Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: --> Tinh Hồng<!--

Ngày cập nhật: 03:10 22/12/2015

Lượt xem: 1341218

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1218 lượt.

gành đều rất bất ngờ với cái giá ông ta đưa ra.”
“Ông ta vốn định kinh doanh thời trang nhưng kế hoạch lại mâu thuẫn lợi nhuận với ngàng thời trang. Dự án này của Thẩm Gia Hưng chỉ e sẽ bị gác lại, vốn đầu tư không phải là con số nhỏ. Bây giờ nhà nước thắt chặt quỹ tín dụng bất động sản, ngân hàng không đánh giá cao quỹ tín dụng của ông ta, rất khó để tiếp tục vay vốn. Nghe nói ông ta đã bắt tay vào việc tìm giám đốc chuyên ngành này để cứu vãn. Trừ phi người ông ta tìm có thể bán được các căn hộ của Tín Hòa để thu hồi vốn không thì ông ấy sẽ gặp khó khăn lớn rồi.”
Sau khi Lý Tiến Hiên đi khỏi, Vương Xán bất giác nghĩ, nếu đem chuyện nào kể với Trần Hướng Viễn, khôn g biết anh sẽ phản ứng thế nào.
Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cô cho rằng tốt nhất không nên nhắc đến chuyện này. Dựa vào mối quan hệ thân thiết giữa Trần Hướng Viễn và Thẩm gia, đến hoạt động của công ty thời trang mẹ Thẩm Hiểu Na anh còn rõ như lòng bàn tay, thì tất nhiên anh hiểu hơn ai hết về tình hình quỹ tín dụng bất động sản rồi. Cứ cho là cô không phải phóng viên thì chỉ em anh ấy cũng chẳng đem chuyện khó khăn Thẩm gia ra thảo luận với cô.
Cung may, bài viết của cô không cần thiết phải cho tin về Thẩm gia vào. Mặc dù trong lòng cô cảm thấy may mắn nhưng nghĩ đến đó, cô thấy có chút không phải. Cô luôn chủ động nhắc đến vấn đề liên quan đến Thẩm Tiểu Na, kiểu vẽ ra phạm vi này, có thể coi là thẳng thắn không?
Lúc đó, trên MSN xuất hiện khung cửa sổ chát, là Trần Hướng Viễn.
“Đang bận à?”
Vương Xán quả thực có chút chột dạ khó tả. Đầu tiên là câu nói của bạn trai cũ luẩn quẩn bên tai, sau lại suy nghĩ về mối quan hệ giữa cô và Trần Hướng Viên. Cô vội vàng trả lời: “Em đang viết bài, còn anh?”
“Anh vừa họp xong, chuẩn bị đi ra ngoài có việc, hôm nay không đi ăn tối cùng em được rồi. Thời tiết nóng lắm, em bắt xe về nhà nhé!”
Cô ngoan ngoãn đồng ý, suy nghĩ một lát rồi nói thêm: “Anh lái xe cẩn thẩn.”
Vương Xán nộp bài viết rồi đi về nhà. Đây là lần hiếm hoi gần đây cô về nhà sớm. Về đế nhà thấy bố mẹ đang ngồi sofa xem ti vi, nhìn ánh mắt của mẹ, cô biết khó tránh khỏi một cuộc tâm sự rồi.
Quả nhiêm đợi cô tắm và thay quần áo xong, bà Tiết Phượng Minh bưng một đĩa dưa hấu lạnh đi vào phòng. Vương Xán vừa vui vẻ ăn dưa hấu vừa liếc nhìn mẹ; “Mẹ muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.”
Bà Tiết Phượng Minh vốn chuẩn bị khéo léo mở màn, nhưng không ngờ con gái chủ động hỏi, đành vào thẳng chủ đề: “Bạn trai con làm nghề gì vậy?”
Vương Xán lần lượt kể: anh ấy làm ở ngân hàng, hai mươi chín tuổi, thạc sĩ, bề ngoài bình thường, không có thói xấu nào cả.
Lần báo cáo thẳng thắn này của Vương Xán làm bà Tiết Phượng Minh không bắt bẻ gì thêm. Bà chủ trương tìm cho con gái một người có xuất thân trong sạch, đáng tin cậy, có công việc chân chính, nhưng con gái bà thể hiện một sự thành thật làm bà muốn hỏi tiếp cũng không biết bắt đầu từ đâu.
“Tình cảm của hai đứa đến mức nào rồi?”
“Mẹ, mới bắt đầu, chỉ mới bắt đầu thôi mà, mức nào cũng chưa đến. “ Vương Xán cười nói: “Mẹ đừng lo, con nhất định sẽ kịp thời báo cáo tình hình tiến triển với mẹ.”
“Mẹ khong tin, con mà báo cáo mới lạ đấy.” Mẹ cô biết kiểu xảo trá của con gái, nhưng cũng không biết nên làm thế nào. “Có một chuyện có phải nhớ, hai người ở bên nhau, nhất định phải giữ được lí trí, phải biết yêu thương tôn trọng nhau.”
Vương Xán cũng không biết nên nói thế nào, chỉ biết gật đầu: “Mẹ, lời dạy bảo của mẹ, con lúc nào cũng ghi lòng tạc dạ, hay là … “ Cô đưa cánh tay phải ra, “Hay la mẹ cho con ít thủ cung sa đi, mỗi lần con về nhà đều kiểm tra, đỡ phải lo con không giữ được mình.”
Bà Tiết Phượng Minh giận đến mức ấn ngón tay vào đầu cô: “Con là con gái, nho nhã, kín đáo chút đi, đừng có cả ngày mở miệng ra là nói những lời như vậy.”
Vương Xán cười, mẹ cô tất nhiên cũng không thể giận cô thật, cười nói: “Tiểu Xán, bố mẹ rất tin tưởng con, con đừng phụ lòng tin tưởng của bố mẹ là được rồi. Dưa hấu lạnh, ăn ít thôi không đau bụng đấy!”
Vương Xán nằm trên giường, cô không ngăn được tiếng thở dài, cô thấy mẹ đúng là đã nghĩ quá nhiều rồi.
Cho đến hôm nay, hành động thân mật nhất của cô và Trần Hướng Viễn cũng chỉ là vài nụ hôn môi nhẹ và cái ôm. Biểu hiện của Trần Hướng Viễn lại rất phù hợp với yêu cầu của mẹ cô: nho nhã, kín đáo, lý trí, điềm đạm. Nên thừa nhân rằng, anh đúng là người bạn trai rất ân cần chu đáo nhưng nói đến sự tiến triển trong tình cảm thì Vương Xán lại thấy rất mông lung.
Hình như trong tiềm thức, cô nhớ đến người bạn trai cũ, người duy nhất mà cô nghiêm túc yêu – Hoàng Hiểu Thành.
Nếu khi học đại học không yêu đương, thì hình như đã bỏ phí quãng thời gian tuổi trẻ. Đây hầu như là việc mà mọi người đều công nhận. Nam sinh viên những năm cuối thường để ý đến những nữ sinh năm nhất, năm hai, còn những sinh viên năm cuối lại trở thành mục tiêu của những nam nghiên cứu sinh.
Khi Vương Xán và Hoàng Hiểu Thành quen nhau, họ đều là sinh viên năm thứ ba. Kí túc xá mới của trường Vương Xán vừa được đưa vào sử dụng, bốn n


Old school Easter eggs.