Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Má Mi! Mau Về Nhà Thôi

Má Mi! Mau Về Nhà Thôi

Tác giả: Trần Duy

Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015

Lượt xem: 134974

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/974 lượt.

ôi, cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ tới chuyện mình muốn kết hôn, huống chi đối tượng là người chỉ gặp qua vài lần như anh?
- Đúng vậy, chính là kết hôn. – Tiêu Hàn gật đầu, sau đó lại châm chọc nói – Cô không phải nói là đứa bé là vô tội sao? Nếu không đem đứa bé đi phá, vậy chúng ta liền kết hôn là đúng rồi.
Tống Hương Ngưng vẫn có chút không kịp thích ứng, phản ứng của Tiêu Hàn thay đổi nhanh quá. Nhất thời như vậy, cô không biết làm sao.
- Anh nói là kết hôn, sau đó đem đứa bé sinh ra sao?
Tiêu Hàn gật đầu: – Chính là như vậy. Chẳng qua tôi có một điều kiện.
- Điều kiện gì? – Trực giác của Tống Hương Ngưng cho thấy điều kiện này không phải là điều kiện tốt, tính cảnh giác không khỏi tăng lên.
Tiêu Hàn mắt lạnh nhìn Tống Hương Ngưng một cái, mới tiếp tục nói:
- Tôi đối với cô không có tình cảm. Sau khi kết hôn, cô không thể can thiệp cuộc sông riêng của tôi, nhưng cô vẫn có thể an tâm dưỡng thai, không cho phép cùng trò chuyện với người đàn ông khác. Hơn nữa, chờ khi cô sinh đứa bé xong, chúng ta sẽ ly hôn, đến lúc đó cô lại là người độc thân, hơn nữa đứa bé thuộc về tôi.
- Cái gì? Đứa bé thuộc về anh? – Những chuyện trước mặt cô không thể nào tiếp nhận được, dù sao anh đối với cô cũng không có cái gọi là tình cảm. Nhưng tại sao đứa bé phải thuộc về anh? – Anh không phải nói muốn đem đứa bé phá đi sao? Tại sao hiện tại lại muốn đứa bé thuộc về anh?
Tiêu Hàn hừ lạnh một tiếng:
- Không sai, trước tôi đúng thực là muốn nói phá thai, nhưng là cô không phải không đồng ý sao? Vậy cho cô sinh đứa bé ra đã là tốt lắm rồi. Nhưng mà tôi lại không thể để đứa bé gọi người khác là ba.
- Tôi cũng không thể để cho đứa bé gọi người khác là mẹ! – Tống Hương Ngưng nói lớn.
- Phá thai hoặc sinh đứa bé ra rồi đưa tôi nuôi, chính cô hãy lựa chọn. – Đây là anh đã nhượng bộ lắm rồi.
Tống Hương Ngưng không nghĩ tới Tiêu Hàn bắt cô lựa chọn như thế, nhất thời cứng họng.
Thấy một lúc lâu mà cô vẫn không nói gì, Tiêu Hàn cho là cô hối hận:
- Tốt, cô không thể lựa chọn được, vậy tôi liền cho cô một lựa chọn tốt nhất. Phá thai.
- Không cần! – Tống Hương Ngưng nhỏ giọng kêu lên, cô nói gì cũng không muốn giết đứa con của mình đi – Được, chúng ta kết hôn.






Hôn Lễ
Vốn là Tống Hương Ngưng nói hôn lễ đơn giản một chút là tốt, nhưng ba mẹ của Tiêu Hàn lại không đồng ý. Bọn họ cho là Tiêu Hàn cùng Tống Hương Ngưng là ông trời tác hợp, hôn lễ không được làm qua loa, mà Tiêu Hàn cũng không phản đối.
Ba mẹ của Tiêu Hàn đối với Tống Hương Ngưng có thể nói là hài lòng cực kỳ. Bọn họ vẫn cho rằng không có người nào có thể làm cho Tiêu Hàn chịu ổn định cuộc sống, không ngờ hiện tại chẳng những có một con dâu, còn lập tức có thể bồng cháu, bọn họ có thể không vui mừng được sao? Bọn họ không phải loại người hết sức bảo thủ, cũng là người dám làm dám chịu trách nhiệm. Bọn họ không giống Tiêu Hàn, muốn Tống Hương Ngưng phá thai, ngược lại vô cùng chào đón đứa cháu ra đời.
- Hương Ngưng à, cái này con phải nghe mẹ. Tổng giám đốc Tập đoàn Tiêu Thị cưới vợ, làm sao có thể tùy tiện được, đương nhiên là muốn cho con vui vẻ bước vào cửa. Cho nên con liền phải nghe mẹ.
Mặc dù Tống Hương Ngưng còn chưa chính thức vào nhà, nhưng mẹ Tiêu đã đem cô trở thành con dâu chính thức rồi.
- Cái này. . . . . . – Cái này Tống Hương Ngưng thật không có nghĩ tới, thật sự không biết làm sao trả lời.
- Chúng con tính toán rồi ạ, tối hôm nay con và Hương Ngưng sẽ về nói chuyện với ba của cô ấy ạ, để cho ông có thể sắp xếp thời gian, cùng chúng ta bàn bạc chuyện hôn lễ. – Tiêu Hàn nói thay Tống Hương Ngưng.
Mẹ Tiêu nghe Tiêu Hàn nói, cũng không có nói gì khác.
Giống như Tiêu Hàn đã đoán trước, ba Tống đối với “Chuẩn con rể” Tiêu Hàn hết sức hài lòng. Hai bên rất nhanh liền nhất quyết chọn thời gian gần nhất tiến tới hôn nhân, cụ thể là hai tuần lễ sau —— thật ra thì bọn họ hi vọng càng nhanh càng tốt, nhưng là cũng là cần một chút để chuẩn bị mọi thứ.
* * * *
Hôn lễ của Tiêu Hàn cùng Tống Hương Ngưng quả nhiên rất lớn. Người tới rất nhiều, thậm chí so với tiệc chúc mừng của Tiêu Thị lần trước còn lớn hơn mấy lần.
Sau khi tiến hành mời rượu đơn giản, hai người liền tách ra, Tiêu Hàn hình như là cố ý muốn cho Tống Hương Ngưng khó chịu, hoàn toàn chưa cùng cô nói câu nào, một chút cũng không có cảm giác vui vẻ cười nói.
Tống Hương Ngưng cũng không có ý định hao tốn tâm sức vì anh, liền tùy tiện tìm một cái góc khuất ngồi nghỉ ngơi.
Không bao lâu, đã có người đi tới, đó là Thượng Quan Sâm.
- Chị dâu, em mời chị một ly! – Thượng Quan Sâm mời rượu Tống Hương Ngưng, lại ý thức được cô đã có thai, liền săn sóc đưa cô một ly trà.
Tống Hương Ngưng nhận lấy tách trà, dịu dàng cười nói:
- Làm sao anh không theo chân bọn họ cùng nhau uống rượu? Cùng tôi nhàm chán ngồi chỗ này làm gì?
Thật ra thì cô nhìn ra được, Thượng Quan Sâm là quan tâm cô, sợ cô ở đây sẽ cảm thấy buồn chán, điều này làm cho cô rất cảm động.