pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tái Sinh Để Theo Đuổi Anh

Tái Sinh Để Theo Đuổi Anh

Tác giả: Tần Mộc Xuyên

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134658

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/658 lượt.

đồng nghiệp nam bị giũa cho một trận liền ngoan ngoãn tắt máy tính, nghiêm túc vẽ, thiết kế phương án, ngày đi làm đầu tiên đã bị không khí tối tăm bao phủ.
Trương Mẫn nhìn ảnh chụp kia một lúc lâu mới nói một câu: Ây dà… Ảnh chụp không tệ, Tả Tiểu Lôi không tới, bằng không đã hỏi xem ai chụp.
Đỗ Cận nhịn cô bạn sợ thiên hạ không loạn này, gõ bút lên bàn Trương Mẫn: “Làm việc đi.”
Trong khách sạn nữ nhân vật chính quấn quít lấy người đàn ông thỏ thẻ: “Anh nói sẽ cùng cô ta ly hôn sau đó lấy em là thật sao?”
Người đàn ông sau khi được thỏa mãn hé ra khuôn mặt với nụ cười thô tục, miệng nói vào tai cô ta: “Đương nhiên, anh có khi nào nói mà không giữ lời. Đúng rồi, hôm nay em không đi làm à?”
Người đàn ông nói xong tay liền sờ soạng hai má trơn bóng của cô gái, trong lòng nghĩ đến người phụ nữ lớn tuổi kia còn chưa chịu ký đơn ly hôn.
“Không phải hôm nay anh hẹn em đến sao? Đương nhiên là anh quan trọng hơn rồi.” Tả Tiểu Lôi ẻo lả nói, nhìn về phía người đàn ông cười ngọt ngào.
“Anh hẹn?” Người đàn ông tuy rằng cảm thấy kỳ quái nhưng mỹ nữ trong ngực, làm gì còn nghĩ được nhiều như vậy.
Nghiêm Âm nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, chỉ có tên khách sạn và số phòng, Nghiêm Âm suy nghĩ một giây rất nhanh liền biết ý nghĩa là gì.
Nghiêm Âm cầm lấy túi xách, đi ra văn phòng, rời đi giống như một cơn gió, lưu lại bọn Đỗ Cận ngẩn người nhìn bóng lưng của chị ta.
Nghiêm Âm vừa đi, áp lực trong phòng liền biến mất, tuy rằng chị Viên đối với thái độ của bọn họ có chút bất mãn nhưng chị biết mình rốt cuộc cũng không phải lãnh đạo, chỉ giả vờ quát lớn hai câu sau đó liền gia nhập hội bàn tán.
Phụ nữ ở cùng nhau, không thiếu nhất là cái gì, tất nhiên là chuyện vỉa hè. Chị Viên là người đi theo Nghiêm Âm lâu nhất khẳng định biết rõ nội tình, vì thế mấy người bọn họ kéo tay chị Viên la hét chị Viên kể cho bọn họ rốt cuộc chuyện là thế nào.
Chị Viên hít một hơi, chậm rãi nói.
Chồng của Nghiêm Âm trước kia rất nghèo, là một nhà quê, nhưng miệng mồm nhanh nhạy, giỏi nhất nói lời ngon tiếng ngọt, năm đó còn dám đem Nghiêm Âm đã có bạn trai giành về. Nhưng khi cưới Nghiêm Âm bị cả nhà Nghiêm Âm cực lực phản đối, cha của Nghiêm Âm mở một công ty hậu cần, tính tình nóng vội, lại táo bạo, nhìn Nghiêm Âm quyết tâm muốn bỏ đi theo chồng, trong cơn tức giận đã cắt đứt quan hệ cha con với Nghiêm Âm.
Sau khi Nghiêm Âm kết hôn không còn liên lạc về nhà nữa, chồng của Nghiêm Âm đương nhiên không hài lòng, hắn cưới Nghiêm Âm chính là không muốn phấn đấu đến tám mười năm, ầm ĩ như vậy đối với hắn không có lợi.
Vì thế chồng của Nghiêm Âm liên tục giục Nghiêm Âm về nhà, ngay từ đầu Nghiêm Âm sống chết không đồng ý, nhưng là không chịu nổi ông chồng động chút lại lấy chuyện bất hiếu ra nói, chị ta vẫn phải về nhà giải hòa với cha.
Sau khi có đứa nhỏ, Nghiêm Âm cũng coi như có hạnh phúc.
Nhưng năm trước ba của Nghiêm Âm qua đời, mẹ chị ta lại không giúp được gì, chồng của Nghiêm Âm kế thừa công ty hậu cần của ba cô, ngồi lên vị trí ông chủ không lớn cũng không nhỏ.
Lại sau đó, Nghiêm Âm muốn nhúng tay vào chuyện của hắn cũng không được.
Nghe ra tiền căn hậu quả, Đỗ Cận và Trương Mẫn không thể không thông cảm với Nghiêm Âm, đem hạnh phúc đặt vào loại đàn ông này thật sự là một việc vô cùng sai lầm, nhưng tình yêu là thế, trước làm cho người ta đỏ mặt sau khiến cho người ta đỏ mắt.
Nghiêm Âm vội vàng đuổi tới khách sạn, ở đại sảnh liền đụng phải nhân viên phục vụ, tuy rằng người phục vụ đã cố gắng ngăn lại hành vi phá cửa mà vào của Nghiêm Âm, nhưng đàn bà một khi đã điên lên thì đàn ông cũng phải sợ.
Vì thế nhân viên phục vụ sợ hãi.
Nghiêm Âm còn chưa đi vào trong phòng, vừa mở cửa ra, thanh âm của Tả Tiểu Lôi đã truyền tới: “Anh nhẹ chút.”
Tiếp theo là một trận cọ xát, ngay cả người phục vụ đứng sau Nghiêm Âm cũng đỏ bừng mặt, lặng lẽ lui ra ngoài.
Bàn tay Nghiêm Âm gắt gao cầm lấy tay nắm cửa, mắt đỏ lên, trong lòng đau đến tê tâm liệt phế, chị ta đau đến sắc mặt trắng bệch, một hồi lâu mới miễn cưỡng ổn định thân mình.
“Từ Cường.” Nghiêm Âm rống lên một tiếng hùng hổ đi vào phòng, đứng ở bên giường lớn tiếng hét tên người đàn ông, người đàn ông nằm trên người Tả Tiểu Lôi nghe thấy tiếng hét của Nghiêm Âm cả người run lên, sắc mặt tái xanh.
“Sao cô ta lại tới đây?” Từ Cường quay đầu lại, khuôn mặt Tả Tiểu Lôi xuất hiện trước mắt Nghiêm Âm.
Ánh mắt Nghiêm Âm hung hăng nhìn chằm chằm Tả Tiểu Lôi, đột nhiên xông lên trước đẩy Từ Cường qua một bên, Từ Cường không chú ý bị Nghiêm Âm đẩy xuống giường. Thân thể Tả Tiểu Lôi lộ ra ngoài.
Ánh mắt Nghiêm Âm đỏ ngầu, lôi kéo tóc Tả Tiểu Lôi, hung hăng túm kéo đến bên cạnh, hai tay còn lắc lắc đầu Tả Tiểu Lôi: “Tao cho mày làm tiểu tam.”
Tả Tiểu Lôi bị đánh đến đầu váng mắt hoa, một tay che ngực, một tay lôi kéo cánh tay của Nghiêm Âm.
“Người đàn bà chết tiệt này làm cái gì vậy hả?” Từ Cường đứng lên, nắm cánh tay Nghiêm Âm kéo qua người hắn: “Cô ở đây náo loạn cái gì?”
Nghiêm Âm buông bàn tay nắm tóc Tả Tiểu L