người có thể cùng đến cửa hàng trang sức.
Mọi chuyện đều thuận lợi, từ nhà đi ra, Tang Thủy Lan lên một chiếc taxi, nói địa chỉ sau đó gọi điện báo cho Nghê Thần mình đang bắt đầu đi.
Khung cảnh ngoài cửa xe liên tục thay đ