
Tác giả: Tử Trừng
Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015
Lượt xem: 134546
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/546 lượt.
br>Chưa từng dẫn cô bất kì trường hợp công khai nào, chưa từng giới thiệu bạn bè cho cô biết, thậm chí bởi vì công việc bận rộn, ngay cả gặp mặt gia đình mới lộ mặt đẫ đi, anh hoàn toàn quên việc cô cũng nên có hoạt động xã giao, cũng cần bạn bè lúc cô đơn . . . . . .
Đáng chết! Tất cả đều là do anh quá coi thường!
"Anh. . . . . ."
Anh muốn bác bỏ, lại không tìm được lý do gì đủ để thuyết phục mình.
"Em nghĩ em hiểu ý anh rồi, xin anh để em yên tĩnh một chút được không?"
Phần 1
Cô kiên cường quay mặt đi, không để anh nhìn thấy đôi mắt yếu đuối của mình, cho nên cũng đã bỏ lỡ vẻ khổ sở trên mặt anh.
Nghiêm Hâm nhìn chằm chằm gò má cúi thấp của cô, không thấy rõ mắt của cô, không thể nào biết được suy nghĩ trong đầu cô bây giờ, điều này khiến anh hoảng hốt.
"Trước tiên em cứ bình tĩnh đã, buổi tối chúng ta bàn lại."
Anh không thể nào thanh minh cho bản thân, chỉ có thể nắm chặt tay, cắn răng xoay người rời đi.
Bà chờ mãi mới có cơ hội ép Trương Vận Như đi, nào có đạo lý dễ dàng buông tay thế chứ?
Thậm chí để bảo đảm hình ảnh có thể đưa đến tay truyền thông chính xác, bà còn đích thân đi một chuyến, không ngờ tên phóng viên kia không đủ nhanh nhẹn, tiết lộ bí mật của bà, thật sự quá ghê tởm!
Chờ giải quyết xong chồng và con trai, bà tuyệt đối làm cho tên phóng viên kia đẹp mặt.
"Em. . . . . . Ai ~~"
Thái độ của vợ làm Nghiêm Chấn Đông không có cách, chỉ có thể nặng nề thở dài.
"Ai cái gì ai? Chẳng lẽ hai người tin em không bằng một tên ký giả?" Âm lượng Lưu Thục Quyên lần nữa cất cao.
"Nhất định em không để ý, mỗi lần em nói dối hoặc chột dạ, âm lượng đều không tự chủ được mà cao hơn."
Kết hôn hơn ba mươi năm, Nghiêm Chấn Đông sao không rõ khi nào vợ mình sẽ có phản ứng đặc biệt kích động, mà thái độ trước mắt của bà, vừa đúng không đánh đã khai.
"Em?"
Lưu Thục Quyên trong lòng chấn động, bà thật đúng là một chút tự giác cũng không có.
"Bây giờ anh mới biết em không thích con dâu chúng ta như vậy."
Con trai đều trưởng thành rồi, cũng không còn ở chung với bọn họ, vả lại đàn ông cũng không chú ý nhiều đến hành động của phụ nữ, cho tới bây giờ mới giật mình vợ mình hình như đối với con dâu có thái độ thù địch không nhỏ.
Lưu Thục Quyên cứng đờ, không tự chủ đổi tư thế ngồi: "Cũng không có không thích ..., chỉ là em cảm thấy với điều kiện của Hâm Nhi nên xứng với tiểu thư khuê cát gia thế tốt mới đúng, lấy Vận Như thật là đáng tiếc."
Câu trả lời của vợ không khiến Nghiêm Chấn Đông nới lòng mi tâm, ngược lại khiến ông nhớ lại chút chuyện năm xưa, trong đầu từ từ chắp vá thành một khả năng điên cuồng.
"Cho nên, mười năm trước em mới có thể đi tìm Vận Như, muốn nó chủ động rời xa Hâm vậy?" Trong giọng điệu Nghiêm Chấn Đông đầy ý dò xét.
"Ba?!"
Nghiêm Hâm choáng váng, cho là ba bị hồ đồ.
"Con đừng chen vào, ba đang hỏi mẹ con." Nghiêm Chấn Đông hiếm khi có được vẻ mặt nghiêm túc.
Lưu Thục Quyên đứng lên, khuôn mặt kiêu ngạo trong nháy mắt trắng bệch: "Anh . . . . . . Cơm có thể ăn lung tung, nhưng không thể nói lung tung được, em không biết anh đang nói cái gì hết!"
"Bây giờ anh mới biết, cách em yêu con trai cưng lại nông cạn đến thế."
Phản ứng của vợ hoàn toàn ở trong dự liệu của ông, đột nhiên ông cảm thấy bà nhìn thật xa lạ, đã không phải là cô gái đơn thuần năm đó cùng ông yêu tha thiết: "Anh vẫn nghĩ không ra, hai người đang yêu nhau tốt đẹp, làm sao lại không nói một tiếng liền biến mất, thì ra là em ở giữa cản trở."
"Ba? Mẹ? Hai người đang nói cái gì, sao con nghe không hiểu?!"
Nghiêm Hâm càng nghe càng sợ, vội vã muốn từ cha mẹ trong miệng lấy được giải đáp.
"Em. . . . . . Em không với cha con anh nữa, hừ!"
Mặt Lưu Thục Quyên lúc xanh lúc hồng, thật sự không cách nào đối mặt với chất vấn của con trai và ánh mắt trách móc của chồng, bà xoay người chạy về phòng, không hề tiếp nhận hai cha con chất vấn nữa.
Phần 2
"Ba? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tóm lại ba đang nói cái gì?!" Nghiêm Hâm mơ hồ cảm giác sự thực đang từ từ sụp đổ, anh sợ hãi nắm chặt tay ba mình hỏi.
"Con vẫn nghĩ không ra sao? Đứa con ngốc."
Nghiêm Chấn Đông lần nữa thở dài: "Con không có khả năng chưa từng nghi ngờ vì sao năm đó Vận Như rời đi chứ? Ba cũng vậy, nghĩ mãi không thông, cho đến vừa rồi thấy phản ứng của mẹ con thì đã hiểu tất cả."
Nghiêm Hâm không dám nghĩ bậy, mở to mắt, nín thở chờ ba nói dứt lời.
"Đứa nhỏ Vận Như phúc hậu này, mẹ con nói với nó như vậy nhưng trước sau vẫn không nói ra. . . . . . Ba nghĩ, có thể nó cảm thấy nói ra chỉ có hai trường hợp, một là con không tin, phá hư tình cảm của con và nó, hai là phá hư tình cảm của con và mẹ, mà cả hai đều không phải là kết quả nó mong muốn, cho nên mới lựa chọn yên lặng ra đi." Nghiêm Chấn Đông là lão tướng thương trường, phân tích chính xác tính tình đơn thuần của Trương Vận Như.
Nghiêm Hâm lảo đảo, dù thế nào anh cũng không nghĩ ra, năm đó Vận Như phải rời đi là vì khốn đốn trong quan hệ v