
Tác giả: Nhan Nguyệt Khê
Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015
Lượt xem: 1341220
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1220 lượt.
hông diện mạo không xuất chúng này nhưng lại được chồng yêu như vậy.
Diêu Phức Vân là người mà ai cũng có thể làm quen, thái độ với Đinh Kiêu ban đầu còn có chút lạnh nhạt, nhưng chỉ mấy câu sau, hai người đã thân quen.
Người chồng trước của Vân Cẩn này mặt mũi hay tính cách đều không thể chê vào đâu cả, hơn nữa còn rất lễ phép, làm sao mà Vân Cẩn có thể ly hôn với anh ta được.
Thế nào Diêu Phức Vân cũng không thể hiểu được, cô cảm thấy gia đình Đinh Kiêu như vậy, chỉ cần không có tật xấu gì quá lớn, bình thường cũng sẽ không ly hôn, có phải Vân Cẩn có gì hiểu nhầm hay không.
Trong khi hai người đang nói chuyện thì Vân Cẩn đã làm xong việc trở về, thấy Đinh Kiêu ngồi ở bàn làm việc của cô, Vân Cẩn lại thấy phiền, làm sao mà anh tìm được tới đơn vị của cô, chyện như này có thể nói được ở đơn vị hay sao? Đúng là hồ đồ!
“Làm sao anh lại đến đây?” Vân Cẩn không vui nháy mắt với Đinh Kiêu ý bảo anh hãy cùng mình đi ra ngoài. Đinh Kiêu lại ngồi im: “Làm sao anh lại không thể đến?”
“Tóm lại anh con mẹ nó không thừa nhận giấy tờ này, anh muốn con của anh, em đưa con cho anh, nếu không cũng đừng nói.” Đinh Kiêu lấy tiểu bảo bối Tung Tung ra, lúc trước nếu anh cãi nhau không thắng được Vân Cẩn thì Tung Tung chính là đòn sát thủ của anh.
“Con trai thuộc về ai sẽ do tòa phán xét, nó mới ba tuổi, nếu như anh nhẫn tâm để nó phải ra tòa bị thẩm vấn thì cứ làm đi.” Vân Cẩn trả lời một cách mỉa mai.
Đinh Kiêu trợn mắt há mồm, không nghĩ đến lần này cô lai quyết tâm như vậy, ngay cả con trai cũng không để ý nữa rồi, cũng không biết phải làm thế nào mới phải, muốn anh lấy Tung Tung ra lợi dụng, anh có thể không làm được.
“Bác sĩ kia đã cho em ăn bùa mê thuốc lú gì? Chủ ý này là do anh ta bày cho em? Mạnh Vân Cẩn, em ở sau lưng anh dám quyến rũ người đàn ông khác, em không muốn sống nữa sao?” Vân Cẩn nghĩ chắc chắn Vân Cẩn không thể nghĩ ra được chiêu này, nhất đinh là do tên Thiệu Cảnh Hiên kia bày kế cho cô, nhất định là Thiệu Cảnh Hiên kia dạy hư Mạnh Thịt Thịt nhà bọn họ.
Vân Cẩn bất đắc dĩ phất tay: “Anh đủ rồi đó, chuyện giữa em và anh không nên kéo người khác vào, em và bác sĩ Thiệu một chút quan hệ cũng không có, hoàn toàn là do em tự quyết định, em mệt muốn chết rồi, Đinh Kiêu đừng cãi nhau nữa, về nhà em còn phải chăm sóc con, anh nên biết phải trái mà trở về đi thôi, ở đơn vị nhiều người nhiều miệng, để truyền ra ngoài cũng không phải là chuyện hay ho gì, thanh danh cả đời của bố mẹ chồng cũng sẽ bị hủy trên tay anh đó.”
“Rốt cuộc là anh làm sao mà em nhất định phải ly hôn với anh, còn tìm cả luât sư, anh thật sự phạm vào tội ác tày trời nào hay sao?” Đinh Kiêu nhìn ra được cảm xúc của Vân Cẩn có chút không đúng,, không muốn dời đi mà nhất định phải làm đến nơi đến chốn, nếu chuyện này không thể nói rõ ràng thì không phải là yên lòng.
Vân Cẩn biết anh mà chưa làm sáng tỏ chuyện này nhất định sẽ chưa thôi, chưa thấy quan tài nhất định sẽ chưa đổ lệ mà, đem mọi chuyện nói thẳng ra rằng đã nhìn thấy anh và một người phụ nữ cùng nhau đi vào khách sạn, người phụ nữ kia còn khoác áo của anh nữa.
Cô vừa nói thế, Đinh Kiêu nhớ lại, nhất định là lần anh đưa Mạc Sơ Nguyên vào khách sạn đó đã bị Vân Cẩn bắt gặp, dù anh thông minh cỡ nào cũng không phải thần cơ diệu toán ( thần thánh) không thể nghĩ ra được mọi chuyện lại trùng hợp như vậy.
Đinh Kiêu đem mọi chuyện Mạc Sơ Nguyên bị đe dọa kể lại cho Vân Cẩn nghe. Vân Cẩn cũng không bày tỏ thái độ gì, đợi anh nói xong hết, mới nói: “Nói xong rồi?”
“Thế nào? Anh giải thích như vậy còn chưa đủ rõ ràng?” Đinh Kiêu cũng không nghĩ rằng sau khi Vân Cẩn nghe anh giải thích xong lại tỏ thái độ như thế này.
Vân Cẩn chỉ vào cửa: “Bây giờ anh có thể đi rồi, đối với lời giải thích của anh, em không có bất cứ lời nào muốn nói, những lời muốn nói em cũng đã nói rồi.”
“Em!” Đinh Kiêu bị chọc giận, nhưng trong đầu chợt léo lên một ý tưởng, vợ anh đây chính là ghen nha, cảm thấy anh đối xử với những người phụ nữ khác quá tốt nên mới ghen, mặc kệ anh đối với Mạc Sơ Nguyên có phải hay không xuất phát từ lòng tốt bụng, nhưng anh lại đi giúp bạn gái trước như vậy, đây chính là sự thật, cô hoàn toàn có thể lý giải là do anh đối với bạn gái trước chưa dứt tình.
“Anh không muốn làm em tức giận nến nói tìm chú và dì nhỏ đến giúp cô ấy, mới tìm Đinh Ký xử lý vụ án này, cô ấy ở khách sạn nhiều ngày như vậy anh cũng không đến thăm cô ấy, chỉ liên lạc bằng điện thoại thôi, cũng không thể để cô ấy bị giết người diệt khẩu được, anh làm sao có thể làm ngơ được?” Đinh Kiêu đè nén tức giận, không muốn nói quá to làm ảnh hưởng đến những phòng khác.
Vân Cẩn lạnh lùng nhìn anh một cái, xoay mặt ra chỗ khác, tự nói với bản thân mình, không thể mềm lòng với anh nữa, nếu không cứ hai ba ngày lại xảy ra chuyện như vậy, rồi lại trăm ngàn lý do, mình mềm lòng một lần thì sẽ có lần nữa, tiếp tục như vậy bao giờ mới là lần cuối?
Thấy vẻ mặt chán ghét của cô, Đinh Kiêu cũng không có cách nào khác,