
Tác giả: Dư Mật
Ngày cập nhật: 02:56 22/12/2015
Lượt xem: 134389
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/389 lượt.
là một lúc không kìm hãm được, là ngoài ý muốn." Cô cuối cùng không có váng đầu, vẫn kiên trì lập trường của mình.
"Thế nhưng đêm qua có người kêu yêu anh, còn muốn anh yêu, những thứ kia tất cả không tính là gì hết rồi hả ?" Hạ Lâm Đế kéo cô ngã ngồi trên đùi mình, đưa mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô.
Đào Khuynh nhớ lại đêm qua mình đã cỡ nào phóng đãng hướng anh cầu hoan, xấu hổ không dám nhìn anh. "Chớ nói. . . . . ."
"Cùng anh lên giường, thật chỉ là ngoài ý muốnsao?" Anh không quên phản ứng nhiệt tình của cô, nếu không phải yêu, cô sẽ không thể nào để cho anh làm bậy như thế.
Cô cúi đầu, quật cường nói: "Đó là tình dục quấy phá, khi đó, cái gì cũng có thể nói."
"Đó cũng là phản ứng chân thật nhất." Là không lừa được người.
"Không phải, em đã sớm nói không còn yêu anh!" Lần nữa bị anh dò xét, cô thật sự chống đỡ không được, thẹn quá hóa giận hô lên.
"Tiểu Khuynh, em khi nào là phụ nữ không yêu cũng sẽcùng người khác phát sinh quan hệ?” Hạ Lâm Đế mặt không chút thay đổi, nhẹ giọng hỏi cô.
"Bởi vì bị hấp dẫn, đó là phản ứng sinh lý mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng có." Thừa dịp anh buông tay ra Đào Khuynh thật nhanh từ trên người anh rời đi. "Nếu như không phải anh, cũng . . . là người khác. . . . . . Đúng, tình một đêm cũng không có gì lạ."
"Không có gì lạ?" Hạ Lâm Đế nheo lại đôi mắt đen, giọng nói trở nên lạnh lùng.
"Dưới loại tình huống này, cho dù là người khác, em cũng sẽ như vậy . . ."
"Câm miệng." Cô cư nhiên ở trước mặt anh nhắc tới đàn ông khác! Anh liền giận dữ kêu lên.
Đào Khuynh sợ hết hồn, nhìn vào cặp mắt đen thẩm tràn đầy lửa giận kia, trong lòng căng thẳng.
"Hạ Lâm Đế. . . . . ." Hiếm khithấy bộ dạng tức giận như vậy của anh, đột nhiên, cô cảm thấy lỗ mũi đau xót.
"Em không phải loại phụ nữa này, đừng lừa anh,Đào Khuynh." Hạ Lâm Đế hoàn toàn bị sựngoan cố, cứng đầu của cô chọc giận, tâm tình vô cùng phức tạp.
Cô không phải là người tùy tiện, hôm nay vì muốn thoát khỏi anh, lại tự bôi đen mình. . . Cô làm như vậy là muốn khiến lòng anh khó chịu sao?
Rõ ràng là người dịu dàng, luôn suy nghĩ cho người khác, vì sao lại phải nói chuyện hại người hại mình như vậy? Đây không phải là Đào Khuynh mà anh biết!
Đào Khuynh biết mình nói ra lời hoang đường cỡ nào, đáy mắt hiện lên một tia áy náy, nhưng không có dũng khí mở miệng. Giờ khắc này, cô chỉ muốn chạy trốn thật xa!
Khi cô mở cửa phòng thì Hạ Lâm Đế mở miệng lần nữa.
"Vì tốt cho anh mới rời khỏi là có ý gì?"
Nghe vậy, sự khó chịu đâu đó tràn vào người cô, trong nháy mắt sắc mặt Đào Khuynh tái nhợt.
***
Công ty áo cưới Tô Nhã nằm ở một khu phố náo nhiệt trong nội thành, bên trong những chiếc tủ kínhtrong suốt lộ ra từng bộ từng bộ váy cưới màu trắng xinh đẹp, làm người đi đường không nhịn được phải ngoái đầu lại mấy lần.
Đào Khuynh đi vào công ty áo cưới, đầu tiên là liếc mắt nhìn những ma nơ canh mặc mấy mẫu áo cưới mới nhất, rồi mới đi vào bên trong. Đây là nơi cô làm việc, cô là một nhà thiết kế áo cưới, ba bộ áo cưới được trưng trước cửa hàng đều do một tay côthiết kế.
Tiến vào phòng làm việc, cô ngồi vào chỗ của mình nếm thử ly cafe vừa mới mua.
"Ai, bao giờ mới kết thúc chuyện này đây?" Đào Khuynh than nhẹ, nghĩ đến buổi sáng cùng Hạ Lâm Đế tranh cãi ầm ĩ một trận, trong lòng côbuồn bực đến tận bây giờ.
Cô không ngờ khi đó tự lảm nhảmlại bị anh nghe được, khi anh chất vấn ý tứ của câu nói kia, đầu cô hoàn toàn trống rỗng, cuối cùng lại qua loa lấy lý do gia thế hai người chênh lệch để lấp liếm rồi rời đi.
Bởi vì trong quá khứ thật sự bọn họ đã từng vì chuyện này mà tranh chấp, vì vậy Hạ Lâm Đế không tiếp tục hỏi nữa.
Lúc ấy cô thở phào nhẹ nhõm, nếu anh nắm lấy điểm này để truy vấn, có lẽ cô sẽ không chống đỡ được đem bí mật nói cho anh biết.
"Thật may là không có mất trí." Đào Khuynh thở dài, may mắn mình không có nhất thời tâm tình kích động mà nói ra.
Tình huống tranh chấp sáng sớm hôm nay cùng trong quá khứ rất giống nhau. Khi đó, cô vì muốn rời khỏi anh, mỗi ngày dùng chuyện vụn vặt cãi cọ với anh, có một lần tranh cãi ầm ĩ cô thừa dịp đòi chia tay, không chờ anh đáp lại liền tự tiện trốn ra nước ngoài.
Theo tính cách của anhchắc chắn sẽ không từ bỏ,nhưng đã qua một năm Hạ Lâm Đế hành động gì cũng không có, cô còn tưởng rằng anh đãbuông tha đoạn cảm tình này rồi.
Tất cả đều docô quá ngây thơ, một năm này cũng chỉ là anh tốt bụng cho cô thời giansuy nghĩ, chuyện cần đối mặt đúng là vẫn phải đối mặt.
Nhưng là, làm thế nào đối mặt đây?
Hạ Lâm Đế quá rõ ràng cá tính của cô, cô ngoài miệngnói đối với anh đã không còncảm giác, lại bị anh liếc một cái đã nhìn thấu cô nói láo, hai người nếu tiếp tục chạm mặt, anh sớm muộn gì cũng biết nguyên nhân cô muốn chia tay.
Anh dịu dàng như thế, nếu biết lý do chân chính khiến cô rời đi, anh tuyệt đối sẽ không bỏ mặc cô, nhưng cô không muốn trói chặt anh nha!
Cô tại sao lại vô dụng như vậy chứ? Anh vừa biểu hiệnmột chút dịu dàngcô liền tan rã phòng bị, đã thế còn hãm sâu trong sự hấp