The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngọt Ngào Đùa Tình

Ngọt Ngào Đùa Tình

Tác giả: Lâm Hiểu Quân

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134793

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/793 lượt.

không có kém cõi như vậy chứ?" Cô không có cảm thấy tức giận, mà là buồn bã muốn được ghé vào ngực của anh.
"Nhưng là tôi thích những thứ kém cõi này của cô!" Nói xong, anh vươn hai tay từ trong túi ra, đem cô nhẹ nhàng kéo vào lòng của mình. "Tiểu Mạn, tôi thực sự không muốn cô đi."
"Vây anh đi cùng tôi." Cô kéo kéo áo khoác âu phục của anh. "Chương Câu, nếu như anh không muốn tách khỏi tôi......"
"Tôi không thể." Anh thì thầm.
"Căn bản là anh cũng không thích tôi như thế," Cô bốc đồng đánh vào lồng ngực anh một cái. "Bằng không anh sẽ không để cho tôi đi."
"Tôi có trách nhiệm......"
"Có lẽ tôi trở về New York sẽ không quay về Đài Loan nữa." Cô tức giận nói, "Có lẽ tôi trở lại Đài Loan thì đã là chuyện của 3 - 4 mươi năm sau rồi, khi đó chúng ta cũng đã con cháu thành đàn, chỉ có điều, con của tôi không phải là cùng anh sinh ra, con của anh cũng không phải cùng tôi sinh ra."
Vừa nghĩ tới cô ấy có thể sinh con cùng người đàn ông khác, tim của anh liền bị nhéo mạnh một cái, nhưng là trước mắt......
"Tôi sẽ không cùng người phụ nữ khác sinh con." Anh chỉ có thể nói như vậy.
"Hù tôi!"
"Tôi nguyện ý đánh cuộc thử." Chương Câu bình tĩnh nhìn cô. "Cô vừa mới nói chỉ là nói dỗi."
"Không ai có thể cam đoan nói dỗi sẽ không thành," đột nhiên cô đẩy anh ra. "Chương Câu, anh đi đi, nếu như vận mệnh muốn an bài chúng ta như vậy, vậy tôi chấp nhận, anh cũng thế."
"Bảo trọng!" Sau khi Chương Câu liếc mắt nhìn cô thật sâu một cái, lên xe của mình thực sự rời đi.
Bành Tiểu Mạn nhìn xe đi mất, không có thất thanh hét lên, cũng không có kêu khóc ôm sòm, chỉ len lén lau nước mắt trên mặt.
Đứng ở phía sau cửa sổ nhìn cảnh này Bành Giai Du và em dâu của mình, hai người phụ nữ cũng thở dài thật sâu.
"Chị," dạng chia rẽ bọn họ......"
"Tại sao tên kia lại không bất chấp tất cả giữ lại Tiểu Mạn chứ?" Bành Giai Du thì thầm.
"Chị...... Tán thành?"
"Vẫn là trước tiên về New York một chuyến," bà nhàn nhạt nở một nụ cười. "Sẽ yên lặng xem sự tình biến hóa."
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Nơi khác nhau, bạn trai khác nhau, Lập Quốc Uy không biết khi nào thì Đỗ Cẩn trở thành Hoa Hồ Điệp, khi nào thì trở nên cởi mở như vậy, tiên phong, trước kia thậm chí cô không biết phải làm thế nào nói chuyện với bạn bè của anh, nhưng nhìn xem cô bây giờ......
Lại cùng người đàn ông liếc mắt đưa tình, mặt mày lại đưa tình với đàn ông, mặc quần áo lại vừa lộ đùi vừa lộ rãnh giữa hai vú, thoa son môi vừa sáng lại vừa tươi, dường như muốn tự quyến rũ đàn ông gây tội, rốt cuộc cô muốn nhận được cái gì trên cơ thể đàn ông?
Hơn nữa lúc nào cũng đúng dịp như vậy, bọn họ luôn sẽ chạm mặt ở một chỗ, dường như hai bên đang ra uy với nhau, một lần, hai lần anh còn có thể nhẫn nại, nhưng là ba lần, bốn lần, năm lần......
Cho nên lúc trong tai anh vừa truyền đến tiếng cười khanh khách như là của lãng nữ* thì anh nhịn không được bỏ lại bạn gái của mình, sau đó vọt tới bàn kia, không nói hai lời mạnh mẽ lôi cô đi.
(*) Lãng nữ: người con gái chơi bời liêu lỏng.
Đỗ Cẩn một chút cũng không sợ, cô thật không ngờ anh có thể nhẫn nại lâu như vậy, xem ra tu dưỡng của anh là tiến bộ nhiều rồi.
"Trong mắt của anh có pháp luật hay không a?" Cô dùng ánh mắt lạnh lùng, giọng điệu cố ý nói: "Có thể bạn trai của tôi đã báo cảnh sát rồi."
"Cục trưởng cục cảnh sát tới cũng như thế."
"Anh là đang tự cao cái gì?"
"Tôi chỉ là muốn hảo hảo dạy bảo người phụ nữ của tôi!" Anh nói xong liền đưa tay ngăn cản chiếc xe taxi.
Nhưng dù sao lúc này cũng không thể khoe tài lái xe của mình, anh còn muốn sống đến nhìn thấy đứa trẻ của anh và Đỗ Cẩn lớn lên.
"Người phụ nữ của anh?"
"Chính là cô!"
"Từ lâu tôi đã không phải là người phụ nữ của anh!" Cô giùng giằng.
"Thật sự là như vậy sao?" Anh vừa đem cô đẩy lên xe taxi vừa nói: "Vậy những thứ『vô tình gặp gỡ』này coi là gì?"
"Ha ha!" Cô trợn mắt một cái. "Anh cho rằng tôi là cố ý xuất hiện ở nơi anh thường xuất hiện?"
"Chẳng lẽ không đúng?"
Lúc này cô không hướng về phía người lái xe taxi cầu cứu, cũng không muốn người lái xe taxi giúp cô báo án, giờ phút này trong mắt của cô chỉ có Lập Quốc Uy, chỉ nghĩ muốn cùng anh chiến đấu một mất một còn. "Chỉ cho anh mang phụ nữ? Chỉ cho anh tới những chỗ này tiêu dùng? Anh là Thiên Hoàng Lão Tử hả?!"
"Tôi thì cho rằng cô là có ý định."
"Anh bệnh thần kinh!"
"Thế nào? Chịu không nổi nhìn thấy tôi cùng người phụ nữ khác qua lại sao?"
"Là anh chịu không nổi tôi cùng người đàn ông khác qua lại chứ?"
"Đỗ Cẩn, rõ ràng cô là một người phụ nữ đứng đắng, không cần đem mình bôi xấu, làm bẩn!" Anh nghiêm nghị nhìn cô. "Tôi đã khuất phục trước rồi, cũng đã nhiều lần muốn cô trở lại bên cạnh tôi, rốt cuộc cô thế nào? Cô lại bày ra một bộ vênh váo đắc ý, thái độ mắt cao hơn đầu!"
"Anh tự làm tự chịu."
"Được, xem ra chỉ còn một con đường," dường như anh ăn quả cân quyết tâm. "Chúng ta kết hôn đi!"
"Anh......" Đỗ Cẩn không biết lãng tử tình trường này lại có thể biết cầu hôn với cô rồi. "Muốn kết hôn với tôi?"