Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật ký Sau Ly Hôn

Nhật ký Sau Ly Hôn

Tác giả: Chu Tuyết Nhi

Ngày cập nhật: 03:11 22/12/2015

Lượt xem: 134793

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/793 lượt.

n về nhà nhé, chúng ta sẽ đón Gia Gia về, cả nhà mình sẽ quây quần bên nhau”.
Tôi vẫn im lặng, lạnh lùng quay người chạy ra đường vẫy một chiếc taxi để về nhà, Quốc An cũng vội vàng bám theo sau. Về đến nhà, tôi vội đóng chặt cửa phòng lại, không nói gì cả.
Quốc An liên tục nhấn chuông, tôi mặc kệ, bật nhạc rock lên nghe. Khoảng 20 phút sau, chị Dương ở nhà kế bên gọi đến, chị nói, “Tuyết Nhi ơi, em mở cửa ra đi, Quốc An thật lòng muốn nhận lỗi với em nè, cậu ấy vẫn còn rất yêu em đấy, em hãy nghe cậu y giải thích một chút đã được không?”
Tôi nói, “Chị Dương, cảm ơn chị đã quan tâm, chị bảo anh ta đi đi, bây giờ em không muốn nói gì với anh ta cả”. Nói xong tôi liền cúp máy.
Thế nhưng chỉ mười phút sau, chị lại gọi điện đến nói, “Tuyết Nhi, em cũng thật là cố chấp, nể mặt chị mà cho cậu ta vào nhà đi, hai đứa quay về với nhau đi, hiện giờ em vẫn chưa tái hôn, mà cậu ta lại có ý như vậy thì em hãy chấp nhận đi”.
Tôi nói lớn, “Tôi không biết là tái hôn hay không, có điều tôi không muốn gặp anh ta mà thôi, xin anh ta, cả chị nữa đừng quấy rầy tôi nữa có được không!” Nói xong tôi đùng đùng cúp máy. Thế nhưng chưa đến một phút sau thì điện thoại lại reo nữa, tôi nói vào điện thoại, “Mong chị đừng quấy rầy tôi nữa có được không?” rồi cúp máy, nhưng mà vừa mới buông xuống thì điện thoại lại reo nữa, cầm máy lên tôi tức giận không nói gì cả. Trong điện thoại lại là tiếng của Thành, anh hỏi, “Tuyết Nhi, cậu làm sao mà giận dữ vậy? Cậu đang làm gì thế?”
Đúng là Thành! Tôi nói, “Thành hả, bây giờ cậu rảnh không? Cậu đi taxi đến đón mình nhé, mình vẫn chưa ăn tối đây này!”
Thành nói, “Thật đúng lúc mình đang muốn mời cậu đi ăn đây, được rồi cậu đợi nhé, 5 phút sau mình sẽ tới”.
Tôi sửa soạn trang điểm một chút rồi mở cửa đi ra, vừa xuống lầu thì Thành cũng vừa lái xe tới. Lúc bước lên xe tôi thấy Quốc An đuổi theo tôi.
Thành hỏi tôi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Tôi nói là không có gì cả, chỉ là muốn đi dạo một lát thôi, chúng tôi đi đến đường Băng Giang, vào ăn ở một quán trên đường và sau đó cùng nhau đi dạo. Thành thấy tôi không nói gì cả nên anh ta cũng im lặng bước theo tôi, cứ thế chúng tôi đi khoảng hơn một tiếng đồng h
Tôi nói, “Thành à, mình muốn về, hôm nay mình còn có một văn bản phải phác thảo”.
Thành nói sẽ đưa tôi về, tôi không từ chối. Chiếc xe vừa dừng dưới lầu, tôi đã thấy chị Dương đứng trên ban công nhìn xuống, tôi cố ý gọi Thành xuống xe, nói dối là sợ đường tối nên muốn anh đưa tôi lên lầu. Mục đích của tôi chỉ là để chị Dương nhìn thấy tôi đã có “bạn trai” cho chị ta học lại với Quốc An, làm anh ta đau lòng chơi.
Thứ sáu, ngày 18 tháng 5
Trời nắng chuyển sang âm u
Chiều nay tan ca, tôi liền chạy về nhà ba mẹ. Tôi không báo trước vì muốn ba mẹ bất ngờ, thế nhưng dường như tôi và ba mẹ có thần giao cách cảm nên khoảng 8 giờ tối khi tôi về nhà, đã thấy ba mẹ làm một bàn đầy ắp thức ăn ngồi đợi tôi. Tôi vừa gọi cửa thì đã nghe thấy tiếng của mẹ vọng ra, “Tuyết Nhi, con về đấy hả?”
Tôi vội nói, “Mẹ! con đây, Tuyết Nhi đây!”
Mẹ kế tôi vừa mở cửa vừa cười nói, “Mẹ biết là thế nào hôm nay Tuyết Nhi của mẹ cũng sẽ về nhà mà”. Tôi chỉ cười, vừa bước vào nhà đã thấy Gia Gia ngồi trên ghế sofa chơi gấu bông, tôi vội vàng chạy lại ôm lấy và nhấc bổng cháu lên. Ba tôi từ trong phòng bước ra nói với tôi, “Tuyết Nhi, con xem ba đã mua gì cho con này!” Tôi ôm Gia Gia cùng bước vào phòng với ba, thì ra là ba tôi đã dọn dẹp và bài trí lại căn phòng, ở góc tường bên trái là cái bàn vi tính. Mẹ kế tôi nói, “Ba con mua đó, để mỗi lần về con có máy vi tính mà dùng. Hồi về nhà cậu con dịp lễ 1 tháng 5, thấy con và Lam Lam đã phải đi bộ rất xa để lên mạng, nên ba mẹ quyết định mua cho con một chiếc máy vi tính để m về nhà con cũng có thể lên mạng được, với lại, ba mẹ cũng muốn học cách lên mạng nữa, ba con nói là khi về nhà con sẽ là cô giáo của ba mẹ”.
Tôi hỏi ba tốn hết bao nhiêu tiền, ba nói là không nhiều, chỉ có hơn 6800 tệ, là hàng hiệu nổi tiếng. Tôi áy náy quá, không biết làm sao đây trước tình thương yêu của cha mẹ!
Cả nhà quây quần bên bàn ăn ríu rít nói cười, ăn xong tôi và mẹ xuống bếp tranh nhau rửa chén, tôi nói, “Mẹ à, để con rửa cho, mẹ đã giúp con chăm sóc Gia Gia, lại chăm sóc ba con nữa, mẹ cũng đã mệt và khổ cực lắm rồi, mẹ hãy để cho con có cơ hội phụng dưỡng mẹ đi”. Mẹ tôi nghe xong không giành với tôi nữa. Rửa chén xong, mẹ tôi nói là đã có nước nóng và hối tôi đi tắm ngay.
Ở nhà lúc nào cũng được cha mẹ cưng chiều, tôi hạnh phúc như một đứa trẻ, trong mắt của ba mẹ, tôi mãi mãi cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Mở máy vi tính lên, tôi vào IE để sắp xếp trang trí một chút, nối đường dây điện thoại vào chuẩn bị lên mạng “Tôi xem mạng tiếng Hoa” để vào viết nhật ký, thì ba tôi bước vào phòng, ba tôi gọi mẹ đến ngồi bên tôi để tôi dạy cho họ cách lên mạng, tôi bắt đầu giảng giải cho ba mẹ, và để ba mẹ tự mình làm những thao tác đó một lần.
Tôi lại đăng ký tên ba mẹ vào những trang như Tân Lãng, Nhân dân, giới thiệu cho họ cách lướt mạng,