Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ly Hôn Không Chia Tay

Ly Hôn Không Chia Tay

Tác giả: Quan Dĩnh

Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015

Lượt xem: 134768

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/768 lượt.


"Ừ, nhìn em vất vả như vậy, anh không cách nào tập trung làm việc được." Dĩ Du tuy là bà chủ, nhưng công việc vẫn rất bận rộn, trong lòng hắn thật sự buồn cho cô vì cuộc sống mà làm công việc hết sức tầm thường.
"Đây là sở thích của tôi, tuyệt không khổ cực." Cô cười nói, tay cũng không dừng lại.
"Anh có đem sushi đến cho em, a Ben cùng Hi Vi cũng có một phần, đồ ăn Trung Quốc có thể ăn."
"Cám ơn." Hắn thật thân thiết, hắn chăm sóc cô, thậm chí nhân viên của cô cũng được chăm sóc.
Cô ngồi ở bàn làm bánh, dùng thanh cáng mỏng bột thành vòng tròn, sau đó đặt nhân dứa vào giữa, dùng tay vê tròn, sau đó đặt vào vĩ, động tác rất thuần thục.
"Anh giúp em một tay?"
"Không, nơi này rất nóng, không có máy điều hòa, anh sẽ không chịu nổi." Đỗ Dĩ Du lo lắng hắn.
"Rất nóng không phải là bởi vì nhiệt độ, là bởi vì em ở bên cạnh anh." Hắn cởi tây trang xuống cuộn tay áo lên, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh giúp cô một tay.
Hắn làm thật? Cô nhìn hắn, trái tim chấn động.
Chuyện lần trước hắn đề cập, cô vẫn do dự , không dám tùy tiện đưa ra quyết định.
Tiếp nhận hắn, chỉ sợ tổn thương một lần nữa tái diễn, không chấp nhận hắn, giống như muốn dứt bỏ miếng thịt ngon, như hối tiếc, nội tâm cô bắt đầu mâu thuẫn.
Tính toán thời gian, hắn nói ở lại ở Đài Loan hai tuần lễ thời gian cũng nhanh đến, tết Trung thu kết thúc, hắn phải trở về Thượng Hải công tác, không biết lúc nào thì mới có thể lại nhìn thấy hắn?
Thôi, cái gì cũng đừng nghĩ nữa, tận dụng thời gian ít ỏi này cùng hắn chung đụng, trân trọng những kỷ niệm đẹp!
"Anh bắt đầu học nói lời ngon tiếng ngọt khi nào vậy?"
Hắn nghĩ một chút, khóe miệng hiện nụ cười mê người, "Trước kia anh cũng nói, chỉ là em không có chú ý."
Cô vèo bật cười, "Đó là do sự chú ý của em không đủ sao?" (từ đoạn này bắt đầu thay đổi xưng hô nhé vì chị Du đã mềm lòng với anh Uy rùi)
Hắn vui vẻ cười, học cô cáng bột, nữa bỏ vào nhân dứa vê thành tròn, bỏ vào trong vĩ, "Như vậy đúng không? Cô giáo."
"Phải đều tay, lấp kín vào, bốn góc không thể có khe hở mới được." Cô chỉ vào bánh mình làm, hình dáng quả nhiên đẹp hơn.
"Vậy thì do em khéo tay."
Cô thực sự là một người phụ nữ đáng yêu, đôi mắt tập trung, hành động nghiêm túc, tất cả các loại thực phẩm thông qua sự khéo léo của cô sẽ trở thành siêu thực phẩm ngon và đáng yêu.
"Anh làm hình trái tim tặng cho em có được không, cái này đại diện cho trái tim anh."
"Đẹp hay xấu, cái này chính là anh ăn đó!" Cô không nhịn được cười hắn.
"Cái gì xấu xí? Tấm lòng là quan trọng nhất."
Trong phòng bếp, hương dứa, hương thơm bánh ngọt, mùi nước hoa của phụ nữ, kết hợp thành niềm hạnh phúc ấm áp. . . . . .
Cô tham lam nhìn hắn, hắn thật thay đổi rất nhiều.
Nụ cười trên mặt hắn thật đẹp trai mê người, rồi lại giống như cậu bé mới lớn bình dị gần gũi, cô thật rất thích bộ dáng hiện tại của hắn.
Nhưng làm thế nào hắn đồng ý ở bên cạnh cô đây? Hắn vừa có tiền vừa anh tuấn, chỉ cần hắn thích, loại phụ nữ nào mà không có.
Là hắn cô đơn quá lâu, hay là thật không quên được tình cũ?
Đột nhiên, có người đẩy cửa đi vào, "Anh Địch!"
"A Xán, cậu. . . . . . Làm sao lại tới nơi này?" Địch Tử Uy không biến sắc nhìn hắn.
"Những lời này phải là em hỏi anh mới đúng chứ?" Kim Duẫn Xán sắc mặt khó coi, đôi tay nắm quyền, kiềm chế tức giận.






Ở trên tình trường hắn bách chiến bách thắng, theo đuổi phụ nữ chưa từng thất bại, lần đầu hắn cảm giác thất bại, mà chướng ngại vật của hắn, chính là ngồi ở bên cạnh Dĩ Du, Địch Tử Uy.
Chẳng lẽ Địch Tử Uy không nhìn ra hắn đối với Đỗ Dĩ Du có tình ý? Hắn mãnh liệt hoài nghi Địch Tử Uy là cố ý phá hư chuyện tt của hn!
"Ah, anh ti l đ chăm sc Dĩ Du."
"Em c hẹn vi Dĩ Du đi ăn cơm lúc 12 giờ." Kim Duẫn Xn khng chp nhận thua trận, giọng ni khiu khích.
Khng khí trn ngập mùi thuc súng, Đỗ Dĩ Du cảm thy lo lng, đang mun mở miệng ha giải khng khí giơng cung bạt kiếm ny, Địch Tử Uy lại ln tiếng.
Kim Duẫn Xán nhìn chằm chằm Địch Tử Uy, ánh mắt tràn đầy thù địch, đi thẳng vào vấn đề nói: "Anh Địch, anh là cố ý sao? Anh biết rõ em thích Dĩ Du, tại sao lại nhiều lần muốn trở ngại em theo đuổi cô ấy?"
"Cậu thật lòng thích cô ấy sao?" Địch Tử Uy hỏi ngược lại hắn.
Hắn không chút nghĩ ngợi nói: "Dĩ nhiên."
"Cậu biết cái gì là thật lòng sao? Đối với phụ nữ tặng hoa, ăn cơm ở nhà hàng đắt tiền, theo đuổi ráo riết, đây chính là thật lòng sao? Dĩ Du với những người phụ nữ trước đây của cậu không giống nhau, tư tưởng của cô ấy rất thuần khiết, không thể đùa với trò chơi tình yêu của cậu, anh không cho phép cậu đến gần cô ấy!" Địch Tử Uy ánh mắt sắc bén, đưa ra lời cảnh cáo.
Hừ! Kim Duẫn Xán cố gắng kìm nén tức giận cùng khó chịu, hoàn toàn bị lời nói của hắn mà bộc phát.
Ý là chỉ hắn nông cạn, không hiểu cái gì là tình yêu sao?
Cho là lớn hơn hắn vài tuổi, mà có thể dạy dỗ hắn sao?
Hắn tán không ít bạn gái, chưa bao thất bại như vậy, Địch Tử Uy đột nhiên tới giành phụ nữ với hắn