
Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ
Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015
Lượt xem: 1341976
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1976 lượt.
ay mắn khi cô không gặp chuyện gì nếu thật có một việc không hay xảy ra, sợ rằng boss lớn sẽ giết hết bọn họ mất.
Để ly sữa xuống, Dịch Khiêm Mạch nhàn nhạt mở miệng: "Nói đi, điều ra được gì."
"Cũng đã điều tra xong, người đàn ông đã gặp trong phòng tối hôm qua tên là Trương Cần, là một sinh viên đi du học về làm việc trong nước, là một người trong nhóm họp lớp tối hôm qua." Nói tới chỗ này, cận vệ liếc nhìn Úc Tử Ân, chậm rãi ngừng lại.
"Trương Cần? Tại sao lại là anh ấy?!" Mới nghe đến cái tên này, Úc Tử Ân không thể tin ngẩng đầu lên, "Làm sao có thể là cậu ấy. . . . . ." Cô thật sự không thể nào tin nổi, làm sao anh ta lại làm loại chuyện này!
"Tiểu Toa bắt được tại chỗ, hơn nữa chính anh ta cũng thừa nhận, chỉ là, chuyện này. . . . . ." Quay đầu, cận vệ quay người nhìn về phía Dịch Khiêm Mạch đang nồi ở vị trí chủ tọa, nhàn nhạt mở miệng nói tiếp: "Có người ở sau lưng chỉ điểm."
"Có phải là Lâm Tiểu Uyển không?" Đặt thìa xuống, Dịch Khiêm Mạch cũng không ngẩng đầu lên bình thản hỏi một câu, tựa như chuyện đó đã có trong dự tính của anh.
"Phải.....Lâm Tiểu Uyển cho Trương Cần một khoản tiền, để cho anh ta đến lúc họp lớn, thừa lúc Úc tiểu thư không chú ý thì hạ thuốc mê vào rượu của cô ấy, đồng ý với anh ta sau khi việc hoàn thành sẽ cho anh ta một khoản tiền để gây dựng sự nghiệp. Còn một bên, sau này anh ta sẽ nhờ kế sách của cô ấy để bức bách Úc Bảo Sơn đồng ý cho anh ta cưới tiểu thư Úc làm vợ, và trở thành con rể nhà họ Úc, dĩ nhiên về sau sự nghiệp sẽ là một bước lên mây, Trương Cần vốn là một thanh niên nghèo, dựa vào học bổng để được đi du học, nghĩ tới việc nếu kế hoạch của Lâm Tiểu Uyển sẽ thành công, cho nên tối hôm qua làm theo."
"Thật sự là cậu...." Nhớ tới tối ngày hôm qua Trương Cần bưng một ly rượu đến cho mình, cô cho rằng anh là bạn học cũ, nên căn bản không có đề phòng, lại không nghĩ rằng, hoàn toàn bởi vì là bạn học, mới có thể bị phản bội dễ dàng và nhẹ nhàng như thế!
Cười khổ một tiếng, Úc Tử Ân cắn môi cúi đầu nhìn những dòng khói bốc lên từ chén cháo trắng, nhất thời không có khẩu vị.
Lâm Tiểu Uyển thật là hiểu cô, nên mà phái người ra tay trong trường hợp như thế, dù cho co có cảnh giác như thế nào cũng sẽ không hoài nghi, mặc dù hoài nghi, nhiều người như vậy cũng không biết rõ ai là người liên quan đến cô ta. Điều cô không ngờ chính là, cô lại bị Trương Cần lợi dụng như thế.
"Kim Cung cấm bán thuốc, thuốc từ đâu tới?!" Nhấp một hớp sữa tươi, Dịch Khiêm Mạch hờ hững mở miệng, đáy mắt tối tăm đã đánh mất tia ấm áp cuối cùng.
"Là Lâm Tiểu Uyển lấy được, còn lấy cụ thể bằng cách nào thì không biết chỉ là lấy khả năng của Lâm Tiểu Uyển, thì việc lấy được thuốc mê không có gì khó. Hơn nữa....Mấy ngày gần đây, sau lưng cô ta có thể có hành động. Boss, chúng ta tạm thời án binh bất động, hay dụ rắn ra khỏi hang?"
"Hiện tại đụng đến Lâm Tiểu Uyển sẽ bứt dây động rừng, chúng ta dùng cô ấy dẫn người phía sau tấm màn kia ra, hành động một lần là tiêu diệt sạch." Dừng một chút, anh quay đầu nhìn về phía Văn Khâm, "Văn Khâm, bắt đầu từ hôm nay, dùng hết năng lực của cậu dọn dẹp Tập đoàn Lâm Thị, sau đó sẽ chia ra thu mua, tôi muốn từ nay về sau nhà họ lâm sẽ biến mất hoàn toàn trong giới kinh doanh!"
Để cho lão hồ ly tồn tại, anh đã nhẫn nại lâu rồi, đây cũng là thời điểm nhổ cỏ tận gốc!
"Dạ!" Gật đầu một cái, sắc mặt Văn Khâm trở nên nặng nề, lên tiếng đồng ý, mơ hồ cảm thấy áp lực trên bả vai mình nặng thêm mấy phần.
Nhà họ Lâm rơi vào kết cục này thì cũng đơn thuần là gieo gió gặp bão, là do Lâm Tiểu Uyển quá tự tin vào năng lực của mình, trực tiếp khiến cho nhà họ Lâm tan nhà nát cửa.
"Còn nữa, muốn nắm cái người phía sau Lâm Tiểu Uyển thì trước đừng động vào Lâm Tiểu Uyển, tôi muốn thấy người sống!"
"Dạ!" Cận vệ ngước mắt liếc nhìn bóng dáng ngồi chính giữa, rùng mình một cái - đây là hành động từ trước đến nay chưa từng có.
Boss muốn người sống, điều duy nhất chính là khiến cho cô ta sống không bằng chết.
"Còn nữa, mấy ngày nay cậu đưa vài người đến đây, đi bảo vệ Tập đoàn Bảo Úc và bảo vệ an toàn cho Tổng giám đốc Úc. Tức nước vỡ bờ, tôi lo lắng lão hồ ly nhà họ Lâm kia sẽ làm ra cái chuyện gì đó tưng bừng."
"Dạ, tôi biết rồi!"
"Được rồi, các người nhanh đi đi, hôm nay tôi sẽ không đến công ty, có chuyện gì quan trọng thì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi. Tất cả hội nghị ngày hôm nay chuyển thành hội nghị từ xa, có tài liệu này cần ký tên mà cậu không thể làm chủ được thì đưa tới chỗ này."
"Dạ!" Văn Khâm cùng cận vệ gật một cái, ăn ý xoay người rời đi.
Chưa đầy vài giây sau khi hai người rời đi, Tiểu Mễ không chịu được liền mở miệng: "Boss, anh nghĩ nên xử trí Lâm Tiểu Uyển như thế nào?"
"Muốn xử lý như thế nào thì hãy hỏi Ân Ân, chuyện này giao cho cô." Dịch Khiêm Mạch quay đầu lại, giơ tay lên kéo đôi bàn tay lạnh lẽo của cô lại, dịu dàng nói: "Em muốn xử lí như thế nào thì sẽ làm như thế."
"Em không muốn nhìn thấy cô ta xuất hiện trước mặt em nữa, còn dư lại anh cứ xử lý đi!" Biết anh sẽ không giết chết L