XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoa Hồng Đêm

Hoa Hồng Đêm

Tác giả: Thái Trí Hằng

Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015

Lượt xem: 134985

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/985 lượt.

ột nét bút lông chấm mực của nhà thư pháp, khi đặt bút ở khoảng giữa trán hơi ngừng lại một chút, sau đó lưu nét bút lưu loát, bút pháp cứng cáp hữu lực, màu sắc đậm nhạt đồng đều, nơi thu bút cũng mượt mà dị thường.
Tiếc là hai hàng mi hơi gần nhau, chứng tỏ tính cách tương đối u buồn, hay tự phiền muộn.
“Cô cũng có thể coi là đẹp.” Tôi do dự một chút rồi trả lời.
“Vấn đề đơn giản như vậy cũng trả lời không dứt khoát, cậu còn nói mình không lừa người được sao?”
“Được. Cô rất đẹp, vậy được chưa?”
“Không được, vậy không tính. Tôi phải hỏi lại câu khác.”
“Hỏi lại cũng được, nhưng không được hỏi chuyện gì kỳ quái đâu đấy.”
“Tôi chỉ hỏi những chuyện đơn giản thôi.”
Sau khi nói xong, cô đứng dậy, tay phải gẩy mái tóc sang bên.
“Tôi có gợi cảm không?”
“Này!”
“Cậu chỉ cần trả lời thôi.”
“Cô mặc quần áo quá rộng, tôi rất khó đoán.”
“Ý cậu là muốn tôi cởi quần áo?”
“Không phải. Cởi quần cởi áo sẽ không gọi là gợi cảm mà là ánh trăng bạc lay động dưới màn đêm.”
(ngân sắc đích nguyệt quang tại dạ sắc hạ đãng)
“Nghĩa là gì.”
“Gọi tắt là ngân đãng (dâm đãng).”
“Cậu vẫn thích lừa người nhỉ, không chịu nói thật.”
“Được, tôi nói thật. Cô rất gợi cảm, mà loại gợi cảm này không liên quan tới quần áo mà cô mặc.”
“Thật chứ?”
“Thật. Cô thật sự gợi cảm.”
“Điểm gợi cảm nhất của tôi là ở đâu?”
“Để tôi xem đã.”
“Nói mau, ở đâu?”
“Cái này quá khó chọn.”
“Vì sao?”
“Cũng như trên trời có vài trăm vì sao tỏa sáng, cô chỉ nhìn một cái, có thể nhận ra ngôi sao nào sáng nhất không?”
“Ý cậu là tôi có nhiều điểm gợi cảm lắm nên cậu không thể chỉ ra điểm gợi cảm nhất?”
"Đúng vậy."
“Được, tôi tin cậu. Cậu là con trai.” Diệp Mai Quế ngồi xuống.
“Cám ơn cô.” Tôi như trút được gánh nặng, cũng ngồi xuống.
“Vì sao cô lại hỏi tôi cô có xinh đẹp không với” tôi muốn nói song lại thôi.
“Với có gợi cảm hay không, mà biết tôi có lừa gạt hay không, cậu định hỏi vậy đúng không?”
Diệp Mai Quế giúp tôi nói nốt câu hỏi.
“Đúng vậy. Vì sao vậy?”
“Bởi vì những chuyện này tuy rằng rất đơn giản song cũng rất khó để trả lời thành thật.”
“Khó lắm sao?”
“Đương nhiên. Nếu cậu không nói thật thì sẽ là ‘cô là cô gái đẹp nhất mà tôi từng gặp’ với lại ‘cô rất gợi cảm, gợi cảm tới mức khiến tôi không biết phải làm thế nào, thật xấu hổ, không thể kiềm chế nổi’ vân vân.”
Cô gật gật đầu, ra vẻ rất chắc chắn.
“Hả? Vậy sao?”
“Đương nhiên là như vậy. Nhưng cậu lại chỉ trả lời: ‘cô rất đẹp’ với ‘cô rất gợi cảm’, có thể thấy những gì cậu nói là thật. Hơn nữa cậu cũng là người ngây thơ và thành thật.”
“Có mà cô ngây thơ ấy, còn không biết là tôi chỉ khách sáo thôi.” Tôi nhỏ giọng lầu bầu.
“Cậu nói gì thế?”
“Không có gì.” Tôi nhanh chóng đáp lại bằng một khuôn mặt cười: “Chỉ là cảm thấy cô thật lợi hại, ngay cả sự ngây thơ và thành thật của tôi cũng bị cô nhìn ra, thật không đơn giản.”
Sau đó chúng tôi lại im lặng, Tiểu Bì cũng ở trên chiếc ghế sô pha bên tay phải Diệp Mai Quế, im lặng nằm đó.
Tựa như cuộc trò chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, tôi với Diệp Mai Quế cùng chuyển ánh mắt về tivi.
Tuy rằng tôi im lặng nhưng ngẫu nhiên cũng chuyển mông, thay đổi tư thế ngồi, còn cô dường như ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái.
Xem ra cô là người đã quen sống một mình, vì những người như vậy khi im lặng sẽ có vẻ thật tự nhiên và hài hòa, không có bất cứ cử động nhỏ nào.
Vì điều khiển từ xa nằm trong tay cô nên tôi chỉ có thể xem những chương trình mà cô chọn, mà những chương trình đó đều là loại nếu tôi vừa gặp sẽ lập tức chuyển kênh.
Cho nên mới xem được một lúc tôi đã thấy chán, bèn đứng dậy, định trở về phòng, tiếp tục dọn dẹp.
“Cậu có phải người tốt không?” Khi tôi tới trước cửa phòng, sau lưng vang lên câu hỏi của cô.
Tôi quay đầu lại, cô vẫn đang cầm điều khiển từ xa trong tay, ánh mắt vẫn dán vào màn hình tivi.
“Đây lại là một thí nghiệm khác để xem xem tôi có nói thật hay không à?”
“Không. Tôi đã tin rằng cậu sẽ nói thật, cho nên tôi muốn hỏi cậu có phải người tốt hay không.”
“Tôi rất lười, thỉnh thoảng lại hơi đoảng, thường làm hỏng việc, ý chí dễ bị dao động, mùa đông không thích tắm, sống không tích cực, lúc nào ăn cơm cũng làm rơi vãi đầy đất.”
Tôi cúi đầu bấm ngón tay đếm lại một ít khuyết điểm của mình sau đó ngẩng đầu nhìn cô: “Bất quá, tôi tuyệt đối là người tốt.”
Diệp Mai Quế rốt cuộc cũng dời ánh mắt từ màn hình ti vi tới trên người tôi, mỉm cười nói: “Chào mừng cậu chuyển tới, hy vọng cậu sẽ thích nơi này, Kha Chí Hoành.”
Tôi lại thấy được ánh mắt quyến rũ như hoa hồng đêm.
“Tôi rất vui khi được chuyển tới, cũng rất thích nơi này, Diệp Mai Quế.”
Tôi gật đầu với cô.
Tiểu Bì nằm trên ghê sô pha cũng ngẩng đầu dậy sủa với tôi một tiếng, vẫy vẫy cái đuôi.
Tôi cũng vẫy vẫy tay rồi quay lại vào phòng mình.
oOo
“Bài hát này tên là Tennessee Waltz, nghe hay chứ?”
Miệng chị nhẩm theo giai điệu, giúp tôi giữ nhịp thật thoải mái.
“Vâng.”
Tôi gắng ưỡn ngực, đứng thẳng người,