Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngọt Ngào Đùa Tình

Ngọt Ngào Đùa Tình

Tác giả: Lâm Hiểu Quân

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134726

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/726 lượt.

ộc phát trong lòng của mình. "Bỏ lại sự nghiệp gia tộc còn đang hao tổn, bỏ lại mấy trăm nhân viên, sau đó đi cùng với cô quay trở về New York, ở nơi nào không ăn qua khói lửa cuộc sống nhân gian?"
"Không ai bảo anh không ăn khói lửa nhân gian!"
"Nếu như tôi thực sự đi New York, vậy coi như là một loại trốn tránh, tôi không thể không chịu trách nhiệm." Anh không chút thỏa hiệp nào nói.
"Anh có thể đem trụ sở chính thiết lập ở New York."
"Tại sao cô không thể ở lại Đài Loan?"
"Nhưng New York là...... Nhà của tôi ở nơi đó."
"Vậy nhà của tôi ở chỗ này......" Anh cũng gào thét lớn, "Đài Loan."
Bành Tiểu Mạn không phải là một cô gái tùy hứng, cố tình gây sự, đương nhiên cô biết rõ anh khó xử. Nhưng là...... Nhưng là có thể vì người yêu của mình làm chút hy sinh không phải là có ý nghĩa sao?
"Chương Câu, tôi là con gái một, cho nên......"
"Tôi cũng là con một."
"Nhưng là......" Cô chính là hy vọng anh có thể nhượng bộ, anh có thể đứng ở góc độ của cô suy nghĩ cho cô.
"Tiểu Mạn, nếu như hai chúng ta thật sự có cảm tình, nếu như cô đối với tôi cảm giác so với thích lại nhiều hơn một chút, thì cô ở lại, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô, cô đừng quên cô còn có cả nhà cậu của cô đang dẫn dắt cô.
"Tôi muốn ở cùng với cha và mẹ của tôi."
"Cô đã ở chung với họ hai mươi mấy năm rồi."
"Cho nên bây giờ tôi nên vì anh mà rời khỏi họ?"
"Đây không phải là chuyện sớm hay muộn sao?" Chương Câu bày ra một vẻ mặt vì sao cô khó trị như vậy. "Sớm muộn gì cô cũng phải lập gia đình."
"Tôi có thể kết hôn với một người đàn ông sống ở New York." Cô tức giận đến bắt đầu nói xằng nói bậy rồi.
"Nếu như cô nghĩ như vậy......" Anh khàn khàn thét lên, lại hết sức sĩ diện không chịu nể mặt. "Tôi không biết mình còn có cái gì để nói."
"Cho nên anh không quan tâm tôi rời khỏi Đài Loan ư?"
"Nếu như cô thực sự muốn rời đi......" Anh nhún vai. "Tôi không thể ngăn cản ý nguyện của cô."
"Chương Câu!" Cô muốn K anh một trận.
"Tôi không thể miễng cưỡng cô hoặc là ép buộc cô."
"Được, tôi hiểu ý của anh rồi." Cô xoay người một cái liền đi.
"Tiểu Mạn, cầu xin cô phải để ý tính một chút, chuyện là có thể...... dàn xếp toàn vẹn." Anh vẫn còn hy vọng.
"Toàn vẹn nhất!"
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Biết Bành Tiểu Mạn sắp quay về New York, phản ứng của Đỗ Cẩn gần giống với Chương Câu. Nếu đã cùng tổng giám đốc đang nói chuyện yêu đương, như thế thì rõ ràng cô có thể ở lại Đài Loan, tại sao không quay về New York thì không thể?
"Đỗ Cẩn, nếu như ngày hôm nay mà bảo cô đi đến...... Ả-rập Xê-út lấy chồng, cô lấy hay không lấy chồng?" Cô tùy tiện làm cái suy luận.
"Nếu như tôi yêu người đàn ông kia, cho dù bảo tôi đến Nội Mông lấy chồng, tôi cũng sẽ không có câu nói thứ hai." Đỗ Cẩn biểu lộ một bộ tình yêu cao thượng.
"Người nhà của cô a?"
"Cũng không phải là cả đời cũng không gặp mặt."
"Nhưng là khoảng cách......"
"Cô vì người nhà mà không cần người đàn ông cô yêu, đây không phải là hơi quá cực đoan?" Cô vừa ăn miếng cá sống vừa nói. Bởi vì bữa ăn này có thể xem như là bữa tiệc chia tay Tiểu Mạn, cho nên Đỗ Cẩn mời cô ấy ăn đồ ăn Nhật cao cấp. "Cha của cô có mẹ của cô, mẹ của cô có cha của cô, vậy cô có cái gì?"
"Tôi có......" Cô vẫn cứ gắt gỏng một hơi nói: "Tôi có cha và mẹ."
"Nhưng cuối cùng ai sẽ cùng cô đi hết chặng đường của cuộc sống? Là cha, mẹ của cô, hay là...... người đàn ông yêu cô và cô cũng yêu anh ta?" Đỗ Cẩn cảm tính hỏi.
Bành Tiểu Mạn đột nhiên không nói nên lời. Thật ra thì đạo lý này rất rõ ràng dễ hiểu, lại đơn giản, nhưng cô ấy vừa nói như vậy, dường như là lại có một cỗ sức mạnh mới.
"Tổng giám đốc yêu cô."
"Anh ta chỉ nghĩ đến bản thân mình."
"Không, anh ta nghĩ đến rất nhiều người," Đỗ Cẩn không thể không nói lời công đạo, "Nếu như anh ta chỉ nghĩ đến bản thân mình, vậy đại khái anh ta có thể cùng cô đi định cư ở New York, bất kể bỏ lại cục diện rối rắm ở Đài Loan, nhưng anh ta có ích kỷ như thế sao?" Cô lắc đầu nói. "Anh ta cũng không có."
"Cô thực sự sẽ nói thay cho anh ta."
"Đây là sự thật."
"Tôi thực sự rất mâu thuẫn, bây giờ cha của tôi đang nóng lòng chờ tôi về nhà, tối hôm qua ông đánh ít nhất 5 - 6 cuộc gọi điện thoại quốc tế thúc giục tôi quay về." Cô vốn cũng thích ăn cá sống, nhưng đêm nay cũng không chút thèm ăn." Ông luôn luôn coi tôi như là bảo bối, yêu thương như là một công chúa......"
"Vậy cô trở về New York vài ngày, rồi quay trở lại Đài Loan nữa là được rồi."
"Trở lại nữa......"
"Không được sao?"
"Có thể cha và mẹ của tôi sẽ không cho tôi trở lại."
"Cô lại ngoan ngoãn như vậy sao?"
"Tôi là một người con gái hiếu thảo nha!" Vừa dùng vẻ mặt tự giễu nói xong, đột nhiên vẻ mặt của Bành Tiểu Mạn không thoải mái lắm, bởi vì Đỗ Cẩn vốn là ngồi đưa lưng về phía cửa tiệm, cho nên cô không nhìn thấy người vào. "Đỗ Cẩn, trước đây cô thường cùng Lập Quốc Uy đến nhà hàng ăn kiểu Nhật này sao?"
"Chúng tôi chưa từng đến nhà hàng ăn kiểu Nhật này, nó vừa mới mở hai tháng, là A Mễ giới thiệu, tại sao cô hỏi nh