XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoa Hồng Đêm

Hoa Hồng Đêm

Tác giả: Thái Trí Hằng

Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015

Lượt xem: 1341067

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1067 lượt.

hề có.
Cho nên bạn vẫn phải ngoan ngoãn đi thang bộ.
Nếu đổ hết nước của Thái Bình Dương ra cũng sẽ không dập tắt được ngọn lửa giận bạn dành cho lời văn tôi viết loạn.
Có thể đổ hết nước của Thái Bình Dương không? Không thể.
Vậy nên bạn sẽ chẳng hề giận.
Tôi và Diệp Mai Quế cùng nhìn nhau, đồng thanh nói: "\'Lần đầu bên nhau\' của Bĩ Tử Thái!"
Sau đó cô mỉm cười, tôi thầm mắng một câu rỗi hơi.
"Rỗi hơi là chỉ ai? Ngô Trì Nhân? Hay là Bĩ Tử Thái?" Cô hỏi.
"Đương nhiên là Ngô Trì Nhân rồi." Tôi nói.
Tôi đột nhiên nhớ ra Ngô Trì Nhân với \'không ai cả\' cũng đồng âm.
"Ừm..." Tôi lại nhìn những dòng chữ trên tờ giấy, hỏi cô: "Cô cảm thấy lần này Ngô Trì Nhân viết ra sao?"
"Viết không tồi, coi như lại tiến bộ."
Cô cũng xem thoáng qua: "Hơn nữa lần trước nó nói đây không phải thang máy, giờ lại thành thang máy bị hỏng. Có thể thấy nó đã từ cảnh giới thấy núi không phải núi tiến bộ tới cảnh giới thấy núi lại là núi rồi."
"Thật không đấy?" Tôi rất nghi hoặc nhìn cô: "Dù thế nào cô cũng không thấy nó rỗi hơi à?"
"Cậu mới rỗi hơi." Cô trừng mắt với tôi một cái.
Trở lại nhà C, chúng tôi lại ngồi vào ghế sô pha của mình, sau đó Diệp Mai Quế nói: "Này, nói với cậu một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Hôm nay thôi việc rồi, từ tuần sau sẽ không đi làm nữa."
"Hả?" Tôi kinh ngạc đến mức đứng bật dậy.
"Sao lại kinh ngạc như vậy?"
"Đương nhiên phải kinh ngạc rồi. Sao lại bỏ việc? Nói vậy giờ cô phải làm sao?"
"Cậu lo à?"
"Ừ."
"Cậu lừa người."
"Này!"
Diệp mai Quế nhìn tôi một cái rồi cười thành tiếng.
"Có gì buồn cười?"
"Không có gì." Cô ngừng cười, trả lời thật đơn giản.
Sau đó cầm lấy điều khiển từ xa, bật tivi lên.
"Này!"
"Sao?"
"Cô còn chưa nói cho tôi biết vì sao lại thôi việc."
"À." Ánh mắt cô không rời tivi, thản nhiên nói: "Không thôi việc làm sao tôi về làm giáo viên được?"
"Hoa Hồng." Tôi vô thức gọi cô một tiếng.
"Sao?"
"Tôi cảm động quá."
"Cậu hâm rồi."
"Cô thật sự về làm giáo viên à."
"Ừ."
"Hoa Hồng!" Tôi lại gọi một tiếng.
"Lại làm sao?"
"Tôi thật sự rất cảm động!"
"Cậu thật sự bị hâm rồi!"
"Tiểu Bì!" Tôi gọi Tiểu Bì một tiếng, Tiểu Bì từ từ đi về phía tôi. Tôi nắm lấy chân trước của nó: "Thật tốt quá, chị em lại trở lại làm giáo viên rồi."
"Làm giáo viên có gì mà vui."
"Đó là công việc mà cô thích, tôi đương nhiên phải vui rồi."
Tôi tới gần ghế sô pha của cô, vươn tay phải: "Nào, chúng ta bắt tay cái nào, thể hiện thành ý chân thành chúc mừng của tôi."
"Vớ vẩn." Cô vươn tay phải ra đánh nhẹ vào tay phải tôi.
"Vậy cô định tới đâu dạy? Công việc giáo viên này dễ tìm lắm sao?"
Tôi ngồi lại ghế sô pha, nghĩ một chút rồi lại hỏi.
"Hôm nay tôi gọi điện cho hiệu trưởng trường trước, ông ấy hoan nghênh tôi trở lại."
Cô tắt tivi, quay lại nhìn tôi: "Cho nên tuần sau tôi sẽ trở lại làm giáo viên."
Sau khi nói xong, khóe miệng cô khẽ cười.
"Hoa Hồng!" Tôi rất cao hứng đứng dậy, bước hai bước về phía cô.
Tôi đi nhanh quá khiến cho khi bước bước thứ hai chân đụng phải bàn trà, đau tới mức ngồi gập xuống.
"Sao vậy?" Cô cúi đầu xuống, giọng nói thật ôn nhu: "Đau lắm không?"
"Chân tôi đau quá, nhưng trong lòng lại rất vui."
"Sao lại kích động như vậy chứ?" Cô vươn tay phải ra vỗ nhẹ lên đầu tôi rồi nói: "Có bị thương không?"
"Rách da chút thôi." Tôi kéo ống quần, nhìn thoáng qua.
"Cậu ngồi xuống đi, tôi đi lấy thuốc bôi." Nói xong, cô đứng đậy về phòng.
Khi Diệp Mai Quế ra khỏi phòng, trong tay cầm thuốc đỏ và bông băng.
Cô chấm một ít thuốc đỏ sau đó ngồi xuống hỏi tôi: "Miệng vết thương ở đâu?"
Tôi đang chuẩn bị cúi xuống chỉ thì cô lại hỏi: "Đúng rồi, hôm nay cậu đi ăn ra sao?"
"Ái Nhĩ Lan, Ái Nhĩ Lan, yêu hoa lan của..." Tôi cũng làm động tác nở hoa: "em."
"Cậu đang làm gì thế?"
Cô ngẩng đầu lên nhìn tôi, ánh mắt nghi hoặc.
"Đấy là động tác của cô gái đi ăn với tôi tối nay."
"Hôm nay chẳng phải cậu đi ăn với bạn hồi đại học à?"
"Đúng vậy. Nhưng cậu ta bảo muốn giới thiệu bạn gái cho tôi..."
Vừa nói xong, tôi thầm hô không ổn.
Quả nhiên cô quăng bông băng cho tôi, nói: "Cậu tự bôi đi."
Sau đó đứng dậy trở lại ngồi trên ghế sô pha, lại bật tivi.
Tôi cầm bông băng, cứng người một lúc rồi mới nói: "Trước khi đi ăn tôi cũng đâu biết cậu ta muốn giới thiệu bạn gái cho tôi."
Cô chẳng buồn để ý tới tôi, cầm điều khiển từ xa đổi kênh một lần.
"Nếu sớm biết cậu ta muốn giới thiệu bạn gái cho tôi, tôi nhất định sẽ không tới."
Cô vẫn không buồn để ý tới tôi, tốc độ đổi kênh càng lúc càng nhanh.
"Bất kể cô ta là hoa gì, hoa lan thì đã sao? Tôi vẫn cảm thấy hoa hồng là xinh đẹp nhất."
Tivi dừng lại ở kênh Discovery nhưng cô vẫn không để ý tới tôi.
"Lần sau khi cậu ta tìm tôi đi ăn, tôi sẽ hỏi rõ trước. Nếu cậu ta lại muốn giới thiệu bạn gái cho tôi, tôi nhất định đại thân diệt nghĩa."
"Tiểu Bì." Cô cúi đầu gọi một tiếng rồi chỉ vào tôi: "Tới hỏi người kia xem đại thân diệt nghĩa là gì?"
Khi nói "người kia" c