
Tác giả: Trần Duy
Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015
Lượt xem: 134967
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/967 lượt.
>- Rượu lúc nào thì cũng có thể uống…, nhưng chị dâu không phải lúc nào cũng có thể nói chuyện – Thượng Quan Sâm vừa uống rượu vừa nói – Chị dâu, thật ra thì Tiêu Hàn là người rất tốt, cậu ta chỉ không giỏi chuyện đem tình cảm của mình lộ ra ngoài. Nếu như cậu ta đối với chị hoàn toàn không có cảm giác, cậu ấy là sẽ không lấy chị.
Tống Hương Ngưng nhìn Thượng Quan Sâm, cười mà không nói. Qua một lúc lâu, cô mới lên tiếng:
- Thật ra thì, tôi chỉ muốn đứa bé bình an ra đời thôi, những thứ khác với tôi không quan trọng. Anh ấy đối với tôi có cảm giác hay không, càng không quan trọng.
- Vậy chị đối với Tiêu Hàn là sao? Chị đối với anh ấy có cảm giác gì? – Thượng Quan Sâm hỏi. Bây giờ có con mới cưới như thế còn gọi là yêu sao?
Tống Hương Ngưng sửng sốt, ngay sau đó cười nói
- Tôi chỉ là hy vọng đứa bé sinh ra tốt đẹp. Về phần tôi đối với Tiêu Hàn có cảm giác hay không, tôi cũng không rõ ràng.
Dù sao việc này tới quá nhanh, cô căn bản là ứng phó không kịp. Chỉ là kỳ quái, cô giống như không có ghét bỏ chuyện trở thành vợ của Tiêu Hàn, ngược lại không tự chủ liền đem mình hướng đến anh.
Thượng Quan Sâm biết nói cái gì cũng không có ý nghĩa, nên không hỏi nữa, đi nơi khác tìm kiếm niềm vui của riêng mình.
* * * *
Thượng Quan Sâm mới vừa đi không bao lâu, bên cạnh Tống Hương Ngưng lại xuất hiện thêm một người mới, đó là Owen Dục. Tống Hương Ngưng mời không quá nhiều bạn bè thân thiết, lại có mấy người trong công ty của Owen Dục.
Owen Dục giống như đã uống rất nhiều rượu, mặt anh đỏ bừng, nói chuyện mà đầu cứ lắc lắc
- Hương. . . . . . Hương Ngưng, anh mời em một ly!
Cô không có Thượng Quan Sâm chăm sóc, nên chỉ có thể miễn cưỡng cầm ly rượu.
Tống Hương Ngưng biết mình không từ chối được, nhẹ nhàng uống một hớp.
- Tổng giám đốc, tại sao anh uống nhiều rượu như vậy? – Cô có chút lo lắng cho tình trạng hiện tại của anh.
- Em . . . . em . . . . kết hôn, anh . . . . anh vui mừng. Anh đương nhiên là muốn uống một chút – Owen Dục càng nói càng lớn tiếng, giọng nói lại như mang nhiều uất ức – Hương Ngưng, em, em từ khi nào thì cùng Tổng giám đốc Tiêu có quan hệ tốt đến thế? Tại sao cả công ty chúng ta đều không biết? Làm hại anh còn cho là mình đã nắm chắc phần thắng.
Tống Hương Ngưng không biết nên trả lời thế nào, không thể làm gì khác hơn là tìm ý chuyển đề tài:
- Tổng giám đốc, anh uống nhiều quá rồi.
- Không, người ta nói cho anh biết! – Không ngờ, lần này Owen Dục không có nghe Tống Hương Ngưng nói, anh chiếm lấy hai vai của cô, có chút gầm nhẹ tựa như đang thét – Em có phải bởi vì mang thai đứa bé của anh ta cho nên mới cùng anh ta kết hôn không?
Tống Hương Ngưng trong lòng cả kinh:
- Tổng giám đốc, anh đang nói cái gì đó?.
Làm sao anh biết được?
- Anh là nghe người khác nói, là em bởi vì đứa bé cho nên mới cùng anh ta kết hôn đúng không? – Owen Dục càng nói càng tức, cơ hồ là mất lý trí, rống giận – Hương Ngưng, anh thích em, thích toàn bộ những gì thuộc về em, em không thể bởi vì mang thai đứa bé của anh ta mà kết hôn với anh ta, làm như thế em sẽ không có hạnh phúc thật sự đâu!
Thật may là hai người bọn họ đều đang ngồi ở một góc khuất, mà giọng nói của Owen Dục cũng không phải là rất lớn tiếng, cho nên không có rước lấy những ánh mắt soi mói của người khác.
- Tổng giám đốc, anh không nên nói nữa, hôm nay là ngày em kết hôn, em hi vọng nhận được lời chúc phúc của anh. – Tống Hương Ngưng không muốn tiếp tục đề tài vừa rồi, khéo léo đổi chủ đề.
- Nhưng là, Hương Ngưng. . . . . . – Owen Dục còn muốn nói tiếp cái gì đó, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
Ở phía xa Tiêu Hàn vẫn luôn chú ý Tống Hương Ngưng, lại thấy bóng lưng Owen Dục đang ngồi bên cạnh cô, sắc mặt càng ngày càng khó coi, cuối cùng, anh dứt khoát đi tới, một tay ôm Tống Hương Ngưng, thân mật nói:
- Lão bà, thì ra là em ở nơi này, anh mới vừa rồi tìm em thật vất vả có biết không.
- Cái gì? – Tống Hương Ngưng bị sự xuất hiện đột ngột của Tiêu Hàn cùng với lời ngon tiếng ngọt làm lu mờ lý trí.
- Không có gì, chỉ là xa một chút đã thấy nhớ em rồi…!
Sau khi nói xong, anh hoàn toàn không để ý đến Owen Dục đang ngồi bên cạnh, liền một hôn một cái lên mặt Tống Hương Ngưng.
Sau khi hôn cô đến rối loạn tâm trí, Owen Dục cũng nghiêm chỉnh đứng lên đi ra nơi khác, anh mới buông cô ra, đổi thành cắn vành tai của cô, cuối cùng ở bên tai cô quẳng xuống một câu nói:
- Tôi đã nói rồi, không cho phép cùng người đàn ông khác quan hệ mập mờ.
Tống Hương Ngưng cảm thấy chợt lạnh ở sống lưng, cô nhìn Tiêu Hàn, đột nhiên cảm thấy người đàn ông ở trước mắt thật khủng khiếp.
Tranh Chấp
Sau cưới, Tiêu Hàn vốn muốn cùng Tống Hương Ngưng ra sống riêng, nhưng mẹ Tiêu lại muốn ở cùng Tống Hương Ngưng, nói gì thì nói, Tống Hương Ngưng hiện đang mang thai, phải được chăm sóc thật tốt. Tiêu Hàn không ép buộc cô, không thể làm gì khác hơn là đồng ý với mẹ Tiêu.
Mặc dù là Tiêu Hàn và Tống Hương Ngưng ở